Nhưng một lát sau tiểu gia hỏa vốn đã tức đến tròn vo, lại trung thực thè đầu lưỡi lớn ra ngoan ngoãn bị Cơ Vô Tuế nắm trên tay, đôi mắt dưới hai nách nhìn chằm chằm Triệu Khách cầu cứu.
Đối với điều này, Triệu Khách cũng không thể làm gì được.
Cũng may Cơ Vô Tuế chỉ chơi đùa trên tay, không gây ra tổn thương gì với “Thôn”, Triệu Khách dứt khoát mở một con mắt nhắm một con mắt, coi như không nhìn thấy là được.
“Cuối cùng đã khôi phục!”
Triệu Khách siết chặt nắm đấm, khớp xương phát ra tiếng vang răng rắc, lực lượng mênh mông trên người khiến Triệu Khách cảm giác được cái gì gọi là chân thực.
Nhưng Triệu Khách nhanh chóng phát hiện điều không thích hợp, đó là theo thực lực của hắn khôi phục khiến con mắt dọc thần bí ở ngực trở nên nóng nảy.
Triệu Khách cẩn thận cảm nhận một chút, lại không biết rốt cuộc là nguyên nhân gì, sau khi trấn an một lúc mắt dọc lại nhắm chặt, trở về bình tĩnh.
“A, con mắt này của ngươi lại mở ra!”
Tất nhiên Cơ Vô Tuế có thể nhìn rõ sự thay đổi của Triệu Khách, trước đó con mắt nhỏ này không mở ra, nàng cũng không phát hiện được.
Vừa rồi trong sự dao động, Cơ Vô Tuế lập tức phát hiện trước ngực Triệu Khách xuất hiện thay đổi.
“Ngươi biết thứ đồ chơi này?”
Cơ Vô Tuế gật đầu nhưng không giải thích điều gì, thấy thế Triệu Khách đại khái hiểu ý của Cơ Vô Tuế.
Hắn quay đầu nói với Vương Ma Tử và Dương Vạn Tài: “Ta đoán còn cần một đoạn thời gian nữa, trong khoảng thời gian này mọi người chuẩn bị thêm chút đi.”
Vương Ma Tử cũng không có ý kiến phản đối với điều này, hắn ta thật sự cần tìm một chỗ yên tĩnh, đi xác nhận sự cảm ngộ võ đạo của mình trong khoảng thời gian này.
Dương Vạn Tài lại càng bận việc hơn, Quỷ thị còn có rất nhiều việc cần hoàn thành, lại bị Hồng bà bà bạo lực thanh tẩy một nhóm người, hắn ta cần phải lập tức tiếp quản thương hội Quỷ thị, nhanh chóng khôi phục Quỷ thị hưng thịnh ngày xưa.
Sau khi ba người bàn bạc một lúc, Triệu Khách dẫn theo Cơ Vô Tuế nhanh chóng rời khỏi Quỷ thị.
Vừa rời khỏi Quỷ thị, một lần nữa trở lại biệt thự trong Tam Á, ánh mặt trời chiếu vào khuôn mặt Triệu Khách khiến Triệu Khách híp mắt thành một khe nhỏ, quay người thuận tay ôm Cơ Vô Tuế vào trong ngực.
“Cuối cùng đã đuổi được hai cái bóng đèn lớn này, nương tử, lần này ngươi trốn không thoát!”
Triệu Khách mặt mày hớn hở, bàn tay không thành thật bắt đầu thăm dò dọc theo eo nhỏ mảnh khảnh của Cơ Vô Tuế xuống dưới.
Mặc kệ là trái tim căng thẳng khi ở thần bí chi địa hay thủ đoạn hèn hạ của Hồng bà bà, cùng với trận chiến tranh bá sắp phải đối mặt trong tương lai.
Triệu Khách cảm thấy mình cần phải phát tiết ra hết những áp lực trong lòng mới tốt.
Không có hai con quỷ vướng bận Vương Ma Tử và Đại Đầu này, đương nhiên vụ cá cược của Cơ Vô Tuế và hắn phải lập tức có hiệu lực mới đúng.
Nhẹ ngửi mùi hương cơ thể sâu kín trên người nàng, hô hấp của Triệu Khách không khỏi trở nên dồn dập.
Nhưng còn chưa chờ Triệu Khách tiến thêm một bước, Cơ Vô Tuế đã đưa ngón tay ra chặn lại đôi môi sắp hôn xuống của Triệu Khách.
Nàng áp sát vào bên tai Triệu Khách, hương thơm phả vào tai Triệu Khách khiến lỗ tai Triệu Khách tê dại.
Cơ Vô Tuế khẽ nói: “Tắm rửa sạch sẽ, ta chờ ngươi ở trên giường…”
Cơ Vô Tuế nói xong né tránh vòng tay Triệu Khách, thân thể nhẹ nhàng ngã xuống giường, ngón tay nhẹ nhàng trượt xuống dưới dọc theo đường vòng cung trước ngực.
Dụ dỗ! Thật sự là dụ dỗ trần trụi.
Triệu Khách quyết đoán xoay người xông vào phòng tắm, hắn thề, đây tuyệt đối là lần hắn tắm rửa sạch sẽ nhất.
Từ trong ra ngoài từ trên xuống dưới, cẩn thận tỉ mỉ tắm rửa sạch sẽ.
Hắn dùng Nhiếp nguyên thủ quét sạch sẽ giọt nước trên người, cả người sạch sẽ rời khỏi phòng tắm.
Chỉ thấy Cơ Vô Tuế đang ngồi bên giường như tân nương tử trong đêm tân hôn, đang lẳng lặng chờ đợi hắn.
“Ực!”
Triệu Khách không khỏi nuốt nước bọt, nhịp tim đập nhanh hơn “thịch thịch thịch”, sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.
Tuy từng nộp thuế lương thực rất nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên đao thật súng thật với Cơ Vô Tuế.
Ánh mắt Cơ Vô Tuế nhìn thoáng qua thân thể uy vũ hùng tráng của Triệu Khách, tiến lên đón, bàn tay khẽ vuốt ve cơ bắp Triệu Khách.
Trong nháy mắt ngón tay lạnh băng chạm đến Triệu Khách, khiến huyết mạch của Triệu Khách kích động bành trướng, thở dốc như trâu.
Nhưng đúng vào lúc này, Cơ Vô Tuế đột nhiên cười híp mắt hỏi Triệu Khách: “Bánh kem ăn ngon không?”
“Bánh kem???”
Một câu không đầu không đuôi khiến Triệu Khách không nhịn được khẽ giật mình, lúc đầu vẻ mặt còn hơi mờ mịt, ngay sau đó sắc mặt như đang gặp quỷ, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Bạch Đường ngồi ở một bên.
Trong chốc lát, một loại dự cảm việc lớn không ổn bao phủ trong lòng Triệu Khách!
Triệu Khách muốn chạy đã không còn kịp nữa.
Trong thời gian dừng lại, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Bạch Đường đầy đắc ý đi vào phòng tắm, lấy ra một miếng bông tắm mới tinh giao cho Cơ Vô Tuế.
Sau đó giọng điệu sâu xa nói: “Tắm thì phải chuyên nghiệp!”
Trong chốc lát, Triệu Khách sợ đến vỡ mật hận không thể lập tức lấy ra huyết chùy, gõ Bạch Đường một cái nở hoa.
Bạch Đường không hề rời đi mà quay về sách tem của hắn, lại tiến vào trong con tem “Quỷ tân nương” này.