Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 207 - Chương 207. Bên Trái Có Người

Chương 207. Bên trái có người Chương 207. Bên trái có người

Kết quả nửa người trên của bọn chúng còn chưa quỳ xuống đất bái lạy, đã trực tiếp có sự tiếp xúc thân thiết với đáy quan tài.

“Phanh phanh phanh…”

Toàn bộ quá trình, Triệu Khách và Chu lão hán vẫn nghiến chặt hàm răng, cho đến khi cảm giác quan tài như bắt đầu bay lên trên, Chu lão hán mới không nhịn được mở to mắt.

Đôi mắt lập tức co rụt lại, bắp thịt trên mặt run rẩy vô cùng mất tự nhiên, hét to: “Mả mẹ nó!”

Triệu Khách nghiêng đầu đọc nhấn rõ từng chữ hô lên: “Kích thích!”

Chỉ thấy quan tài bay về phía cánh cửa thủy tinh, cho đến khoảng vực sâu trước cánh cửa này, mới chậm rãi đi lên trên, Triệu Khách còn tốt, nhưng khuôn mặt Chu lão hán đã trở nên trắng bệch.

“Đinh đinh đinh…”

Tiếng dây sắt va chạm đã trở nên rất chói tai ở khoảng không trong động đá vôi dưới lòng đất, sau khi bay đến chỗ cao nhất, lập tức cuốn lên một tràng tiếng rít, lại rơi xuống một lần nữa.

Cảm giác như một con lắc lớn trong công viên trò chơi, cứ bay lên rồi lại rơi xuống.

Chỉ khác một điều là Triệu Khách và Chu lão hán không có dây an toàn, toàn bộ quá trình đều dựa vào tay để chống đỡ, nhìn quan tài nhanh chóng rơi xuống, Triệu Khách híp mắt.

“Giữ lấy ta!”

Nhìn khoảng cách giữa quan tài và cánh cửa thủy tinh càng ngày càng gần, Triệu Khách đưa tay chộp lấy thắt lưng quần của Chu lão hán, nửa người nghiêng ra ngoài, bò đến mép quan tài.

“Vù vù vù…”

Bên tai vang lên tiếng chấn động ầm ầm, gió mạnh thổi tới, trước mắt hoàn toàn mơ hồ, đổi lại là người người bình thường, cho dù có thể thấy gì đó trong tốc độ như vậy, cũng trở nên rất mơ hồ.

Nhưng Triệu Khách lại khác, trong lúc gia tốc, vì thị lực của hắn được tăng thêm động thái thị giác, trở nên càng chính xác hơn.

9m, 5m, 3m… Nhìn khoảng cách nhanh chóng gần hơn, Triệu Khách đột nhiên khẽ vươn tay, một phát bắt được xác chết Phùng Ba ở dưới mặt đất, kéo hắn ta ra khỏi mặt đất, sau đó vung tay lên, kéo xác chết lên trên quan tài.

Tuy Phùng Ba không phải Triệu Khách đánh giết, nhưng Triệu Khách tìm kiếm ở trên người hắn ta một chút, đã tìm được viên Tạo Hóa Châu kia từ trong ngực hắn ta.

“Đúng là cái này!”

Trước đó nhìn thấy Phùng Ba, Triệu Khách đã chú ý đến ở trước ngực Phùng Ba có ánh sáng yếu ớt, chỉ là ánh sáng lúc sáng lúc tối như bị Phùng Ba dùng thứ gì đó che đậy.

Nhưng loại ánh sáng này rất phức tạp, Triệu Khách liếc qua một cái liền kết luận Tạo Hóa Châu không bị Phùng Ba cho vào trong sách tem, đây là lý do vì sao hắn có thể thuyết phục Chu lão hán đồng ý với kế hoạch mạo hiểm này của hắn.

Dù sao Chu lão hán cũng chỉ nghe nói đến thứ Tạo Hóa Châu này, nếu không phải ở không gian khủng bố, cả đời này hắn ta đừng hòng tìm được.

Triệu Khách nhìn hạt châu, chỉ thấy hạt châu này như ngọc lục bảo, còn là một viên ngọc lục bảo hiếm thấy, nhưng ánh sáng khúc xạ ra từ bên trong khiến Triệu Khách thấy hơi khó chịu.

Triệu Khách thử chuyển hóa hạt châu này vào trong sách tem, nhưng cũng không hề bất ngờ khi nhận được nhắc nhở không đủ quyền hạn không thể chuyển hóa.

Thấy thế, Triệu Khách rất thẳng thắn nhét hạt châu kia vào trong tay Chu lão hán, nói: “Cho ngươi!”

Thật ra trước đó Triệu Khách cũng nghĩ sẽ mang hạt châu đi, nhưng so sánh với một thứ không biết công dụng, hắn lại không biết cách sử dụng hạt châu, Triệu Khách càng coi trọng tem đặc thù của Chu lão hán hơn.

Vì vậy trước khi Triệu Khách lấy được hạt châu đã đưa ra quyết định, nếu có thể chuyển hóa hạt châu vào trong sách tem, hắn sẽ xem xét, nếu không thể sẽ trực tiếp ném cho Chu lão hán, đổi lấy lợi ích lớn nhất.

“Cảm ơn, sau khi ngươi trở về, có thể trực tiếp rút tem ở trong sách tem của ta, còn có một nửa điểm bưu điện của ta, nhưng cũng không có nhiều.”

Trước đó Chu lão hán đã đưa yêu cầu đầu hàng với Triệu Khách, Triệu Khách cũng chấp nhận điều kiện đầu hàng của hắn ta, hiện tại lấy được Tạo Hóa Châu, nhiệm vụ chính tuyến đã được nhắc nhở hoàn thành ngay lúc bọn họ dùng quan tài đập nát Linh cô lão thái.

Cho nên, lúc này Chu lão hán cũng không ở lại thêm một chút để đảm bảo có thể đưa Tạo Hóa Châu về hiện thực, chỉ thấy hắn ta nhét Tạo Hóa Châu vào trong miệng rồi nuốt xuống, lập tức lựa chọn trở về.

Nhưng trước khi bóng dáng Chu lão hán mơ hồ, Chu lão hán đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, quay sang nhìn về phía Triệu Khách, kêu lên: “Tuyệt đối đừng mở chiếc quan tài này…”

Còn chưa nói hết câu, bóng dáng Chu lão hán đã biến mất không thấy gì nữa.

Khóe miệng Triệu Khách giật giật mấy cái, trong lòng không nhịn được mắng: “Vương bát đản.”

Thoạt nhìn Chu lão hán đang tốt bụng nhắc nhở, trên thực tế hắn ta hiểu rõ một lý lẽ hơn bất kỳ ai, đó là có vài người, ngươi càng không cho hắn làm, hắn càng thấy tò mò, Triệu Khách lại là loại người này.

Nhìn chiếc quan tài đỏ thẫm trước mặt, khóe miệng Triệu Khách giật một cái, đưa tay vỗ vào quan tài, bên trong cũng không có tiếng động gì.

“Mở ra?”

Triệu Khách suy nghĩ, mặc dù biết Chu lão hán cố ý gài bẫy cho mình, nhưng hắn thật sự thấy hơi tò mò, có thể được chôn cất ở đây, hơn nữa chiếc quan tài đỏ thẫm này còn kỳ quái như vậy, bên trong sẽ có cái gì?

Bảo vật? Cương thi? Hay là…

Bình Luận (0)
Comment