Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 208 - Chương 208. Bên Trái Có Người (2)

Chương 208. Bên trái có người (2) Chương 208. Bên trái có người (2)

Triệu Khách vô cùng rõ ràng, sau khi mở chiếc quan tài này ra, tám chín phần mười sẽ gặp nguy hiểm gì đó, mặc dù hắn có thể lập tức trở về hiện thực, đồng thời không phải là một kích trí mạng, sau khi trở về hiện thực, vết thương sẽ khôi phục như lúc ban đầu.

Ngay lúc này, bên tai Triệu Khách đột nhiên nghe được tiếng đổ sụp bén nhọn, chỉ thấy dường như sợi dây sắt còn lại trên quan tài đã quá cũ, trong hoàn cảnh lắc lư dữ dội này lập tức không chịu nổi nữa.

Chỉ nghe “cạch” một tiếng, ngay sau đó quan tài đỏ thẫm và Triệu Khách cắt ra một đường vòng cung ở giữa không trung, quan tài trực tiếp bay ra ngoài cánh cửa thủy tinh.

Thấy khoảng cách đến vực sâu chỉ còn hơn hai mét nữa, Triệu Khách dùng hai tay ôm quan tài, mở mắt nhìn lên, trong lòng lập tức thở phào nhẹ nhõm, lại nhìn xung quanh.

Chỉ thấy những cương thi bị quan tài đập thiếu tay thiếu chân, thỉnh thoảng có mấy bộ hoàn chỉnh thì đang quỳ trên mặt đất, không hề nhúc nhích.

Thấy thế, Triệu Khách dứt khoát leo xuống từ trên quan tài, sau khi xác định những cương thi này sẽ không đến gần mình, lá gan Triệu Khách cũng to hơn, gõ gõ vào quan tài, cẩn thận nghiên cứu hơn nửa ngày.

Nhưng bộ quan tài này rất kỳ quái, hắn không tìm thấy khe hở của quan tài, chất liệu quan tài rất đặc biệt, vừa rồi va chạm mạnh như vậy lại không làm quan tài bị tổn hại.

Trên tay hắn cũng không có thuốc nổ loại mạnh, muốn mở bộ quan tài này ra thật sự hơi không thực tế.

Nhưng có bộ quan tài này, Triệu Khách lại nghĩ đến một chuyện khác.

Nhiệm vụ chính tuyến đã hoàn thành, hắn có thể ở lại chỗ này mười ngày, hắn không định quay về hiện thực sớm như vậy, hiếm khi nào được đến đông bắc một chuyến. Phải biết rằng, bây giờ ở đông bắc có phi cầm tẩu thú đi đầy đất, hơn nữa còn chưa có bảo vệ động vật, không vơ vét chút đồ ăn gì đó, cứ trở về như vậy thật sự có lỗi với bản thân.

Nghĩ đến đây, Triệu Khách dứt khoát tìm hai sợi dây từ trong sách tem, vác quan tài ở trên lưng, quan tài này nói nặng không nặng, nói nhẹ lại không nhẹ, nhưng mang theo bộ quan tài này lại có tác dụng hơn Hồ linh, Xà linh gì đó, có thể gọi là bùa hộ thân siêu cấp.

Chỉ thấy những cương thi xung quanh nhìn Triệu Khách vác quan tài đỏ thẫm, không đợi Triệu Khách đến gần đã rất tự giác tránh ra một con đường.

Chỉ có điều Triệu Khách không chú ý đến, ngay sau khi hắn lôi quan tài đi, trên mặt những cương khi này lại xuất hiện vẻ giải thoát, thậm chí ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách còn có vẻ biết ơn.

Triệu Khách cõng quan tài đi đến chỗ trước đó chia tay với Khâu Binh, thật ra Triệu Khách chưa định đi ngay còn có một nguyên nhân là muốn tìm Khâu Binh.

Nếu không có hắn ta, cũng không biết bây giờ hắn còn sống hay không.

Bây giờ không thấy người đâu nữa, sống không thấy người, chết không thấy xác, Triệu Khách muốn thử thời vận tìm xem sao.

“Điều này? Sao lại biến thành dáng vẻ này?”

Lúc này, Triệu Khách ngẩng đầu nhìn lên, vẻ mặt không nhịn được hơi ngơ ngác, hắn nhớ nơi này vốn là một vách đá rất bóng loáng.

Nhưng bây giờ những vách đá này cũng nứt ra, phía trên có từng lỗ thủng như có thứ gì đó leo ra từ bên trong.

Triệu Khách cẩn thận đi lên trước, quan sát kỹ càng, phát hiện thật ra vách đá rất mỏng, không gian trong đó đủ cho một người nằm, nếu bên ngoài có đủ ánh sáng, thậm chí có thể nhìn thấy bóng dáng bên ngoài qua vách đá.

Triệu Khách còn tìm được một số da thú, hài cốt ở bên trong, nói thầm: “Chẳng lẽ những cương thi trước đó đều bò ra từ nơi này?”

“Đây là?”

Triệu Khách nhìn lên, đột nhiên trong lòng căng thẳng, vội vàng rụt đầu lại bò ra khỏi động, hắn lập tức sờ lên đỉnh đầu, sau khi bảo đảm không có gì khác thường, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Lại nhìn những cái động khác, phát hiện trên mỗi một cái động đều có một đoạn cây mây, điều này khiến Triệu Khách không nhịn được nghĩ đến rễ cây của gốc cây kia, không biết một vài sợi đã mọc đến nơi nào, có lẽ đã lan đến tận chỗ này.

Chỉ có điều, Triệu Khách cũng không biết rốt cuộc bên trong đang cất giấu bí mật gì, Triệu Khách tìm một vòng không tìm được Khâu Binh, lại vác quan tài đi tiếp.

Đợi đến khi đến một ngã rẽ, trong đầu vang lên tiếng cảnh báo của Lôi Mẫu: “Bên trái có người!”

Triệu Khách đã giơ một chân lên giữa không trung nghe vậy hơi ngơ ngác, cơ thể bất động, liếc sang một bên lại thấy một bóng người như ẩn như hiện ở ngã rẽ, hình như trên tay cầm thứ gì đó giơ cao qua đỉnh đầu, như đang chờ hắn đi lên phía trước.

Ánh mắt Triệu Khách nặng nề, nếu không có Lôi Mẫu nhắc nhở, hắn đi lên chắc chắn chịu một côn vào đầu, mặc dù không chết cũng bị đánh vỡ đầu.

Thấy thế, Triệu Khách nhắm mắt lại, cơ thể nghiêng về phía trước, sau đó nhanh chóng lùi lại.

“Phù…” Chỉ nghe trong không khí có một tiếng xé gió đập xuống, một gậy đập vào khoảng không, không chờ đối phương phản ứng, Triệu Khách đột nhiên ném chiếc quan tài đang cõng trên người về phía trước, hiển nhiên người ở ngã rẽ không đoán được đột nhiên có một cái quan tài bay ra, cơ thể bị đụng đến ngã đập mông xuống đất.

Chưa chờ hắn ta đứng dậy, bên tai đã nghe thấy tiếng gọi của Triệu Khách: “Là ta!”

Bình Luận (0)
Comment