Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2006 - Chương 2006 - Kiếp Sau Làm Huynh Đệ (3)

Chương 2006 - Kiếp sau làm huynh đệ (3)
Chương 2006 - Kiếp sau làm huynh đệ (3)

“Sao nào, chút yêu cầu này cũng không được sao, ta còn muốn đánh một chiêu với ngươi trước khi chết đấy!”

Vương Ma Tử thấy Thiệu Băng cau mày đứng yên đó, do dự không quyết, chậm rãi lấy ra hai thứ từ trong ngực.

Sau khi thấy thứ mà Vương Ma Tử lấy ra, mọi người vô cùng ngạc nhiên, vẻ mặt nhìn về phía Vương Ma Tử cũng trở nên phức tạp.

“Hảo hán tử!”

Cam Hoa vỗ đùi khen ngợi, nhưng nụ cười trên mặt lại có vẻ khác lạ, rất khó nói rốt cuộc vẻ mặt Cam Hoa là như thế nào, có khâm phục cũng có trêu chọc.

Những người còn lại phần lớn là ánh mắt trêu cợt, nhìn chằm chằm hai cái bánh bao dược vàng óng ánh trên tay Vương Ma Tử.

Triệu Khách trợn tròn mắt, sau khi nhìn bánh bao dược trên tay Vương Ma Tử, suy nghĩ như điện chớp, tuy không rõ Vương Ma Tử muốn làm gì.

Nhưng hắn là một người nhạy bén, lập tức giả vờ hét lên phối hợp với Vương Ma Tử.

“Ngươi điên rồi!”

Tiếng hét của Triệu Khách khiến vẻ trêu chọc trên mặt mọi người càng rõ hơn.

Bánh bao độc do tên Vương Cẩu Tử này chế tác đã gây họa cho rất nhiều người, lúc trước bọn họ từng đặc biệt tích trữ Bánh bao hoàng kim dược.

Kết quả sau này biết được thứ đồ chơi này lại bổ đến chết người, còn đặc biệt làm thí nghiệm.

Kết quả nhận được khiến bọn họ hoảng sợ đổ mồ hôi lạnh, không phải kịch độc lại có thể so sánh với độc bò cạp.

Cũng mệt cho Vương Cẩu Tử lại nghĩ ra ý tưởng này, đúng là âm hiểm đến tận cùng.

Nếu lúc bọn họ đang khổ chiến ăn thứ đồ chơi này, biết đâu không chết cũng phải gặp xui xẻo.

Cho nên lúc thấy Vương Ma Tử cầm hai cái Bánh bao hoàng kim dược trên tay, vẻ mặt mỗi người đều mang theo chút chờ mong.

Biết Vương Ma Tử đang muốn ăn hai cái Bánh bao hoàng kim dược, liều chết đánh một chiêu sau cùng với Thiệu Băng, chỉ cầu chết thoải mái một chút.

Mặc dù Dương Vạn Tài mới là kẻ cầm đầu, nhưng Triệu Khách chắc chắn là căn nguyên của vấn đề.

Bây giờ huynh đệ của hắn muốn chết bởi bánh bao độc do hắn chế tác, đúng là thiên đạo tuần hoàn báo ứng xác đáng.

Vương Ma Tử không để ý Triệu Khách, mà từ từ xé Bánh bao hoàng kim dược, nhét từng miếng vào trong miệng.

Hắn ta ăn rất chậm, mỗi một miếng đều nhai kỹ nuốt chậm, dường như rất hưởng thụ hương vị của Bánh bao hoàng kim dược, đôi mắt nhìn chằm chằm Thiệu Băng: “Cho một cơ hội đi, đừng để ta chết quá khó coi.”

Thiệu Băng thấy thể thở dài, đã đến một bước này hắn ta còn có thể nói gì nữa.

Hắn ta gật đầu, để Sato đi qua xé bọc cỏ của mấy người khác, thỏa mãn nguyện vọng sau cùng của Vương Ma Tử.”

“Xui xẻo, lại là ta!”

Đối với việc đoàn trưởng coi mình là chân chạy vặt, trong lòng Sato cảm thấy rất bất mãn, lúc xé rách những bọc cỏ đó không khỏi mang theo một số cảm xúc.

Những bọc cỏ này cũng không phải không thể phá vỡ, chỉ là thứ mà Lạc Nữ dùng để đưa một đám người Triệu Khách đi đường.

Sau khi Sato xé rách mấy cái, từng khuôn mặt trong bọc cỏ lộ ra ngoài.

Heo mập, Đại Đầu, Camilleri, khuôn mặt mỗi người đều ngủ vô cùng yên bình.

Nếu không phải hô hấp vững vàng, e rằng còn tưởng bọn họ đều biến thành người chết.

Lúc đến Gia Ngọc, Sato hơi do dự vẫn xé bọc cỏ của Gia Ngọc.

Cho dù Gia Ngọc là người nghịch thiên, đã trúng Mộng tẩm thuật của Đãng Trầm cũng yên lặng nằm ở đó yên bình như búp bê gốm sứ.

Sato cẩn thận quan sát trên người Gia Ngọc một chút, chẹp miệng, trong lòng thầm kêu đáng tiếc.

Lạc Nữ đã phân phó bọn họ không được chạm vào tiểu nữ hài này, nếu không…

Sau khi Sato tiếc hận một lúc, đi đến bọc cỏ cuối cùng muốn xé rách bọc cỏ ra.

Nhưng vừa quay người lại, Sato ngạc nhiên như gặp quỷ, quay phắt đầu lại.

Lúc này nữ nhân trong bọc cỏ lại đã trợn tròn mắt.

Ánh mắt Sato đờ đẫn, dường như trong đầu còn đang suy nghĩ vì sao nữ nhân này còn có thể tỉnh táo lại.

“Linh hồn tê liệt!”

Một đôi bàn tay mảnh khảnh đột nhiên xé mở bọc cỏ trước người, một tay đập mạnh vào ngực Sato.

“Phốc!”

Trong đầu Sato lập tức trống rỗng, tuy tư duy rất rõ ràng lại chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể của mình bay ra ngoài như diều đứt dây, cho đến khi rơi xuống vách núi.

Việc duy nhất có thể xác định trong đầu cũng là: “Xui xẻo!”

Biến cố đột ngột xuất hiện khiến đầu óc mọi người đều không hiểu ra sao.

Nhìn bóng dáng lao ra ngoài, suy nghĩ trước tiên cũng không phải đi ngăn cản mà vô thức suy nghĩ một vấn đề khác.

“Mộng tẩm thuật thất bại hả??”

Chẳng trách bọn họ lại suy nghĩ như vậy, không phải bọn họ chưa từng trải nghiệm Mộng tẩm thuật của Đãng Trầm.

Thậm chí thường xuyên trải nghiệm, theo ý của Đãng Trầm đại nhân, Mộng tẩm thuật có thể rèn luyện tâm thần.

Tất nhiên bọn họ hiểu rõ một khi trúng Mộng tẩm thuật, cho dù biết được trạng thái của mình cũng tuyệt vọng không thể tránh ra khỏi.

Một tên Vương Cẩu Tử đã là kỳ lạ trong kỳ lạ, chỉ có thể nói là một việc ngẫu nhiên.

Nhưng lúc này lại xuất hiện một người khác, khó tránh khỏi làm bọn họ khó mà chấp nhận.

Chỉ ngây người một giây, nữ nhân này đã lao tới bên cạnh Triệu Khách, Cam Hoa rùng mình một cái, cuối cùng đã lấy lại tinh thần.

“Ngăn cản nàng!”

Cùng lúc câu nói này phát ra, bóng dáng Cam Hoa đã như thương ưng nhảy xuống, hai tay nhanh chóng trùng hóa ngay lúc ở giữa không trung.

Bình Luận (0)
Comment