Sau khi đạo sĩ suy nghĩ một lúc, dường như cũng không thấy hứng thú với con mắt trước ngực Triệu Khách nữa, lắc đầu đứng lên, tiếp tục ngồi xổm xuống trước đống lửa, trông coi con gà nướng bên cạnh đống lửa.
Dường như con gà sắp được nướng chín này còn đáng mong chờ hơn cả đám người Triệu Khách.
Triệu Khách thấy đạo sĩ không để ý đến mình, lại bắt đầu thử giằng co, muốn để ý thức của mình thật sự khôi phục.
Nhưng Triệu Khách có giãy giụa như thế nào, mỗi khi suy nghĩ của hắn muốn mở mắt ra, trước mắt vẫn là một mảnh trắng xóa.
Dù Triệu Khách biết thật ra ánh sáng trắng trước mặt mình là hư ảo, nhưng dù Triệu Khách thử như thế nào vẫn không cách nào thật sự tỉnh lại.
Nhìn con gà nướng màu đỏ trên đống lửa, khuôn mặt đạo sĩ đỏ hồng, cẩn thận xé xuống một miếng cầm trên đầu ngón tay, sau khi thổi mấy hơi mới cho vào trong miệng ăn say sưa ngon lành.
Nhưng gà quay trong miệng còn chưa trôi xuống cổ họng, đạo sĩ hơi nhướn mày, liếc nhìn chằm chằm sâu trong rừng cây bên cạnh.
Hắn ta cầm hồ lô rượu bên hông lên, im lìm uống một ngụm rượu lâu năm, lúc này mới lên tiếng: “Đã đến rồi, còn trốn làm gì.”
Vừa nói xong, trong rừng cây cuốn lên một tràng tiếng gió đập vào lá, một bóng dáng váy đỏ chậm rãi đi ra từ trong rừng sâu, nữ tử này đeo mạng che mặt, không thể thấy rõ hình dáng của nàng.
Nhưng sau khi đến gần đạo sĩ, trên mặt không khỏi xuất hiện ba phần u oán.
“Ngươi để ta đi dò xét căn cơ của Hồng bà bà, suýt nữa bị con mụ điên này đánh cho trọng thương, ngươi lại còn ung dung tự tại trốn ở chỗ này.”
Đạo nhân nghe nữ tử này oán trách, trên khuôn mặt thật thà kia lại nở nụ cười, không để ý đến lời nói của nữ tử, giọng nói khẽ khàng nói sang chuyện khác: “Lạc Nữ, ngươi xem hắn là ai!”
Lúc đang nói chuyện, đạo sĩ đã đưa tay chỉ vào Triệu Khách, vẻ mặt đắc ý nói: “Nếu tin đồn kia là thật, vậy có lẽ hắn là…”
Trong mắt nữ tử được gọi là Lạc Nữ không khỏi xuất hiện một tia sáng, cho dù trên mặt vẫn đeo một tầng mạng che mặt, lại vẫn không che giấu được sự vui mừng hưng phấn nhướn mày.
Nàng bước nhanh về phía trước, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Triệu Khách, đôi mắt kia như đang đánh giá một món hàng tinh xảo xinh đẹp, phấn khởi nói: “Tin đồn… Lại là thật, đây chính là con của nàng!”
“Chỉ là một tin đồn, dường như tin đồn này đã là việc rất nhiều năm trước, cũng không thể xác nhận cụ thể được nữa.”
Đạo sĩ nói xong, xoay người đi đến bên cạnh Triệu Khách: “Nhưng ngoại trừ tin đồn này, ta cũng không nghĩ ra được, vì sao bây giờ cục diện của Quỷ thị rối bời như vậy, nàng lại đột ngột rời khỏi Quỷ thị…”
Các đời chủ nhân Quỷ thị đều có thể giết chết mười người mạnh nhất cũng thời kỳ.
Cả đời bọn họ chỉ có hai cơ hội rời khỏi Quỷ thị, lần đầu tiên là trở thành chủ nhân Quỷ thị, lần thứ hai lại đại biểu sắp trở thành lịch sử.
Nếu không, chỉ cần bọn họ rời khỏi Quỷ thị, không ai có thể khống chế.
Không nói đến hiện tại Quỷ thị vừa trải qua biến động lớn, có rất nhiều việc đang chờ hoàn thành.
Chính vì tiểu tử này lại rời khỏi Quỷ thị, cái giá phải trả cho việc này đã đủ khiến bọn họ ngạc nhiên và hoang mang.
Chẳng trách nàng lại liên tưởng đến tin đồn rất không đáng tin cậy của năm đó, dường như chỉ có điểm này mới có thể giải thích, vì sao Hồng bà bà chọn trả giá đắt như vậy, tốn hết mọi sức lực, cuối cùng chỉ vì mình tiểu tử này.
“Mặc kệ đây là tin đồn cũng được, thật cũng tốt, lần này lão thái bà đó sẽ không cười nổi nữa.”
Dù Lạc Nữ đã cố gắng đè thấp giọng, nhưng mặc kệ là ai cũng có thể nghe ra sự vui vẻ phấn chấn trong giọng nói của nàng.
Trước đây không lâu mình đã bị lão thái bà này đánh cho trọng thương.
Lần này hay lắm, mình sắp được trả lại món nợ này cả vốn lẫn lãi.
Tuy ý thức của Triệu Khách chưa thật sự thức tỉnh, nhưng con mắt mở ra tương đương với mở ra cửa sổ trên mái nhà cho hắn, khiến hắn có thể mơ hồ nghe được cuộc đối thoại của hai người.
“Nhi tử?? Hồng bà bà?? Đây không phải quỷ kéo sao?”
Khóe miệng Triệu Khách giật giật, không biết rốt cuộc hai người này suy nghĩ như thế nào lại liên hệ hắn với phương diện này.
Hiện tại Triệu Khách không kêu được, nếu không thật sự sẽ không nhịn được mà chửi mắng trí tưởng tượng của hai người này, không đi viết tiểu thuyết thật sự đáng tiếc.
Chưa nói đến lão đầu tử đã nhận hắn làm đồ đệ, trên mặt tuổi tác hoàn toàn không hợp với lão đầu tử và vị sư nương kia.
“Đổi lại là sư huynh còn tạm được.”
Trong lòng Triệu Khách tính toán tuổi tác của ba sư huynh đệ bọn họ, cũng chỉ có Tống Hằng đã đến tuổi trung niên có thể phù hợp.
Thật ra cũng chẳng trách Lạc Nữ và tên đạo sĩ trước mắt lại nghĩ như vậy, vì tin đồn lúc trước cũng không phải là không có lửa thì sao có khói, thậm chí từng dấy lên sóng to gió lớn trong Quỷ thị.
Nhưng chưa tới thời gian ba giờ, trong chớp mắt tin tức này như bỗng dưng bị xóa đi.
Bên trong Quỷ thị không có ai đi hỏi thăm chuyện này, không có ai thảo luận về chuyện này, đây như một tin tức hành lang không đáng chú ý đến, theo đó bị một đám tin tức mới dìm ngập.