Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2019 - Chương 2019 - Ảnh Tử (2)

Chương 2019 - Ảnh tử (2)
Chương 2019 - Ảnh tử (2)

Từ Vũ gật đầu, cẩn thận cất bảng danh sách.

Ngón tay gảy một cái, chỉ thấy hư không xung quanh xác thiếu niên vỡ nát, kéo theo thiếu niên cũng bị chôn vùi vào trong bóng tối hư vô.

“Có tin tức bên Vương Cẩu Tử không?”

Lý Phương lắc đầu, đang muốn giải thích lại thấy lỗ tai Từ Vũ khẽ nhúc nhích, tiếng lục lạc trong trẻo truyền vào trong tai.

Trong chốc lát vẻ mặt Từ Vũ thay đổi, ánh mắt nhìn về phía tiếng lục lạc, một đôi mắt cách đồi núi nhìn về phía hắn ta.

“Âm Dương lão nhân!”

Một tiếng kêu lên, Từ Vũ đột nhiên nghĩ đến lúc ở trong mật địa trước đó, Triệu Khách còn huênh hoang nói khoác gì mà Âm Dương lão nhân thiếu nợ hắn đủ loại.

Từ Vũ căn bản không để trong lòng, đây chính là người đưa thư hệ không gian đỉnh cao nhất.

Nếu nói Hồng bà bà là chủ thượng của Từ Vũ, là ân nhân của Từ Vũ, vậy Âm Dương lão nhân là thần tượng trong lòng Từ Vũ.

Hắn ta xưa nay không tin tưởng thần tượng của mình sẽ có khúc mắc gì với Vương Cẩu Tử, nhưng lúc này thấy Âm Dương lão nhân, Từ Vũ vô thức nhìn về phía khách sạn Âm Dương treo trên mông con lừa.

Quả nhiên, Triệu Khách đang đứng chung với một nữ tử áo đỏ trên ban công khách sạn, Vương Ma Tử đang ôm một vò rượu, một con gà quay ăn say sưa ngon lành đến quên cả trời đất ở tầng hai.

“Hắn thật sự…”

Trong chốc lát, sắc mặt Từ Vũ quái dị đến cực điểm, nếu không phải tận mắt thấy được, đánh chết hắn ta cũng không tin tưởng tình cảnh trước mắt.

Không ngờ Triệu Khách thật sự có giao tình rất sâu với Âm Dương lão nhân.

Về phần nữ nhân bên cạnh tên này…

Từ Vũ tập trung nhìn lại, nhưng ánh mắt vừa liếc nhìn đến Cơ Vô Tuế, đã thấy Âm Dương lão nhân búng tay ra.

Cảnh tượng trước mắt Từ Vũ lập tức biến mất không thấy tung tích, là lực lượng không gian của mình bị Âm Dương lão nhân cưỡng ép cắt đứt.

Việc này cũng không làm hắn ta bị tổn thương, chỉ là trong thời gian ngắn Từ Vũ đừng nghĩ đến việc sử dụng lực lượng không gian.

Thấy thế, sắc mặt Từ Vũ bất đắc dĩ, trong mắt xuất hiện vài phần uất ức.

“Đại nhân, chúng ta…”

Lý Phương thấy Từ Vũ mãi không nói gì, tiến lên hỏi thăm xem tiếp theo nên làm gì.

“Trở về đi, chuyện còn lại không đến lượt chúng ta tham gia, ở lại cũng không có tác dụng gì, trở về đi.”

Từ Vũ suy nghĩ, Âm Dương lão nhân đã đến đây, lại cưỡng ép chặt đứt lực lượng không gian của mình, rõ ràng cũng không muốn để hắn ta tiếp tục tham gia nữa.

Huống hồ hắn ta cũng bị trọng thương, vẫn nên trở về chữa thương thì tốt hơn.

“Nhưng trong rừng cây còn một vài người đưa thư rải rác, đại ca dẫn đầu kia còn sống.”

Lý Phương nhắc nhở.

Nhưng Triệu Khách không có chút hứng thú nào với những tôm tép vụn vặt này, hắn ta đã rất mệt mỏi.

“Đi thôi, ta nằm vùng trong Hắc Ám sâm lâm lâu như vậy, cũng nên về xem một chút.”

Từ Vũ nói xong, bóng người dần hóa thành hư vô, cuối cùng biến mất ở trước mặt mọi người.

Những người còn lại thấy thế nhìn nhau, nhao nhao lựa chọn trở về.

Triệu Khách cũng không biết ở chỗ mà hắn không thấy được, một đoàn người yên lặng bảo vệ hắn trải qua việc chém giết lẫn nhau lại yên lặng rời đi, cứ như ảnh tử ẩn vào trong bóng đêm, không ai biết đến.

Sau khi Âm Dương lão nhân cưỡi con lừa vượt qua núi đồi lại không đi tiếp nữa, tuy còn cách rất xa nhưng trận chiến sinh tử của hai vị người đưa thư cao cấp đã không cho phép người ngoài tùy tiện thăm dò.

Nếu không phải Âm Dương lão nhân khống chế không gian xung quanh, e rằng đã bị tác động đến.

Dù là như vậy, Triệu Khách cũng phát hiện trong hư không xung quanh thỉnh thoảng bị khuấy động ra dao động vô hình, ánh mắt nhìn sang, trong lòng cũng hãi hùng khiếp vía.

“Điều này… Thật sự là hai thế giới va chạm.”

Một bên huyết hải hoàng tuyền, một bên thiên đường tiên cảnh, hai thế giới như bạo phát ra một trận va chạm chấn thiên động địa.

Dư chấn bộc phát ra sau mỗi một lần va chạm đều khiến người ta cảm thấy ngạt thở.

“Quá mạnh!”

Hai tay Triệu Khách siết chặt thành nắm đấm, mỗi một giai đoạn của người đưa thư đều có sự chuyển biến mang tính thực chất.

Người đưa thư hạ cấp dựa vào phối hợp con tem.

Người đưa thư trung cấp dựa vào thôn phệ tem năng lực, không ngừng khai phá năng lực, cuối cùng trở thành thủ đoạn cường đại đặc biệt.

Đến người đưa thư cao cấp sẽ như trước mặt, giống như chúa tể một phương, bễ nghễ thiên hạ.

Sự chênh lệch to lớn trong đó khiến người ta phải thấy xấu hổ.

Đôi mắt Triệu Khách trợn to, trong hai con ngươi sinh ra đồng tử phụ, tia sáng lóe lên, hắn không muốn bỏ lỡ loại đại chiến khoáng thế này chút nào.

Dường như Cơ Vô Tuế cũng đã mệt mỏi, ghé vào trên vai Triệu Khách không nói gì.

Đối với trận đại chiến trước mắt, dường như nàng không có chút hứng thú nào.

Nếu không phải Triệu Khách vẫn còn chuyện khác, nàng đã sớm lôi kéo Triệu Khách tiến vào trong quan tài nghỉ ngơi.

“Huyết cừu ba đời, Đãng Trầm, ngươi phải nuốt hận rồi.”

Triệu Khách không nhìn thấy Hồng bà bà lại nghe được giọng điệu tức giận của nàng.

Huyết hải bốc lên, vô số u hồn như thiên quân vạn mã lao nhanh, núi non gần đó không có việc gì, nhưng trong nháy mắt thế giới trước sau Nam Thiên môn lại bị sụp đổ hủy diệt trong huyết hải u hồn.

Bình Luận (0)
Comment