Nếu thật sự là như thế, hắn sẽ lựa chọn cái chết, cho dù tan thành mây khói.
“Ngươi xem, hình như chúng nó đang mở cửa!”
Sắc mặt Chu lão hán thay đổi, chỉ thấy những cương thi này lại đồng thời xoay chìa khóa, muốn mở cánh cửa thủy tinh ra.
Thấy thế, vẻ mặt Chu lão hán cũng hơi mất tự nhiên, tuy không dám chắc chắn những cương thi này có thể bò lên hay không, nhưng thấy bọn chúng đi vào lại khiến Chu lão hán cảm thấy gai hết người.
“Nhanh, nổ lão thái kia, chúng ta lập tức rời đi!”
Chu lão hán không muốn ở lại nơi này thêm một giây nào nữa, đang định ném Hắc hỏa dược trên tay xuống nổ chết lão thái kia, lập tức rời khỏi nơi này.
Nhưng lúc này Triệu Khách cướp lấy túi thuốc nổ.
Chỉ thấy ánh mắt Triệu Khách đánh giá dây sắt xung quanh quan tài, lại thò đầu ra nhìn vị trí Linh cô lão thái ở phía dưới một chút.
Không biết nghĩ đến điều gì, trong mắt thỉnh thoảng lóe lên tia sáng.
“Ngươi muốn làm gì?? Ta cảnh cáo ngươi, đừng làm loạn!”
Không biết vì sao, Chu lão hán nhìn ánh mắt Triệu Khách luôn cảm thấy có một cảm giác rất xấu.
“Không phải ngươi muốn Tạo Hóa Châu à?”
Chỉ thấy Triệu Khách quay đầu lại, hai mắt lóe lên ánh sáng nóng bỏng khiến Chu lão hán vô thức nhấc mông lên, liếc mắt nhìn những cương thi ở ngoài cửa, không biết nên gật đầu hay là nên lắc đầu.
Nhìn ánh mắt do dự của Chu lão hán, đôi mắt Triệu Khách híp thành hình trăng lưỡi liềm, trên khuôn mặt giản dị tang thương kia nở một nụ cười xảo trá.
“Ta có cách không chỉ có thể hoàn thành nhiệm vụ, còn có thể giúp ngươi đoạt lấy Tạo Hóa Châu.”
“Tạch tạch tạch…”
Bàn tay khô gầy nhẹ nhàng xoay chìa khóa trên cánh cửa thủy tính, theo chìa khóa không ngừng vặn vẹo, chỉ nghe cơ quan xung quanh vang lên tiếng động trong trẻo, cánh cửa thủy tinh trước mặt chấn động một chút, bắt đầu chậm rãi dâng lên.
“Mở! Cửa mở! Ngươi nhanh lên?”
Chu lão hán bò lên trên quan tài, thấy cánh cửa thủy tinh đã chậm rãi mở ra, không nhịn được quay đầu giục Triệu Khách.
Chỉ thấy Triệu Khách đã bò đến một chỗ khác trên quan tài, không biết đang làm gì, không biết qua bao lâu lại thấy Triệu Khách bò đến, gật đầu nói với Chu lão hán: “Được rồi!”
“Vậy ta chuẩn bị, ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, ngươi xác định không có vấn đề.”
Chu lão hán nuốt nước bọt, thật ra trong lòng đã bắt đầu hối hận rồi.
“Yên tâm đi, chiếc quan tài này rất rắn chắc, ngươi xem!”
Triệu Khách lấy ra một cái rìu để chặt xương từ trong sách tem, hung hăng chém vào trên quan tài, chỉ thấy cái rìu chặt xuống, quan tài lại không nhúc nhích tí nào, chỉ để lại một dấu vết nhàn nhạt, ngược lại cái rìu bị lõm vào một miếng.
Triệu Khách ném cái rìu đi, nhếch môi cười một tiếng, nói với Chu lão hán: “Thấy chưa, cái quan tài này cực kỳ rắn chắc.”
“Vậy ta bắt đầu đây.”
Tuy vẫn cảm thấy hơi không đáng tin cậy nhưng cầu phú quý trong nguy hiểm, đã đến bước đường này, Chu lão hán cũng không sợ nữa, nghiến răng dứt khoát cùng Triệu Khách đánh cược một lần.
“Chờ chút!”
Đúng lúc này, Triệu Khách lại gọi Chu lão hán.
“Phù…”
Chu lão hán không nhịn được há miệng thở sâu, mắng: “Ngươi TM xong chưa hả.”
“Đợi thêm chút nữa, chờ bọn chúng đi vào bên trong một chút.”
Ánh mắt Triệu Khách nhìn cánh cửa thủy tinh chậm rãi mở ra, chỉ thấy những cương thi kia sải bước đi vào, sau khi những sợi cây mây đó nhận ra những cương thi này, lại bắt đầu chậm rãi rút về.
Ngay tiếp theo Linh cô lão thái cũng bắt đầu di chuyển ra sau, trong mắt Triệu Khách lóe lên một tia sáng, vỗ mạnh vào vai Chu lão hán: “Nổ!”
Chu lão hán bị Triệu Khách dọa cho run rẩy, vô thức mở miệng thì thầm theo Triệu Khách: “Nổ!”
“Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!”
Một tiếng nổ phát ra, chỉ thấy xung quanh chiếc quan tài đỏ thẫm kia đột nhiên nổ ra một chùm tia lửa, chỉ nghe tiếng dây sắt va chạm “đinh đinh đinh”, vốn có chín sợi dây sắt cố định quan tài, nay lại nổ gãy mất tám cái.
Ngay lập tức một cơn gió mạnh thổi qua trước mắt Triệu Khách và Chu lão hán, quan tài mà bọn họ đang ngồi nhanh chóng rơi xuống.
“Vù…”
Cơn gió mạnh thổi tới, hai người chỉ có thể nhắm mắt lại không nhìn thấy cái gì hết, chỉ nghe tiếng gió ầm ầm vang lên bên tai, cùng cảm giác rơi mạnh xuống.
“Trần Tứ Hỉ! Mả mẹ tổ tông ngươi!”
Theo tiếng hét thảm của Chu lão hán, chỉ thấy chiếc quan tài đỏ thẫm kia như một ngôi sao băng để lại một cái bóng màu đỏ ở trong không khí như sao băng cắt qua không trung, mang theo tiếng xé gió bén nhọn đập xuống.
“Vù…”
Trên khuôn mặt vặn vẹo của Linh cô lão thái chỉ còn giữ được một đôi mắt, dường như phát hiện tiếng động ở sau lưng, sau khi chậm rãi xoay người, trong tròng mắt chỉ thấy một bóng đỏ nhanh chóng biến lớn.
Một tiếng “ầm” nặng nề, huyết nhục bắn ra, tròng mắt còn sót lại bị ép bay ra khỏi hốc mắt.
Bởi vì không có xương cốt, lần va chạm này khiến thân thể lão thái cứ như dưa hấu rơi xuống với tốc độ cao, huyết nhục đỏ trắng đan xen lập tức nổ tung tỏe ra xung quanh, đảm bảo chết đến không thể chết thêm nữa.
Những cái này chỉ là mới bắt đầu, chỉ thấy quan tài tiếp tục lắc qua lắc lại như bay, sau khi những thây khô kia thấy quan tài, chẳng những không có ý né tránh, ngược lại còn rốt rít làm động tác quỳ xuống.