Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2068 - Chương 2068 - Một Đám Cường Đạo

Chương 2068 - Một đám cường đạo
Chương 2068 - Một đám cường đạo

“Đinh!”

Cửa thang máy từ từ mở ra, Mặc Cúc mặc sườn xám cười híp mắt đứng chờ trước cửa thang máy.

Triệu Khách không muốn nói nhảm với nàng, sau khi nhanh chân bước ra thang máy lại nói với Mặc Cúc: “Ta muốn thêm dầu.”

“Dầu??” Mặc Cúc ngạc nhiên, không hiểu Triệu Khách muốn thêm dầu thì chạy đến nơi đây làm gì.

Nơi này cũng không phải trạm xăng dầu?

Nhưng có thể đi tới ngày hôm nay, đương nhiên Mặc Cúc không phải đứa ngốc, cẩn thận suy nghĩ cũng hiểu Triệu Khách muốn tài nguyên.

Nghĩ tới đây, Mặc Cúc cười thầm trong lòng, Hồng Yên quán có tài nguyên, không sợ Triệu Khách dùng đến, chỉ sợ Triệu Khách dùng không hết.

Huống hồ, chủ nhân đã phân phó Triệu Khách muốn cái gì, chỉ cần Hồng Yên quán có vậy tất cả đều nghe theo sự điều động của Triệu Khách.

Sau khi nghĩ rõ ràng ý tứ trong lời nói của Triệu Khách, trong lòng Mặc Cúc đã nắm chắc, mỉm cười trêu chọc: “Thiếu gia, ngài muốn thêm bao nhiêu.”

Triệu Khách gọi sách tem lấy ra Đại Hạ đỉnh, đỉnh đồng thau lớn như vậy đập ầm ầm xuống trước mặt Mặc Cúc.

Triệu Khách đưa tay vuốt ve thân đỉnh bằng đồng thau, nhếch miệng lộ ra hàm răng trắng gọn gàng, cười gằn nói với Mặc Cúc: “Thêm đầy cho ta!”

Lúc tuyết mới rơi thường tuyết rơi không lớn, cũng không quá dày như bông liễu lướt nhẹ theo gió.

Theo gió càng thổi càng mạnh mẽ, tuyết càng rơi càng dày, bông tuyết cũng càng lúc càng lớn như dệt thành một mặt lưới trắng, đã không thể thấy những thứ cách một trượng.

“Lão đầu tử, còn nhớ lần trước chúng ta ngồi ở chỗ này, ngươi nói sau khi mùa đông ở Côn Luân kết thúc, khoảng biển mây này sẽ tản đi để lộ ra dao trì chân chính, đó là phong cảnh đẹp nhất trên thế giới, không biết chúng ta có thể thấy được hay không!”

Hồng bà bà nói lời này, ánh mắt nhìn chằm chằm lão đầu tử bị đóng băng bên cạnh, hốc mắt ướt át.

Vị chủ nhân Quỷ thị lòng dạ cứng rắn hơn tảng đá, lạnh lẽo hơn tảng băng lại thể hiện ra dáng vẻ tiểu nữ nhân.

“Bà bà!”

Mặc Cúc lẳng lặng đứng ở phía sau không xa, cẩn thận gọi.

Lúc cất tiếng gọi, Mặc Cúc cảm giác nhịp tim của mình sắp dừng lại, ngay cả máu trong người cũng như muốn ngưng đọng lại theo tuyết bay trời, trở nên cứng rắn như tảng băng dưới chân.

Từ lần trước Hồng bà bà thanh tẩy Quỷ thị vẫn luôn ở chỗ này, chưa từng đi ra ngoài, cũng không có ai dám to gan đến làm phiền nàng.

Lần trước vị quản sự tự khoe là chó săn của Hồng bà bà xông vào muốn bày tỏ sự trung thành, khuyên Hồng bà bà rời khỏi căn phòng này, kết quả chưa từng đi ra ngoài.

Cho đến vừa rồi mình đi vào mới thấy vị quản sự kia còn quỳ ở nơi đó, nhưng thân thể đã biến thành tượng băng.

“Chuyện gì.”

Hồng bà bà không quay đầu lại, ánh mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt của lão đầu tử trước mắt, dường như không có chuyện gì có thể khiến nàng quay đầu lại.

Thời gian còn lại của nàng thật sự quá ít, chỉ trôi qua một giây nàng cũng cảm thấy thân thể của mình già yếu đi rất nhiều,

“Thiếu gia đến, hắn… Hắn cần rất nhiều con tem, ta đã dựa theo phân phó của ngài đưa ra tài nguyên mà hắn yêu cầu, nhưng bây giờ hai kho tem của Hồng Yên quán đều bị hắn tiêu hao sạch sẽ, tiếp theo phải vận dụng đến tài nguyên Quỷ thị, cho nên…”

Tài nguyên Hồng Yên quán và tài nguyên Quỷ thị có tính chất khác biệt.

Tài nguyên Hồng Yên quán chỉ là một phần nhỏ trong tài nguyên Quỷ thị, nằm trong quyền hạn mà nàng có thể điều động.

Tài nguyên Quỷ thị lại to lớn như biển, tất cả những vật phẩm thật sự có giá trị đều ở trong những tài nguyên này, nàng không có quyền đi điều động.

Mặc Cúc cũng vì nguyên nhân này mới liều chết đến hỏi thăm ý của Hồng bà bà.

“Đã dùng hết hai nhà kho?”

Lời nói của Mặc Cúc khiến khuôn mặt Hồng bà bà xuất hiện vẻ bất ngờ.

“Đúng vậy, tuy hai kho tem này đều là tem phổ thông, không lãng phí con tem cấp bạch ngân trở lên nhưng trên cơ bản không còn một tấm nào, tất cả đều bị hắn coi là tế phẩm.”

Mặc Cúc giải thích đại khái mọi việc cho Hồng bà bà, nàng nằm mơ cũng không ngờ dốc hết hai kho tem cũng không thể thỏa mãn yêu cầu của Triệu Khách.

Còn có chiếc đỉnh lớn kia, thật sự một cái động không đáy, một con tiếp một con tem bị đốt cháy hội tụ ở trước mặt nàng, trở thành tế phẩm bị chiếc đỉnh lớn kia thôn phệ.

Cho đến bây giờ, nàng vẫn chưa biết rốt cuộc chiếc đỉnh lớn kia có lai lịch gì.

“Cho hắn, chỉ cần là tài nguyên mà Hồng Yên quán có thể điều động, tất cả đều nghe theo hắn!”

Sau khi im lặng một lát, cuối cùng Hồng bà bà gật đầu nói.

Nàng không quan tâm Triệu Khách dùng bao nhiêu tài nguyên, hai kho tem này có tính là gì?

Trong Hồng Yên quán còn có mười tám nhà kho giống vậy, tem hoàng kim không có nhưng tem bạch ngân lại nhiều lắm.

Trên sổ sách còn có lượng lớn con tem, rất nhiều tài nguyên và con đường tin tức, nếu những điều này không đủ thì để thương hội Quỷ thị tiếp tục cung cấp.

Nếu thương hội Quỷ thị còn chưa đủ, nàng sẽ tự đi cướp.

Làm thịt hiệp hội xem bói, cộng thêm khai đao với mấy thương nhân Quỷ thị khác, nếu vẫn chưa đủ nàng sẽ đến đại bản doanh của mấy vị người đưa thư cao cấp khác.

Chỉ cần Triệu Khách muốn, nàng hoàn toàn không quan tâm Triệu Khách có thể đốt bao nhiêu tài nguyên.

Bình Luận (0)
Comment