Nhìn vào trong gương, thấy khóe mắt của mình có chấm đỏ và nếp nhăn không đáng chú ý, tâm trạng của Hồng bà bà cũng không tốt lắm lặp đi lặp lại lau sạch.
Triệu Khách ngồi nghiêng trên tảng đá, vẻ mặt buồn bực.
Lão bà của hắn bị Hồng bà bà cưỡng ép kéo đi, hắn chỉ có thể ngồi ở đây nhìn bốn người còn đang giãy giụa ở trong “Trò đùa ác của La Na nữ vu”.
Đãng Trầm đã chết, Mộng tẩm thuật cũng tự sụp đổ, chỉ có điều muốn giãy giụa ra khỏi “Trò đùa ác của La Na nữ vu” cũng không dễ dàng.
Gia Ngọc và Camilleri còn tốt, tên tuổi Thiên hậu Âu Mỹ của Camilleri tuyệt đối không phải khoác lác, nhảy ra vũ đạo hoàn mỹ theo âm luật cũng không khó.
Gia Ngọc càng là yêu nghiệt trong yêu nghiệt vạn người không được một.
Chỉ cần Camilleri dẫn theo Gia Ngọc nhảy một lần, tiểu nha đầu đã có thể bắt đầu nhảy được, không tới hai lần đã xinh đẹp thành thạo hơn Camilleri.
Nhưng mỗi lần hai người sắp thành công thoát thân, luôn xuất hiện một chút xíu điều bất ngờ, không phải Gia Ngọc đột nhiên chậm một tiết, cũng là Camilleri nhanh một bước, dẫn đến phí công nhọc sức.
Triệu Khách nghi ngờ căn bản là tiểu nha đầu này cố ý, ham chơi nên muốn chơi thêm một lúc nữa.
Cho nên Triệu Khách không hề thấy áp lực với việc hai người này có thể thoát ra hay không, rắc rối lớn nhất lại là Đại Đầu và Heo mập.
Hai tên này nhảy điệu Latin, hình ảnh kia…
Đây đã là lần thứ ba Vương Ma Tử cười ngã trên mặt đất, ôm bụng, cười đến mức cằm sắp trật khớp.
Nếu nói Camilleri và Gia Ngọc nhảy điệu Latin có lực bạo phát cực mạnh và vẻ đẹp ưu nhã, cân bằng cả hai sự hoàn mỹ là một điệu nhảy cảnh đẹp ý vui.
Vậy Heo mập và Đại Đầu hoàn toàn là một tiểu phẩm hài khó coi, từ trong ra ngoài tràn đầy sự tục tĩu và dở dở ương ương.
Ngươi có thể tưởng tượng hình ảnh thân thể Heo mập áp sát vào khuỷu tay cường tráng của Đại Đầu, bắp đùi đầy lông đen cong lên một độ cong vi diệu, ma sát vào trên người mình trong ánh mắt giết người của Đại Đầu một mắt?
Ngươi có thể tưởng tượng hình ảnh Heo mập vừa mắng to Đại Đầu biến đi, hình dáng, thân thể lại rất thành thật lắc mông, dán đũng quần vào trên đùi Đại Đầu?
Cho đến khi hai người mặt áp vào mặt, nhe răng há miệng cười.
Triệu Khách cảm giác một điệu nhảy Latin tốt đẹp, thật sự bị hai người này nhảy ra khí thế chiến trường giết địch.
Tóm lại cũng là một câu Heo mập ngại Đại Đầu xấu, Đại Đầu ngại Heo mập xấu, nếu không phải thân thể mất khống chế, bây giờ hai người đã đánh nhau.
“Này, hai người các ngươi nhanh lên, ta không có thời gian lằng nhằng với các ngươi.”
Triệu Khách tính toán thời gian ngẩng đầu nhìn xung quanh, chỉ thấy hư không biến ảo, bên trái rừng núi, bên phải thành phố.
Một giây trước là hai người hoang dã mặc da thú man hoang, một giây sau là binh lính cầm ống pháo lên chiến trường, tin tưởng không lâu nữa sẽ được đi ra ngoài.
Vì vậy hắn mở miệng thúc giục hai người này nhanh chóng đi ra từ hộp nhạc “Trò đùa ác của La Na nữ vu”.
Bị Triệu Khách thúc giục, cho dù Heo mập và Đại Đầu không vui cũng chỉ có thể cắn răng phối hợp nhảy múa.
Chỉ là hình ảnh kia, thật sự là… Vô cùng thê thảm.
Một lát sau, Gia Ngọc và Camilleri đã thoát ra từ trong hộp nhạc của “Trò đùa ác của La Na nữ vu”.
Sau khi thoát ra, Camilleri nhào tới trước ôm lấy Triệu Khách.
Đoạn đường này trở về từ cõi chết, cuối cùng đã kết thúc hành trình mạo hiểm dài dằng dặc này, toàn bộ bình tĩnh lại, tất nhiên hành động cũng hơi to gan.
Triệu Khách không kịp trốn tránh đã bị Camilleri ôm lấy.
Tuy nhào đến rất mạnh, nhưng đoàn bóng khí an toàn đầy đặn trước ngực Camilleri đã mang đến sự giảm xóc mềm mại thoải mái cho Triệu Khách.
Đáng tiếc, Triệu Khách còn chưa cẩn thận trải nghiệm một chút đã cảm thấy sau lưng lạnh lẽo.
“Hỏng bét! Quên mất bình giấm chua rồi.” Triệu Khách nhếch miệng hít vào một ngụm khí lạnh.
Quay đầu nhìn, Cơ Vô Tuế lại đang mỉm cười nhìn hắn, chiếc lược ngọc trên tay rắc rắc trong chớp mắt đã bị bóp đến nát bấy.
Cũng may Cơ Vô Tuế chỉ bóp nát lược ngọc trên tay, cũng không để ý đến Triệu Khách nữa, xoay người đổi một cái lược ngọc khác, chuyên tâm chải đầu cho Hồng bà bà.
“Hạt cát càng nắm chặt càng dễ chạy ra khỏi tay ngươi, muốn nắm chặt hạt cát cũng chỉ có… Làm ướt hắn.”
Hồng bà bà cười khanh khách nhìn u hỏa thỉnh thoảng trồi lên trong mắt Cơ Vô Tuế, nửa đùa nửa thật khuyên nhủ.
Sau khi Cơ Vô Tuế nghe xong suy nghĩ một lúc, cái hiểu cái không gật đầu lại lắc đầu.
Thấy thế, Hồng bà bà áp sát vào tai nàng, sau đó nói mấy câu bên tai Cơ Vô Tuế, trong chốc lát trên khuôn mặt Cơ Vô Tuế xuất hiện chút ngượng ngùng.
“Lão bà tử đã từng tuổi này có gì chưa từng thấy, nghe ta không sai.”
Hồng bà bà vỗ tay Cơ Vô Tuế, dáng vẻ người từng trải cực kỳ giống giọng điệu tiền bối dạy bảo vãn bối.
Âm Dương lão nhân cưỡi trên con lừa thấy thế, hàng lông mày sương trắng hơi nhíu lại: “Cô nương nhà người ta còn lớn hơn ngươi mấy trăm tuổi đấy.”
Vừa nói xong tất nhiên không thoát được tai Hồng bà bà và Cơ Vô Tuế, hai nữ nhân hung dữ nhìn sang.
Âm Dương lão nhân vội vàng mở miệng: “Xong rồi!”
Lúc đang nói chuyện đã thấy hư không xung quanh thay đổi, trong biển mây mênh mang, đồi núi ẩn giấu trong sương mù màu trắng xuất hiện ở trước mặt mọi người.