Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2030 - Chương 2030 - Từ Chối

Chương 2030 - Từ chối
Chương 2030 - Từ chối

Lúc này Khố Nhĩ Ban không khỏi cười ha hả: “Không đâu, a na và a tháp của nó đều được đưa vào trong lò nướng, ngày mai chúng ta sẽ ăn dê nướng nguyên con.”

Khố Nhĩ Ban là một hán tử thảo nguyên rất nhiệt tình cũng rất cẩn thận, đặc sản địa phương Thạch Lưu tửu là trân tàng của Khố Nhĩ Ban.

Màu sắc của nó giống như bảo thạch, lúc nhìn càng khiến ánh mắt người ta sáng ngời.

“Uống ngon!”

Sau khi Triệu Khách uống một ngụm cũng không khỏi khen ngợi, hương Thạch Lưu dày đặc mang theo hương vị chua chua ngọt ngọt, thuần hậu không có vị khác.

Thạch Lưu tửu của Khố Nhĩ Ban, dù là tài liệu hay rượu đều dùng đồ tốt, nhưng hiện tại Triệu Khách càng muốn uống rượu mạnh do lão đầu tử tự ủ.

Tuy mỗi lần lão đầu tử kéo hắn uống rượu, hắn đều chuồn mất hoặc tìm La Thanh đến gánh trách nhiệm.

Chỉ không biết vì sao sau khi uống một ngụm Thạch Lưu tửu, Triệu Khách lại càng nhớ nhung hương vị bá đạo cay độc này hơn.

Sau ba lần rượu, Khố Nhĩ Ban không ở lại thêm mà lôi kéo nhi tử rời khỏi lều vải, cho đám người Triệu Khách đủ không gian riêng.

Hắn ta biết đoàn người trước mặt cũng không phải người bình thường, sống lâu như vậy chưa từng nghe nói có người để trần hai tay lại đi trên thảo nguyên bị tuyết lớn bao trùm như thế.

Sau khi Nhiệt Hợp Man đi ra lều vải còn lưu luyến không rời nhìn bên trong lều vải, thấy Gia Ngọc đang nhíu mày hai mắt đong đầy nước mắt ôm chân con dê gặm say sưa ngon lành.

Chẳng mấy chốc, nó đã bị Khố Nhĩ Ban kéo về một gian nhà bạt khác.

“Đêm nay các ngươi nghỉ ngơi sớm một chút, mặc kệ bên ngoài có tiếng động gì, chúng ta đều không được ra ngoài!”

Dặn dò thê nhi cẩn thận, sau khi để bọn họ nhanh chóng đi nghỉ ngơi, Khố Nhĩ Ban cân nhắc một chút vẫn lặng lẽ lấy ra một khẩu súng săn từ trong rương, sau khi lắp đặt viên đạn lại dựa vào hòm gỗ lớn ở bên cạnh, lẳng lặng nằm ở nơi đó.

“Hắc hắc, hán tử thảo nguyên này vẫn là một người can đảm cẩn trọng.”

Heo mập ăn thịt dê hầm ở trên tay, không nhịn được nhếch miệng nửa đùa nửa thật khen ngợi tên Khố Nhĩ Ban này.

Ở trong hiện thực, cho dù đám người đưa thư bọn họ không sử dụng bất kỳ năng lực gì, chỉ dựa vào thính giác nhạy bén cũng có thể phân tích ra mỗi một hành động của Khố Nhĩ Ban.

Ví dụ như tiếng hắn ta lên cò súng săn.

E rằng Khố Nhĩ Ban nằm mơ cũng không ngờ, cùng lúc hắn ta đề phòng một đoàn người Triệu Khách, mỗi một hành động của hắn ta đều bị đám người Triệu Khách giám sát trong mắt.

Ở trước mặt người đưa thư, chút mánh khóe đó của hắn ta không đáng nhắc đến, nhưng cũng không ai trách tội Khố Nhĩ Ban.

Đổi lại là trong nhà mình đột nhiên xuất hiện một đám người kỳ quái, mình càng cẩn thận hơn hắn ta.

Khố Nhĩ Ban đã chuẩn bị đầy đủ, ít nhất lấy góc độ của người bình thường, khẩu súng săn trên tay hắn ta vẫn rất có lực uy hiếp.

Cơ Vô Tuế nằm trong ngực Triệu Khách nhắm mắt nghỉ ngơi, đối với thịt dê trong nồi cũng tốt, hay Thạch Lưu tửu do Khố Nhĩ Ban cất giữ cũng được, dường như không thể khiến nàng cảm thấy hứng thú.

Nàng càng thích nằm trong ngực Triệu Khách, hưởng thụ nhiệt độ cơ thể của tên này, lắng nghe tiếng tim đập to khỏe mạnh mẽ của hắn.

Chỉ có như vậy, nàng mới có thể thật sự yên tâm.

Lúc này, Vương Ma Tử mở miệng dò hỏi Triệu Khách: “Hồng bà bà muốn mười ngày sau ngươi đến Quỷ thị, chưa từng nói có chuyện gì sao?”

Vấn đề của Vương Ma Tử rất sắc bén.

Trong chốc lát, ngoại trừ Cơ Vô Tuế đang nhắm mắt nghỉ ngơi và Gia Ngọc đang vật lộn với cái đùi dê, ánh mắt những người khác không khỏi chuyển sang Triệu Khách.

Đến mức này, mối quan hệ của Triệu Khách và Hồng bà bà đã quá rõ ràng, cũng không phải mẫu tử người thân trong truyền thuyết nhưng cũng không kém là bao, dù sao một tiếng sư nương cũng không phải kêu không.

Heo mập ngồi bên cạnh nhếch miệng cười trộm: “Không phải để ngươi kế thừa vị trí chủ nhân Quỷ thị chứ.”

Mặc dù là lời nói vui đùa, nhưng hoàn toàn là sự kỳ vọng của đám người Heo mập.

Chủ nhân Quỷ thị, đứng trong hàng ngũ mười người đứng đầu, không chỉ nắm giữ tài nguyên vô cùng quan trọng của Quỷ thị, địa vị trong mười người đứng đầu cũng không tầm thường, có trọng lượng rất quan trọng.

Khả năng Triệu Khách kế thừa Quỷ thị rất lớn, thậm chí Triệu Khách đã không có lựa chọn tốt hơn nữa.

Huống hồ Heo mập biết rõ, một khi Triệu Khách khôi phục thân phận người đưa thư, con tem hoàng kim trong sách tem cộng thêm tài nguyên Quỷ thị, đủ để thực lực của hắn nhanh chóng tăng lên trong thời gian ngắn.

Kế thừa chủ nhân Quỷ thị, nghĩ thế nào cũng có khả năng rất lớn, nếu Triệu Khách có thể kế thừa chủ nhân Quỷ thị...

Suy nghĩ này xoay quanh trong đầu mọi người, cho dù là Camilleri cũng không khỏi hô hấp trở nên dồn dập.

Vì cái gọi là một người đắc đạo gà chó cũng thăng thiên, đám người bọn họ đều có công lao tòng long.

Nhưng đối mặt với vẻ mặt hưng phấn của đám người này, Triệu Khách lại rất bình tĩnh, thậm chí như đang nghe một việc quan trọng không liên quan đến hắn.

Ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve sợi tóc đen bóng của Cơ Vô Tuế, chờ sau khi tâm trạng kích động của đám người này dần bình tĩnh lại, mới mở miệng nói: “Ta không định thừa kế chủ nhân Quỷ thị gì đó.”

Bình Luận (0)
Comment