Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2016 - Chương 2016 - Lạc Hoa Nhân Độc Lập, Vi Vũ Yến Song Phi

Chương 2016 - Lạc hoa nhân độc lập, vi vũ yến song phi
Chương 2016 - Lạc hoa nhân độc lập, vi vũ yến song phi

Trong lòng suy nghĩ: “Thì ra Lạc Nữ là một Bạch Hổ.”

“Cho ta làm gì?? Ta cũng không làm lồng đèn?”

Vẻ mặt Triệu Khách hoang mang, không biết tại sao Cơ Vô Tuế lại đưa da Lạc Nữ cho hắn.

Cơ Vô Tuế duỗi ra một ngón tay chọc nhẹ vào trán Triệu Khách, cũng không giải thích điều gì.

Nhưng lúc này Âm Dương lão nhân lại cưỡi lừa đi tới, dáng vẻ của lão gia hỏa đã tuổi già sức yếu này không khác dáng vẻ vừa rồi của Vương Ma Tử.

Sau khi cẩn thận quan sát, hắn ta mới đầy hâm mộ nhìn Triệu Khách: “Người cần mặt, cây cần vỏ, bộ da này tương đương với nửa con tem hoàng kim.”

“Nửa con tem hoàng kim!”

Vương Ma Tử trợn cả mắt lên, tiến lên đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve da người trên tay Triệu Khách, vui đến mức sắp chảy nước miếng.

Âm Dương lão nhân vừa nói như vậy, hắn ta cũng đã hiểu ra.

E rằng trong bộ da này có lực lượng của Lạc Nữ, làm không tốt bên trong còn ẩn giấu năng lực tuyệt đỉnh.

Lần này Triệu Khách thật sự kiếm lời không lỗ.

“Đi đi đi, nước bọt của ngươi sắp rơi xuống đây rồi!”

Triệu Khách đẩy Vương Ma Tử ra, cẩn thận cảm nhận một chút, đúng như Âm Dương lão nhân đã nói, trong bộ da này ẩn chứa một luồng sức mạnh tự nhiên rất hùng hậu.

Lực lượng hùng hậu kinh người, có lẽ lúc Lạc Nữ bị Cơ Vô Tuế cưỡng ép lột bỏ da thịt cũng đau đến không muốn sống, coi như đã hận hắn đến tận xương tủy.

Nghĩ tới đây, Triệu Khách không khỏi nhìn về phía Cơ Vô Tuế.

Dưới lụa đỏ, đôi mắt như bảo thạch kia đã sớm nhìn thấu suy nghĩ của Triệu Khách, không đợi Triệu Khách mở miệng đã lắc đầu nói: “Không thể giết.”

Triệu Khách nghe vậy suy nghĩ ý tứ trong lời nói của Cơ Vô Tuế một chút, không thể giết, nói cách khác cũng không phải giết không chết, chỉ là không thể giết mà thôi.

Triệu Khách không đi vặn hỏi lý do trong đó, nếu Cơ Vô Tuế nói không thể giết vậy bên trong chắc chắn có nguyên nhân của nàng, hắn hỏi nữa cũng không có ý nghĩa.

“Đáng tiếc…”

Trong lòng Triệu Khách âm thầm tiếc nuối, giao bộ da cho Vương Ma Tử thu vào Không gian giới chỉ.

Nhìn dáng vẻ Trư ca này của hắn ta, Triệu Khách thật sự rất nghi ngờ, nếu không phải bọn họ vẫn còn ở đây, hắn ta sẽ diễn một trận vận động vô cùng oanh liệt với bộ da này.

Nếu quay chụp chuyện này xuống, e rằng lần sau gặp được Lạc Nữ có thể chọc nàng giận đến mức tụ máu não.

Trong lòng Triệu Khách đầy suy đoán ác ý.

Vương Ma Tử giao Không gian giới chỉ cho Triệu Khách, cẩn thận trộm nhìn thoáng qua Cơ Vô Tuế bên cạnh.

Phát hiện ánh mắt Cơ Vô Tuế vẫn tập trung vào Triệu Khách, trong mắt chan chứa tình cảm mang theo một phần u oán, hai phần nỗi buồn, bảy phần vui vẻ.

Thấy thế, Vương Ma Tử thở dài trong lòng, lặng lẽ chúc phúc tên Triệu Khách này gặp vận cứt chó lại tìm được lão bà xinh đẹp như vậy.

Tại sao mình không có lão bà vừa mạnh vừa xinh đẹp như vậy.

Nghĩ tới đây, trong đầu Vương Ma Tử đột nhiên nhớ đến ba chữ Cừu Bách Lăng, không khỏi giật mình, đầu như trống lúc lắc, tự nhủ: “Độc thân tốt, còn độc thân khá tốt.”

Một đoàn người thấy dáng vẻ lầm bầm lầu bầu một mình của Vương Ma Tử, cũng không để ý đến hắn ta.

Ánh mắt Âm Dương lão nhân nhìn chằm chằm phương xa, cho dù cách một ngọn núi lớn, nhưng chút khoảng cách này không có gì ở trước mặt hắn ta.

Sau khi nhìn một lát, Âm Dương lão nhân lại híp mắt: “Còn cần một canh giờ nữa, nếu như thuận lợi.”

Lúc nói chuyện, bàn tay thô ráp của Âm Dương lão nhân vỗ vào cái bao trên mông con lừa, vén tấm vải trên cái bao lên, lộ ra khách sạn Âm Dương tinh xảo như mô hình ở bên trong.

Không đợi đám người Triệu Khách phản ứng, cảnh vật xung quanh đã vật đổi sao dời, người đã ở trên ban công của khách sạn, ngay cả cái quan tài đầy vết rách của Cơ Vô Tuế cũng bị thu vào.

Nhưng lần này Âm Dương lão nhân cũng không có ý cất khách sạn vào trong bao.

“Đa ta!”

Cơ Vô Tuế chậm rãi khom lưng, cảm ơn Âm Dương lão nhân.

Âm Dương lão nhân cười nhạt một tiếng, vung tay coi như đáp lễ cũng không nhắc đến những chuyện khác nữa.

Triệu Khách thấy thế trong lòng đột nhiên hơi khó chịu, lần trước Cơ Vô Tuế còn gào thét muốn phá hủy khách sạn của Âm Dương lão nhân, sao lần này hai người đột nhiên trở nên khách sáo như vậy.

Triệu Khách mơ hồ cảm thấy hình như trong này còn có việc mà mình không biết.

Chỉ có điều Âm Dương lão nhân không chịu nói, Vô Tuế càng ngậm miệng không nói, Triệu Khách biết mình hỏi cũng không ra.

Nhưng trước lúc đó hắn còn cần nhờ Âm Dương lão nhân giúp lấy lại hộp nhạc trên vách núi, e rằng đám người Heo mập còn nhốt ở bên trong.

Âm Dương lão nhân cũng không từ chối chuyện này.

“Trò đùa ác của La Na vu nữ” không thể bị di chuyển trong trạng thái kích hoạt, nhưng điều này không có ý nghĩa gì với Âm Dương lão nhân.

Bàn tay thô ráp khô gầy vồ vào không khí, hư không xung quanh dịch chuyển tức thời, dường như một trảo này bắt vào chân trời xa xôi.

Theo một tiếng động như tiếng thủy tinh vỡ vụn, không gian xung quanh sườn đồi ầm vang vỡ nát.

Một mảnh không gian khoảng hơn mười mét vuông này, cứ thế bị Âm Dương lão nhân giữ lại trong lòng bàn tay, sau đó biến thành một đoàn hình cầu, bị Âm Dương lão nhân tiện tay ném cho Triệu Khách.

Bình Luận (0)
Comment