Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1999 - Chương 1999 - Chúng Ta Bị Lừa

Chương 1999 - Chúng ta bị lừa
Chương 1999 - Chúng ta bị lừa

Lúc này Tề Lượng mới nhìn rõ trên tay mình lại cầm một đoạn tay cụt, phần rìa tay cụt là một đoạn áo da, có thể thấy một đao của Lương Ba cắt sạch sẽ đến mức nào.

Trên đỉnh núi, trong không khí tràn ngập mùi thơm ngát của cỏ tươi sau cơn mưa.

So sánh với thế giới xung quanh đã biến thành tận thế, nơi này lại càng giống tịnh thổ ở chốn nhân gian, đào viên cách thế.

“Lão già kia, cuối cùng đã không chịu nổi!”

Tiện tay lấy xuống một đóa khuẩn nấm trên khuôn mặt Triệu Khách cầm trên đầu ngón tay, nhìn màu sắc khuẩn nấm no đủ, Lạc Nữ không khỏi rất hài lòng với Triệu Khách.

Vì trong máu Triệu Khách hàm chứa dược tính cực lớn, ngay cả Lạc Nữ cũng không ngờ đến, rốt cuộc tên Vương Cẩu Tử này đã ăn bao nhiêu nhân sâm tinh mới có thể chuyển đổi máu trong người thành máu thuốc trân quý.

Ngay cả khuẩn nấm hút máu của hắn sinh trưởng cũng mang theo dược tính mạnh mẽ, cũng chính vì nguyên nhân này Lạc Nữ mới không giết Triệu Khách ngay.

Ít nhất ở trong mắt nàng, Triệu Khách vẫn có chút giá trị.

Điều duy nhất thấy đáng tiếc, Triệu Khách đã không còn là người đưa thư.

Nếu những nhân sâm tinh mà hắn thu thập rơi vào trong tay nàng, dựa vào thủ đoạn tự nhiên của nàng, muốn bồi dưỡng được nhân sâm tinh vương cường đại hơn cũng không phải việc khó.

Đáng tiếc thì đáng tiếc, hiện tại Lạc Nữ đã rất hài lòng với bọc trồng khuẩn nấm là Triệu Khách, hiện tại nàng cũng không nỡ để Triệu Khách chết.

Tính toán đợi sau khi chuyện này kết thúc, đưa Triệu Khách về trồng vào trong đất, sẽ có thể trồng ra nhiều thứ hơn cho nàng.

“Các ngươi ở lại đây trông coi, chờ việc này kết thúc, ngoại trừ tên này và bọc cỏ nhỏ nhất không thể động vào, giết chết tất cả.”

“Vâng!”

Tuy đám người Cam Hoa không cam tâm cứ thả con dê béo Triệu Khách đi như vậy nhưng Lạc Nữ đã mở miệng, dù bọn họ có gan lớn bằng trời cũng không dám chống đối Lạc Nữ.

Ở trong mắt Đãng Trầm đại nhân, bọn họ chỉ là một đám chó săn, cho dù lấy được đầu Triệu Khách, nhận được giải thưởng của Quỷ thị thì vẫn là chó săn.

Chủ nhân sẽ không vì một con chó không nghe lời mà đắc tội minh hữu được mình coi trọng nhất, cũng như một lão bản sẽ không vì một tên bảo an tận trung với cương vị làm việc, đi đắc tội đối tượng hợp tác của mình.

Mặc dù điều này rất tàn khốc nhưng hiện thực chính là như thế.

Lạc Nữ lấy ra một đoạn gỗ khô từ trong sách tem, cầm ở trên tay.

Đoạn gỗ khô này chỉ khoảng ba tấc, một đầu đã cháy đen, trông không đáng chú ý như củi lửa do nhà ai đốt còn thừa.

Điều duy nhất là trên đoạn gỗ này có một tầng hoa văn màu tím nhàn nhạt, vật này vừa ra, dù là đám người Cam Hoa cũng không khỏi híp mắt cẩn thận nhìn trộm.

Mộc tâm Kiến Mộc trong truyền thuyết, dù chỉ còn lại một đoạn nhỏ cũng là con tem hoàng kim.

Tục truyền, Lạc Nữ cũng vị đoạn mộc tâm Kiến Mộc này mới trở thành một trong mười người đứng đầu.

Tròng lòng đám người Cam Hoa vừa hâm mộ vừa ghen ghét, con tem hoàng kim là vật cần có để bước vào ngũ giai.

Nhưng đồ vật này thật sự quá ít, cho dù có người đạt được, cách lấy được cũng không thể phục chế lại.

Mỗi một con tem hoàng kim đều là duy nhất, một khi xuất hiện dù là người đưa thư cao cấp cũng phải rung động, chắc chắn sẽ là bảo vật bị tranh đoạt.

Muốn có được nói nghe thì dễ, nhưng không có con tem này, cho dù đám người Cam Hoa cố gắng chịu đựng bao nhiêu năm, đạt được bao nhiêu tài nguyên vẫn chỉ là người đưa thư trung cấp.

“Đáng hận!”

Trong lòng Cam Hoa âm thầm chửi mình.

Vì con tem hoàng kim, thậm chí hắn ta còn từ bỏ tên Vương Cẩu Tử này, không tiếc trả giá đắt hóa thân Xúc long thần để cướp bóc linh vận trong Phù Vân thành, khiến hắn ta hao tổn mười năm thọ mệnh.

Vô số linh vận bị hắn ta hấp thu, đồ vật lấy được cũng nhiều vô số kể, thậm chí không thể không chuyển những đồ vật trong sách tem cho thành viên khác của mình, làm vậy để trống ra không gian.

Tuy thu hoạch được rất nhiều, thậm chí không thiếu đồ vật thần bí nhưng cũng không tìm được con tem hoàng kim trong truyền thuyết kia.

Đây mới là chỗ khiến Cam Hoa nổi giận và không cam lòng, cảm giác như là xổ số cào, hắn ta cào hết cả xổ số cào trong ngăn tủ lấy được một đống lớn giải khuyến khích, lại không lấy được một giải đặc biệt nào.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn người khác trúng giải, lái xe đua, ở biệt thự.

Trong lòng cũng không oán trách xổ số cào không tốt, mà là tự trách vận khí không đủ.

Chút tâm tư nho nhỏ của Cam Hoa chắc chắn không lừa được Lạc Nữ, nhưng hiện tại nàng không rảnh để ý đến đám chó săn Cam Hoa này.

Cầm Kiến Mộc trong tay, chỉ thấy khí tức của Lạc Nữ trở nên sắc bén.

Có hỗn loạn, Bạo Quân Tử ra tay quấy nhiễu không gian, lại có Đãng Trầm kiềm chế Hồng bà bà, nàng chỉ thiếu một cơ hội ra tay.

Hiện tại cơ hội đã tới, trước mắt là đạo họa đang thiêu đốt.

Đạo gia thường nói tinh khí thân, đều coi “tinh khí thần” là tam bảo của con người.

Lúc này Đãng Trầm lấy trời làm khí, lấy đất làm tinh, nhóm lửa bản thân hóa thành đạo hỏa, chính là thần đứng giữa trời đất.

Cứ thế, nơi này đã là thiên nhân hợp nhất.

Bình Luận (0)
Comment