Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1934 - Chương 1934 - Bí Địa

Chương 1934 - Bí địa
Chương 1934 - Bí địa

Heo mập nghe vậy hơi ngạc nhiên, chợt vẻ mặt thịt đau nói: “Vậy thì chia ra làm ba, đầu tiên phải nói trước, chúng ta phải còn sống rời đi mới được, nếu các ngươi treo, những điểm bưu điện này thuộc về lão Trư ta.”

“Phi, cái miệng quạ đen của nhà ngươi, lão tử thiếu chút điểm bưu điện đó à.”

Vương Ma Tử nhổ một ngụm nước bọt cười mắng, tên Heo mập này có đức hạnh giống y Trư Bát Giới, mong chờ chia gia sản tiện giải thể.

Lúc đang nói chuyện, Triệu Khách hơi nhíu mày, ánh mắt nhìn sang bên cạnh, một gợn sóng rung động gần như không thể thấy bằng mắt thường, Từ Vũ vừa rời đi đã quay về.

Trong lòng Triệu Khách khẽ dao động, lúc Từ Vũ xuất hiện, ba người Vương Ma Tử cũng không phát hiện nhưng hắn lại có thể phát hiện dấu vết trước một bước.

Dĩ nhiên điều này không phải thiên phú dị bẩm của hắn, mà là con mắt thần bí trước ngực hắn rất bài xích Từ Vũ này, điều này khiến Triệu Khách cảm thấy nghi ngờ.

Rốt cuộc con mắt thần bí này là cái gì? Đến hiện tại Triệu Khách vẫn chưa hiểu được.

Nhưng có một điều, cũng giống như lần trước hắn bị ba người đưa thư muốn cưỡng ép đưa đi, một tên người đưa thư trong đó đã lấy ra đạo cụ không gian đối phó Âu Dương Xu.

Cũng ngay lúc đó, con mắt này cũng có cảm giác bài xích mạnh mẽ.

“Chẳng lẽ năng lực của con mắt này có liên quan với không gian?”

Triệu Khách nghĩ tới đây, trong đôi mắt không khỏi bùng lên một ngọn lửa.

Nếu thật sự là như thế, có lẽ bọn họ còn có… Bọn họ chưa chắc đã không có cơ hội.

“Ha ha ha, cơ hội tốt, đến bây giờ đám ngu xuẩn Tài thần vẫn chưa tìm được ấn ký tiến vào, Sở Hương Vân lại biến mất không thấy, thật sự thú vị.”

Sau khi Từ Vũ đi tới, dường như tâm trạng rất không tệ.

“Nói vậy, chúng ta có thể lập tức lên đường!”

Triệu Khách đứng lên, nếu không biết còn tưởng trong lòng Triệu Khách gấp gáp hơn cả Từ Vũ.

Từ Vũ híp mắt gật đầu: “Đương nhiên, có ta ở đây, các ngươi cứ việc yên tâm.”

Bản thân hắn ta là người đưa thư hệ không gian, đã đến cấp độ này, Từ Vũ muốn đi đâu căn bản không ai có thể tùy tiện quấy nhiễu.

Lúc này đám người Dương Vạn Tài đã không vào được, vậy đương nhiên Từ Vũ sẽ không khách sáo.

“Theo sát.”

Từ Vũ vung trường trượng trên tay lên, lập tức có một luồng lực lượng không gian lao tới từ bốn phương tám hướng xung quanh Triệu Khách.

Cảm nhận được sự dao động không gian mãnh liệt này, Triệu Khách phát hiện con mắt thần bí trước ngực hắn lại càng xao động hơn.

Loại xao động mãnh liệt này khiến Triệu Khách còn sinh ra sự xúc động muốn nhân cơ hội lợi dụng con mắt đánh lén Từ Vũ.

Nhưng cảm giác kích động này lại bị sự lý trí tuyệt đối của Triệu Khách cưỡng ép kìm nén trong lòng.

Cơ hội chỉ có một lần, có lẽ ra tay lúc này sẽ khiến Từ Vũ chịu một số tổn thương, nhưng tuyệt đối không phải trí mạng.

Một khi bị Từ Vũ phát hiện hắn đã nhận ra tấm mặt nạ giả tạo trên mặt hắn ta, đến lúc đó sẽ không kiêng dè gì nữa mạnh mẽ ra tay.

Trong bốn người bọn họ, ngoại trừ tên Bát Giới này, e rằng ba người Triệu Khách cũng không có cơ hội bỏ chạy.

“Nhất định phải nhịn!”

Triệu Khách nhắc nhở bản thân ở trong lòng, lúc này hắn nhất định phải như một tên thích khách, trước khi không thể đạt tới một kích tất sát, tuyệt đối không thể tùy tiện ra tay.

Bốn người Triệu Khách đi theo sau lưng Từ Vũ rất nhẹ nhàng tiến vào phủ thành chủ, những cơ quan và cấm chế kia chỉ là thùng rỗng kêu to trước mặt Từ Vũ.

“Kỳ quái!”

Triệu Khách nhìn thủ vệ phủ thành chủ, tuy càng nghiêm ngặt hơn trước đó rất nhiều, nhưng đường đường là người trấn thủ bị giết, bầu không khí trong phủ thành chủ lại không hề căng thẳng chút nào.

“Chẳng lẽ Sở Hương Vân còn chưa chú ý đến?”

Sự nghi ngờ trong lòng Triệu Khách dần dày đặc: “Hoặc phải nói Sở Hương Vân cố ý làm vậy hoặc đã bị khống chế, không biết tên Lộ Hạo này thế nào?”

Triệu Khách suy nghĩ không biết tình huống hiện tại của Lộ Hạo như thế nào, nhưng nghĩ lại thực lực của Lộ Hạo này, cũng đã sớm không phải tên người mới ngày xưa nữa, mà đã là cao thủ chân chính.

Trong số người đưa thư hệ linh hồn, e rằng chưa có ai có thực lực như hắn ta.

Cho dù xuất hiện chuyện ngoài ý muốn gì, tin tưởng với thực lực của Lộ Hạo muốn thoát thân cũng không khó khăn.

“Ở phía trước!”

Lúc này, Từ Vũ dừng bước chỉ về phía trước, đằng trước lại là một rừng cây bị phong bế.

Từ Vũ chạm nhẹ trường trượng trên tay vào hư không phát ra tiếng “ầm, ầm”, không khí trước mặt lại kiên cố như kim loại.

“Cấm chế này có năng lực rất mạnh, cho dù là ta cũng không có cách nào dựa vào năng lực trốn vào hư không để xông vào.”

Từ Vũ nhẹ nhàng đưa tay thăm dò, vẻ mặt trở nên nghiêm nghị.

Năng lực hệ không gian của mình đã đạt đến trình độ ngũ giai, theo lý không có chỗ nào mà hắn ta không thể đi vào, nhưng hiện tại mình lại bị ngăn cản ở phía trước cấm chế vô hình này.

Điều này nói rõ, lực lượng nòng cốt của cấm chế này đến từ lực lượng giống với mình, thậm chí còn có tầng thứ cao hơn.

Chắc hẳn, chỉ có cất giấu trong rừng cây này, con tem hoàng kim kia mới có lực lượng như vậy, mà đây là lực lượng mà Từ Vũ muốn.

Bình Luận (0)
Comment