Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1936 - Chương 1936 - Ngôi Sao Nhỏ

Chương 1936 - Ngôi sao nhỏ
Chương 1936 - Ngôi sao nhỏ

Nhưng Sở Hương Vân lại ra tay với sư đệ của mình, còn dẫn theo một đám người ngoài.

Điều này thật sự khiến Triệu Khách cảm thấy ngạc nhiên, không khác gì lão tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn dẫn theo người ngoài đánh huynh đệ nhà mình.

Nói dễ nghe một chút gọi là “dùng tay bắt cá”, nói khó nghe một chút cũng là chân ngoài dài hơn chân trong.

Nhưng Gia Ngọc đã xuất hiện ở đây, điều này có nghĩa Âu Dương Xu đã giấu cái đại ấn kia ở trên người Gia Ngọc.

Nghĩ đến đây, Triệu Khách đang muốn mở miệng hỏi thăm, bả vai lại nặng nề, một bàn tay đặt lên vai hắn từ phía sau: “Triệu huynh, có phải ngươi phát hiện điều gì rồi không?”

Sắc mặt Triệu Khách thay đổi, là Từ Vũ!

Quả nhiên tên này vẫn không yên tâm, vốn đã chia nhau ra, lúc này lại đuổi theo.

Ánh mắt Triệu Khách nhanh như tia chớp nhìn thoáng qua vị trí của Gia Ngọc, lại phát hiện Gia Ngọc đã không còn bóng dáng.

“Thuật ẩn nấp!”

Trong lòng Triệu Khách hơi khựng lại, biết Gia Ngọc đã phát hiện Từ Vũ sớm hơn hắn.

Triệu Khách cũng không lo lắng Gia Ngọc sẽ bị phát hiện, tuy thuật ẩn nấp là do hắn dạy cho Gia Ngọc, nhưng sau khi dạy cho Gia Ngọc, Triệu Khách lại buồn bực phát hiện trong khoảng thời gian ngắn Gia Ngọc đã có thể vận dụng thuật ẩn nấp đến xuất thần nhập hóa, cứ như chốn không người.

Tuy trò giỏi hơn thầy, nhưng cảm giác chỉ trong chớp mắt đã bị vượt qua thật sự chua xót khó chịu.

Triệu Khách vỗ tay đứng lên, ngạc nhiên quay đầu nhìn Từ Vũ: “Từ huynh, tại sao ngươi lại ở đây?”

Ánh mắt Từ Vũ nhìn chỗ Triệu Khách vừa ngồi, trường trượng trên tay hơi đảo qua, phát hiện trong bụi cỏ không có gì hết.

Thấy thế, trong lòng Từ Vũ không khỏi nghi ngờ, rõ ràng vừa rồi hắn ta thấy Triệu Khách ngồi xổm ở chỗ này, không biết đang làm cái gì, sao lại không có cái gì?

“Chẳng lẽ bị hắn giấu đi?”

Nghĩ tới đây, Từ Vũ lại đưa mắt nhìn về phía Không gian giới chỉ của Triệu Khách.

Hắn ta là người đưa thư hệ không gian, tuy Triệu Khách đeo Không gian giới chỉ ở trên tay hắn, nhưng Từ Vũ muốn cưỡng ép quan sát đồ vật trong đó lại không khó chút nào.

Nhưng sau khi lướt qua một lượt, Từ Vũ phát hiện trong Không gian giới chỉ của Triệu Khách lại có rất nhiều đồ tốt.

“A? Ngươi từng đến khách sạn Âm Dương.”

Lúc này, Từ Vũ đột nhiên phát hiện trong Không gian giới chỉ của Triệu Khách có thẻ bài của Âm Dương lão nhân, không khỏi giật mình, ngạc nhiên mở miệng hỏi.

“Ồ, cái này à, là lão đầu cưỡi con lừa kia đúng không.”

Trong lòng Triệu Khách căng thẳng nhưng vẻ mặt lại rất nhẹ nhõm, lấy thiết bài ra nói: “Ta gặp được trong không gian khủng bố một lần, lúc ấy không gian khủng bố ở âm gian, lúc rời đi trong nhiệm vụ nhắc nhở nhất định phải tìm ra lão đầu này.”

“Lão đầu…”

Khóe miệng Từ Vũ giật giật mấy lần, cũng chỉ có tên ngu ngốc như Triệu Khách mới dám gọi đại nhân không gian là lão đầu.

Nhưng lời nói của Triệu Khách cũng không giả, tuy đại nhân không gian là người đưa thư cao cấp, theo lý người đưa thư cao cấp không thể có bất gì liên hệ gì với bọn họ, nhưng đại nhân không gian lại hơi đặc thù.

Hắn ta liên tục xuyên toa trong không gian khủng bố, còn mở một cái khách sạn, thỉnh thoảng sẽ đưa một vài người trong không gian khủng bố hoặc là người đưa thư vào trong khách sạn.

Tục truyền rằng, hắn ta vẫn đang tìm kiếm một đoạn thời gian đặc thù.

Đặc thù đến mức nào?

Ừ, làm một cách ví von không thích hợp cũng giống như mặt trời và mặt trăng, hai cái này vĩnh viễn không có khả năng xuất hiện trên trời cùng một khoảng thời gian, đây cũng là tiết điểm thời gian mà Âm Dương lão nhân muốn tìm.

Đương nhiên, những tin đồn này cũng chỉ là Từ Vũ nghe được.

Dù sao, vị đại nhân không gian này là người đưa thư hệ không gian đỉnh cao nhất.

Cho dù là hắn ta cũng không thể không ngưỡng vọng tôn kính.

“Hắc hắc, vận khí của ngươi thật tốt.”

Từ Vũ nói xong, ánh mắt nhìn về phía thiết bài trên tay Triệu Khách, không khỏi tỏ ra hâm mộ.

“Hầy, lão đầu kia còn nợ ta một khoản đấy.”

Triệu Khách nói lời kinh người, nói xong lại thu thiết bài vào trong Không gian giới chỉ, nói khoác lác: “Có cơ hội ta dẫn ngươi đi gặp lão nhân này.”

Từ Vũ nghe vậy ngạc nhiên, trong lòng không khỏi cười lạnh: “Thiếu nợ ngươi? Ha ha, lão tử tin ngươi mới lạ.”

Đúng vào lúc này, Triệu Khách giật mình nhìn Triệu Khách: “Ngươi muốn làm gì?”

Triệu Khách yên lặng cởi dây lưng quần của mình, kéo quần xuống, sau khi nghe Từ Vũ hỏi vậy, Triệu Khách lại tỏ vẻ kỳ quái nói: “Đi ị? Nếu không ta ngồi xổm ở đây làm gì?”

“Ngươi đi ị ở chỗ này??”

Lúc này Từ Vũ không nhịn được nghi ngờ sâu sắc, tên trước mặt thật sự là người được Hồng bà bà lựa chọn sao?

“Không thì sao? Cũng không thể ị vào đũng quần chứ, Từ huynh có muốn đi chung không, vừa hay ta có mang giấy bao đủ!”

“Không cần, không cần, ngươi tự dùng đi.”

Từ Vũ nói xong, khuôn mặt đen sì quay người rời đi, nhưng Từ Vũ cũng không đi xa mà chỉ che giấu bản thân.

Ở nơi này, năng lực không gian của hắn ta giảm đi rất nhiều, nhưng muốn che giấu bản thân cũng không có vấn đề.

Ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm vào Triệu Khách, nhưng sau khi nhìn một lúc Từ Vũ lại tử bỏ, con hàng này đang đi ị thật.

Bình Luận (0)
Comment