Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2144 - Chương 2144 - Đạo Nhân

Chương 2144 - Đạo nhân
Chương 2144 - Đạo nhân

Lời lẽ của Tri Chu tinh thê lương, lã chã rơi lệ.

Triệu Khách hơi híp mắt lại, đại khái nghe hiểu đã xảy ra chuyện gì, chỉ những xác chết trên tán cây, nói: “Những cái này thì sao?”

Tri Chu tinh vội vàng giải thích: “Vì đề phòng ta thoát khỏi vòng vây, những hòa thượng này ngồi xếp bằng xung quanh bày ra trận pháp nhưng bản thân cũng không thoát thân nổi, cuối cùng bị nhốt ở chỗ này. Ta cũng bị ép đến bất đắc dĩ mới lấy hài cốt của bọn họ làm thức ăn, về phần xác của bọn họ, phần lớn là một số người đáng chết lòng dạ lang sói, muốn dựa vào nơi hoang vu hại người bị ta giết chết.”

Tri Chu tinh nói có lý có cứ, đến cuối cùng còn là dáng vẻ hùng hồn có lý.

E rằng biến thành người khác đã sớm động lòng trắc ẩn.

Chỉ tiếc, Triệu Khách căn bản không nghĩ đến phương diện này, Triệu Khách sẽ không quan tâm sự sống chết của con Tri Chu tinh này, hắn chỉ muốn xác nhận thực lực của hắn như thế nào.

Đặc biệt là dưới tình huống hắn không sử dụng con tem, cho nên Triệu Khách cười lạnh: “Nói một tràng, đâu có chuyện gì liên quan đến ta!”

Triệu Khách nói xong trong mắt bắn ra tia sáng lạnh, huống hồ hắn căn bản không tin tưởng con Tri Chu tinh này, nếu thật sự đáng thương như thế e rằng đã sớm được người ta thả ra, còn có thể chờ đến bây giờ?

Cho nên Triệu Khách nghe giải thích xong trong lòng khẽ động, Vô Tướng kiếm kinh tỏa ra ánh vàng chói mắt trên đầu ngón tay Triệu Khách.

Thấy Triệu Khách căn bản không cắn câu, sắc mặt Tri Chu tinh thay đổi, phát ra một tiếng rít muốn liều mạng với Triệu Khách nhưng nàng còn chưa kịp hành động.

“Ông!”

Một tiếng kiếm reo phá không mà tới, tốc độ vượt xa Vô Tướng kiếm kinh của Triệu Khách.

“Ầm!”

Trong lòng Triệu Khách chấn động, kiếm mang màu vàng lập tức vỡ tan, một luồng lực lượng bức người như dời sông lật biển phản phệ đến khiến trong lòng Triệu Khách không khỏi căng ra, vô thức muốn kích hoạt Phách vương hổ bí.

Nhưng đúng lúc này một cơn gió mạnh quét tới, cuốn lên ngàn vạn chiếc lá rụng trên mặt đất, ngược lại nhẹ nhàng hóa giải luồng lực lượng phản phệ vô hình này giúp Triệu Khách.

Chờ lá rừng bay xuống, mới thấy một thanh đại kiếm lóe ra ánh sáng mênh mông trong đêm tối, đứng ở giữa Triệu Khách và Tri Chu tinh.

“Ha ha ha ha ha.”

Một tiếng cười dài bay bổng giữa núi rừng, tiếng cười như xa như gần, lúc xa như cách ngàn dặm, lúc gần lại như lôi đình.

Trong lòng Triệu Khách thấy ngạc nhiên với thực lực của đối phương, nhưng cùng lúc âm thầm dựa vào năng lực bị động Dã tính của con tem “Phách vương hổ bí” cảm giác vị trí của đối phương.

Vì đối phó lần thi đấu tranh bá này, Triệu Khách cố ý chia ra một bộ phận năng lượng tràn ra trên da người Lạc Nữ để cường hóa “Phách vương hổ bí”.

Đặc biệt là năng lực bị động của “Phách vương hổ bí”.

Dã tính (tam giai)

Không tiêu hao điểm bưu điện, trong môi trường tự nhiên ngũ giác của ngươi sẽ tăng lên 70%!!

Ngũ giác của Triệu Khách quét tới, hoảng sợ thấy có một người nằm trên chạc cây không xa.

Người này không cố gắng che giấu khí tức của bản thân nhưng thân thể lại tự nhiên hòa làm một thể với cảnh vật xung quanh, nếu không đặc biệt đi tìm kiếm e rằng không ai phát hiện lại có người nằm ở bên cạnh làm người ngoài cuộc.

Triệu Khách phát hiện đối phương, dường như đối phương cũng phát hiện sự thăm dò của Triệu Khách, thoải mái cởi hồ lô rượu bên hông xuống, đưa lên môi uống một ngụm, chợt nhảy xuống từ trên thân cây, cất bước đi ra khỏi bóng tối.

Dựa vào ánh trăng yếu ớt có thể thấy người này tuổi tác không lớn, trông chỉ khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi.

Màu da cổ đồng, hình dáng ngũ quan rõ ràng mà thâm thúy, đôi mắt lạnh lẽo u ám thâm thúy lộ ra vẻ cuồng dã, không so đo, tùy hứng, thoải mái.

Tay trái cầm hồ lô rượu, bên hông đeo một mặt Bát quái kính, sau lưng còn vác hai thanh trường kiếm, đôi mắt kia đánh giá Triệu Khách từ trên xuống dưới: “Ha ha, con lừa trọc nhà ngươi không hiểu thì thôi đi, còn không biết phân biệt tốt xấu như vậy? Ngươi có tóc? Hóa ra là hòa thượng giả?”

Triệu Khách nghe vậy cười lạnh, ánh mắt đánh giá người kia từ trên xuống dưới.

“Ồ, ta còn tưởng là vị cao nhân đắc đạo nào, hóa ra là một thằng nhóc miệng còn hôi sữa, ra đời không lâu, e rằng là một con quỷ háo sắc năm tháng trong núi gian khổ, gặp một con nhện cũng muốn xía vào.”

Triệu Khách khua môi múa mép chưa hề thua kém ai.

Dường như thanh niên đạo nhân cũng không ngờ Triệu Khách lại đáp trả sắc bén như thế, sắc mặt không vui lắm.

Hắn ta khẽ vẫy tay gọi trường kiếm trên mặt đất về, đại kiếm nhẹ nhàng như một tờ giấy quay xung quanh thanh niên đạo nhân này một vòng, chính xác không sai rơi vào vỏ kiếm trên lưng thanh niên đạo nhân.

Đôi mắt liếc qua một cái, lúc nhìn sang Tri Chu tinh bên cạnh nụ cười trên mặt trở nên thoải mái hơn, vỗ ngực nói với Tri Chu tinh: “Ta ở đây, ngươi cứ yên tâm!”

Nói xong, thanh niên đạo nhân lại nói với Triệu Khách: “Ta đã nghe được những lời vừa rồi, mặc dù nàng là yêu quái nhưng cũng không phải cố ý hại người, lại nói tên này cố ý muốn giết người lừa tiền, chết không có gì đáng tiếc, sao ngươi không phân biệt tốt xấu chứ.”

Bình Luận (0)
Comment