Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2018 - Chương 2018 - Ảnh Tử

Chương 2018 - Ảnh tử
Chương 2018 - Ảnh tử

Nếu lại cho thiếu niên này đủ thời gian và một chút xíu kỳ ngộ, tin tưởng sẽ vượt xa hắn ta, thậm chí có thể đạt được thành tựu kinh người nào đó.

Đây là một thiên tài tuyệt đỉnh, cho dù là đối thủ của nhau, trong lòng Từ Vũ cũng thấy tiếc hận thay cho hắn ta.

Thiếu niên không nói gì cũng không thể nói chuyện, trong con mắt màu nâu lờ mờ như hiện ra một bóng người, là mẫu thân của mình.

Một nữ nhân hiền lành độc thân, nàng hồ đồ bị nam nhân kia dỗ ngon dỗ ngọt lừa bịp, lừa tiền lừa sắc, cuối cùng trở thành người đáng thương bị vứt bỏ.

Sau khi sinh ra mình, một mình dựa vào giặt quần áo, rửa chén bát cho người ta để nuôi nấng mình.

Hắn ta thề nhất định phải cho nàng cuộc sống tốt hơn, nhớ ngày đó mình lôi kéo tay nàng nói ra câu khiến hắn ta xấu hổ cả đời.

Nước mắt trào ra từ khóe mắt mẫu thân, nước mắt trong suốt như thế, nụ cười lại ngọt ngào như thế.

Hắn ta tưởng mình nhất định có thể kiếm được tiền để mẫu thân sống cuộc sống tốt hơn, cho đến khi tên khốn kia lại tìm tới cửa đòi tiền.

Hắn ta hèn yếu chỉ dám trốn trong tủ treo quần áo, trơ mắt nhìn nam nhân kia xé rách quần áo của mẫu thân phát tiết hành vi man rợ của hắn ta.

Từ đó về sau, hắn ta cũng không dám nhìn vào ánh mắt mẫu thân nữa.

Sự nhu nhược, xấu hổ, sợ hãi khiến hắn ta trở nên táo bạo, trở nên phản nghịch.

Hắn ta hất tay mẫu thân ra, tức giận mắng nàng là một tiện nhân, muốn dựa vào đó để che giấu lòng tự trọng hèn mọn yếu ớt của mình.

Cho đến đêm mưa hôm đó, mình không để ý đến lời khuyên can của mẫu thân xông ra khỏi nhà, một chiếc xe minibus lao ra từ trong hẻm nhỏ.

Hắn ta ngơ ngác quên cả tránh né, trơ mắt nhìn mẫu thân đẩy mình ra, bản thân bị cuốn vào dưới bánh xe, trong cái tay máu thịt be bét còn nắm chặt một cái ô.

Lúc này hắn ta mới hiểu được mình sai đến nát bét.

Tài xế minibus say rượu lái xe bị đưa vào trại giam, thậm chí chiếc xe minibus này còn không có bảo hiểm.

Về phần người nhà tài xế, từ sau khi xảy ra chuyện đã không xuất hiện nữa, thậm chí hắn ta còn không nhận được tiền hỏa táng 700 đồng.

Nếu không phải Ninh Độc Khuyết xuất hiện sắp xếp hậu sự giúp mẫu thân, hắn ta cũng không biết nên làm sao bây giờ.

Hắn ta sẽ không quên Ninh Độc Khuyết giúp hắn ta tìm được nam nhân kia, để mình dùng con dao thái cùn giết nam nhân này.

Hắn ta không nhớ rõ là bao nhiêu dao, cho đến khi lưỡi dao bị cong, khuôn mặt mình đầy thịt nát đi tới.

Bắt đầu từ ngày đó, mạng của hắn ta thuộc về Ninh Độc Khuyết.

Hắn ta đi theo Ninh Độc Khuyết đến thế giới ly kỳ cổ quái này, trở thành chó săn trung thành nhất của hắn ta.

“Mụ mụ…”

Khóe môi khô nứt hơi giật giật, thiếu niên cố gắng nở một nụ cười, theo thần thái trong mắt dần biến mất, một sợi sinh khí sau cùng trên người cũng biến mất.

Từ Vũ nhìn chằm chằm quả cầu thủy tinh trên tay, phía trên không ngừng lặp lại đoạn ký ức vừa rồi của thiếu niên.

Mặc dù là kẻ địch sống chết, nhưng Từ Vũ vẫn cảm thấy đáng thương cho cảnh ngộ của thiếu niên.

“Ôi! Lại là một đứa ngốc đáng thương.”

Trong những cảnh ngộ liên tiếp gặp được này, chẳng lẽ hắn ta chưa từng nghĩ Ninh Độc Khuyết đóng vai nhân vật nào trong chuyện này?

Tên lừa đảo đã đi tha hương, sao có thể tìm đến cửa một lần nữa.

Lúc tài xế minibus bị cảnh sát giao thông kéo xuống còn nằm ngáy o o bất tỉnh nhân sự, sao có thể lái xe di chuyển trong hẻm nhỏ phức tạp.

Quá nhiều điểm đáng ngờ không thể che giấu được ánh mắt của kẻ già đời Từ Vũ này.

Nhưng nhìn khuôn mặt yên bình thiếp đi của thiếu niên, cuối cùng Từ Vũ không nói những lời này ra quấy nhiễu vong linh của thiếu niên.

“Vèo vèo vèo…”

Lúc này có vài bóng người rơi xuống bên cạnh Từ Vũ trong bụi cây, trong đó không thiếu đoàn đội người đưa thư từng xuất hiện ở Phù Vân thành vào trước đó.

Đoàn đội Lý Phương cũng nằm trong số đó, hai người Lam Phong, A Cẩu đứng sau lưng Lý Phương, nhưng đã không thấy bóng dáng của một vị thành viên khác là lão Thử.

“Đại nhân, bốn đoàn đội, mười tám người, tổn thất tám huynh đệ. Phần lớn đều hi sinh vì nhiệm vụ đánh lén những người đưa thư rải rác muốn bắt Vương Cẩu Tử ở Phù Vân thành. Ngoài ra, có hai người bị trận đại chiến của chủ thượng tác động đến, đây là bảng danh sách tử vong.”

Lý Phương giao một bảng danh sách cho Từ Vũ, sau khi ánh mắt nhìn thoáng qua tên lão Thử ở trên danh sách, sắc mặt không khỏi trở nên bi thương.

Chỉ là đang cố nén nước mắt, không khóc ra thành tiếng.

Vì đánh lén những người đưa thư muốn bao vây Triệu Khách từ bên cạnh, hai người Lam Phong và lão Thử gần như liều cả mạng.

Tuy thực lực mạnh mẽ nhưng cuối cùng không chịu nổi số người của đối phương nhiều lắm.

Cuối cùng lão Thử chiến tử, Lam Phong bị trọng thương.

Bình Đầu đoàn của bọn họ được coi như có thực lực khá mạnh trong bốn đoàn đội, bọn họ còn như vậy, tất nhiên sự thương vong của ba đoàn đội còn lại càng kinh người hơn.

Trên bảng danh sách ghi chép số người tử thương trong nhiệm vụ lần này, mỗi một cái tên đều ghi tên thật, có thể đảm bảo người nhà của bọn họ ở trong hiện thực có thể nhận được một khoản đền bù tổn thất thích hợp.

Bình Luận (0)
Comment