Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1965 - Chương 1965 - Một Đao Trí Mạng

Chương 1965 - Một đao trí mạng
Chương 1965 - Một đao trí mạng

Sau khi khô lâu trên Quỷ đầu đại đao hấp thu oán khí của Heo mập như đã sống lại, trong đôi mắt bắn ra huyết quang, thân đao phát ra tiếng cộng minh hưng phấn.

Thanh Quỷ đầu đại đao này là đạo cụ cấp bạch ngân, nhưng chỉ nằm trên tay Heo mập mới có thể kích phát ra sự cộng minh đặc biệt.

Trong nháy mắt đại đao giơ cao huyết quang bắn ra ngoài.

Ba loại năng lực Nộ trảm, Thao đao thủ, Đoạn hồn của thanh Quỷ đầu đại đao cùng lúc bị Heo mập kích hoạt.

Năng lực đặc thù 1: Nộ trảm

Sau khi tiêu hao 10 điểm bưu điện kích hoạt, phát động năng lực đánh chém, trong nháy mắt chém thẳng khiến lực lượng tạm thời tăng lên 200%.

Năng lực đặc thù 2: Thao đao thủ

Sau khi tiêu hao 5 điểm bưu điện kích hoạt, khả năng khống chế vũ khí lạnh tạm thời tăng lên một bậc.

Năng lực đặc thù 3: Đoạn hồn

Huyết tế máu tươi của bản thân phát động Đoạn hồn chém giết, một khi đánh trúng có thể trực tiếp chém bị thương linh hồn của mục tiêu.

Lưỡi đao vô cùng sắc bén lập tức tỏa ra sát khí khiến người ta sợ hãi, bầu không khí xung quanh cũng truyền đến từng tiếng gào thét thê lương, là tiếng kêu thảm thiết của những vong hồn từng chết dưới cây đại đao này bị kìm nén lại.

“Xoát xoát xoát…”

Ba đao liên tiếp, hiển nhiên Heo mập vừa ra tay đã là liều mạng.

Đao mang xuyên qua biển lửa, cả người Heo mập cũng xông vào trong biển lửa theo hoàn toàn là liều mạng đuổi.

Hắn ta biết, thực lực của hai người trước mắt cao hơn mình, phần thắng duy nhất là dựa vào thân thể cương thi lấy mạng đổi thương tổn.

“Đinh linh…”

Bên tai vang lên tiếng dây sắt rung động rất nhỏ khiến đồng tử của Heo mập co rụt lại, nhưng lúc này đã dùng hết sức cũng không kịp trốn tránh nữa.

“Sao lại nhanh như vậy!”

Tinh thần Heo mập căng thẳng, quần áo võ sĩ trắng như tuyết dần phóng đại trong mắt.

Sau khi hai người giao thủ, mình đã kéo giãn khoảng cách đến ba mươi mét cực hạn.

Vậy mà lúc này ánh mắt Heo mập nhìn thoáng qua Sato, dường như một giây sau tay áo võ sĩ trắng như tuyết này sẽ đến trước mặt Heo mập.

“Banzai!!”

Khẩu hiệu tấn công bằng tiếng Nhật được Sato cao giọng hô lên, cây đao màu hồng đỏ phát ra tiếng vù vù bén nhọn, chói tai như tiếng ve kêu ngày hè.

Vì cái gọi là người trong nghề vừa ra tay đã biết có hay không, người còn chưa đến Heo mập đã có thể cảm nhận được mũi nhọn sắc bén không thể đỡ.

Tên này là người đưa thư hệ tốc độ, hơn nữa năng lực ở phương diện tốc độ ít nhất đã đạt đến tứ giai.

Phối hợp thêm đao thuật quỷ dị bá đạo của hắn ta, dù là tốc độ hay lực sát thương hoàn toàn có thể áp chế mình toàn diện, chẳng trách tên này có thể trở thành lực lượng trung thành trong số người đưa thư của Băng Tiếu đoàn.

Đối mặt với sự vây công của hai vị cao thủ đỉnh phong có thực lực vượt xa hắn ta, điều mà Heo mập đủ khả năng làm, cũng chỉ có một chữ… Lùi!

Sau lưng hắn ta là bức tường được xây từ hòn đá màu đen, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc hắn ta vội vàng lùi lại.

Trên lưng dùng sức một chút, vách tường ầm một tiếng bụi đất tung bay lốp ba lốp bốp, lại bị Heo mập đâm ra một lỗ thủng, viên đá vỡ nát bay ra bốn phía như là viên đạn!

Ánh đao lóe lên, ở ngực, cánh tay, bờ vai của Heo mập dinh dính, cơ bắp trên mặt Heo mập co lại.

Dòng máu màu đen tối “phốc” một tiếng bắn ra từ nơi mà lưỡi đao vừa lướt qua, vì Heo mập cũng vội vàng lùi lại, cho nên máu tươi còn chưa rơi xuống đã vẽ ra hai sợi dây gợn sóng ở trên không trung!

“Vô Tướng kiếm kinh!”

Thấy ánh đao đã đánh đến người trước mặt, sau lưng Sato đột nhiên bắn ra ba bốn kiếm mang màu vàng.

“Đánh lén!”

Không thể không nói, lần đánh lén này dù là thời gian hay địa hình đều bị Triệu Khách nắm bắt vừa đúng.

Vì xuyên qua tường nên tầm mắt của Sato bị vách tường bên trái che khuất, tất nhiên không phát hiện được Triệu Khách đã đánh úp tới.

Lúc này lực lượng trên lưỡi đao đã suy yếu, cũng như đại gia thư pháp viết chữ, dù giữa nét bút linh động uốn cong nhưng có khí thế, tinh thần phấn chấn, dù sao cũng sẽ dừng lại trong nháy mắt thu bút vòng nét.

Triệu Khách cũng nhìn đúng cơ hội này mới dám ra tay đánh lén.

Vô Tướng kiếm kinh bị Triệu Khách thôi động đến cực hạn, kiếm mang chỉ thẳng vào điểm yếu hại ở sau lưng Sato.

Đối mặt với sự đánh lén của Triệu Khách, sau khi vẻ mặt Sato hơi ngẩn ra lại cười dài một tiếng, cổ tay thay đổi, mũi nhọn của thanh đao kia vòng một cái.

Lưỡi đao thay đổi đường đi, lợi dụng một góc độ kỳ dị quỷ quái đảo ngược lao về phía Triệu Khách.

Một chiêu này khéo léo như bay thẳng xuống dưới thác nước, rất dứt khoát đụng vào tảng đá nhô ra trên vách núi.

Sau đó trong bọt nước tạo ra sương mù tràn ngập, lấy góc độ cực lớn rẽ ngoặt ngang trời xông ra bầu trời cao xa bên ngoài thác nước!

“Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa lại xông vào!”

Sato nhếch miệng mỉm cười nhe răng.

Tuy Vô Tướng kiếm kinh của Triệu Khách sắc bén biến hóa đa dạng, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có tác dụng kỳ lạ khi đối phó những người đưa thư hạ cấp đó.

Đối mặt với cao thủ đao thuật, đặc biệt là loại người lấy việc khéo léo biến hóa đa dạng làm chủ, thật sự là trò xiếc nhỏ rất buồn cười.

Bình Luận (0)
Comment