Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2039 - Chương 2039 - Mua Mua Mua (2)

Chương 2039 - Mua mua mua (2)
Chương 2039 - Mua mua mua (2)

Ba người cực lực an ủi Hà Toàn Thuận, nhưng Hà Toàn Thuận hoàn toàn không nghe lọt, sau khi bò dậy từ dưới đất nói: “Đi theo, mặc kệ làm thế nào nhất định phải lấy được Tạo hóa châu.”

“Lão đại!”

Ba người vẫn không thể gọi Hà Toàn Thuận lại, chỉ thấy Hà Toàn Thuận đã xông ra ngoài.

Thấy thế ba người nhìn nhau, đang do dự có muốn đi theo hay không, rõ ràng đây là đi chịu chết nhưng sự cố chấp của Hà Toàn Thuận với Tạo hóa châu hoàn toàn không phải thứ mà bọn họ có thể tưởng tượng.

Không gọi bọn họ đi theo, cũng là Hà Toàn Thuận cho ba người lựa chọn.

“Ta đi, các ngươi thì sao!”

Sau khi im lặng một lát, cuối cùng đã có người nói chuyện, người nói chuyện tên là Phan Tam, trên tay đầy hình xăm, một cái đầu mào gà đầy khoa trương, trông như một tên lưu manh đầu đường.

Hai người khác thấy thế do dự một chút: “Thật xin lỗi, ta không muốn chịu chết, người đưa thư hệ thời gian gần như vô địch, chúng ta đi theo là muốn chết sao.”

“Phan Tam, ngươi đừng nhìn chúng ta như vậy, lão đại đối xử với chúng ta không tệ nhưng đây không phải vấn đề hắn đối xử với chúng ta có được hay không, mà rõ ràng muốn đi chịu chết, quên đi thôi, đây là chuyện riêng của hắn.”

Thấy thế Phan Tam gật đầu không có bất kỳ sự khó chịu và tức giận gì, đứng lên chắp tay nói: “Sau này không gặp lại.”

Phan Tam đi rất quyết đoán, hai tên đồng bạn bị bỏ lại tuy thấy xấu hổ nhưng lười không nói nhảm thêm câu nào, mỗi người đi một ngả, nhiều lời vô ích.

Ở một chỗ khác, một đoàn người Triệu Khách lấy được tiền cũng thẳng sống lưng, chuyện thứ nhất là đi vào trung tâm thương mại mở ra hình thức mua mua mua.

Trước tiên phải thay quần áo trên người, dù là quần áo vải thô trên người Triệu Khách hay quần áo mỏng manh của Vương Ma Tử và Đại Đầu.

Trong mùa đông âm hơn mười độ, dù bọn họ đi đến chỗ nào cũng khó tránh khỏi bị người ta nhìn như một đứa ngu.

Quần áo nam nhân đều dễ chọn, nhìn tạm được, có thể mặc là được.

Triệu Khách đổi sang một bộ vest đơn giản màu xanh, từ trên xuống dưới ngay cả quần lót cũng được đổi mới.

Vương Ma Tử và Đại Đầu thay sang một bộ quần áo thể thao khá rộng rãi thoải mái, hai người một đen một trắng phối hợp với vẻ ngoài hung thần ác sát, đừng sau lưng Triệu Khách như Hắc Bạch Vô Thường.

Sau khi ba người thay xong, ba người Triệu Khách mới phát hiện.

Cho dù là Cơ Vô Tuế cao ngạo lạnh băng, lúc đối mặt với ba chữ mua mua mua cũng lập tức bộc phát ra sự nhiệt tình khiến người ta ngạc nhiên giống những nữ nhân khác.

Đặc biệt sau khi Triệu Khách giải thích kỹ càng cho Cơ Vô Tuế hiểu tác dụng của đồ lót, chỉ đồ lót đã mua hơn mười bộ.

Sau đó đi chọn lựa quần áo và giày, trên tay hai người Vương Ma Tử và Đại Đầu đã cầm hơn mười túi đồ.

Tuy Cơ Vô Tuế không phải người trong hiện thực, nhưng ánh mắt và phong cách lại không kém chút nào.

Một bộ váy màu đỏ phối hợp với dáng người cao gầy hoàn mỹ của Cơ Vô Tuế, lúc đi ra khỏi phòng thay quần áo đã khiến Triệu Khách trợn tròn mắt.

Trước đó Cơ Vô Tuế mặc bộ quần áo thể thao rộng thùng thình của Đại Dương Mã Camilleri, đã bao bọc cả người như bánh chưng, tất nhiên không hề có mỹ cảm gì để nói.

Lúc này mặc một bộ váy đỏ, hơi để lộ ra bộ ngực sữa như bạch ngọc mỡ đông dưới cần cổ trắng ngọc thon dài.

Tóc búi cao để lộ ra tóc mai, đôi môi không điểm mà đỏ, kiều diễm mềm mại, hai sợi tóc bên quai hàm nhẹ nhàng đập vào mặt theo gió, đứng trước gương đôi mắt như một dòng nước trong, cao ngạo đứng đó như tiên tử hạ phàm vừa bừng tỉnh, khiến người ta không dám nhìn gần.

Đừng nói ba nam nhân Triệu Khách, dù là nữ nhân viên bán hàng đứng bên cạnh giúp đỡ thấy vậy khuôn mặt đỏ hồng nóng bỏng, cùng là nữ nhân nhưng đứng trước mặt Cơ Vô Tuế ngoại trừ sợ hãi than thở, càng là mặc cảm tự ti.

Dù là cánh tay thon dài hoàn mỹ hay khuôn mặt lãnh diễm tuyệt đẹp, tuy mái tóc dài rối tung không tạo thành kiểu tóc đặc biệt gì vẫn hoàn mỹ tự nhiên như thế.

“Ực!”

Sau khi Triệu Khách nuốt một ngụm nước bọt, lập tức phát hiện đám người xung quanh như bị thời gian đóng băng, dù nam hay nữ ánh mắt đều không tự chủ được bị Cơ Vô Tuế hấp dẫn.

Dường như Cơ Vô Tuế cũng nhận ra điểm này, nàng không thích cảm giác bị người ta nhìn chằm chằm, khẽ nhíu mày, lạnh nhạt xoay người lại từ trước gương.

Trong chốc lát, sự lạnh lùng như hàn sương sắc bén khiến mọi người không tự chủ được rùng mình, một cảm giác sợ hãi âm thầm khiến bọn họ vô thức cúi đầu xuống, né tránh ánh mắt của Cơ Vô Tuế.

Ngay cả Đại Đầu và Vương Ma Tử cũng nhanh chóng nhắm mắt lại, nghiêng người xoay đầu sang một bên.

Nếu nói người duy nhất có thể bình tĩnh tự nhiên, còn giữ được nụ cười trong ánh mắt lạnh lẽo tàn khốc của Cơ Vô Tuế, vậy cũng chỉ có Triệu Khách.

Triệu Khách trực tiếp lấy ra một xấp tiền mặt thật dày từ trong túi ném lên quầy, Triệu Khách cũng không đếm xem xấp tiền này có bao nhiêu, dù sao chắc chắn trả đủ.

Hắn đưa tay ôm eo Cơ Vô Tuế, sải từng bước chân ngang tàng, nói với Vương Ma Tử và Đại Đầu: “Đi! Nhà tiếp theo.”

Bình Luận (0)
Comment