Nếu không phải lần này mình vì bế quan xông phá cửa ải quan trọng, không thể cùng chưởng giáo chân nhân tiến về Đại đô Khai Bình.
Sư phụ lo lắng mình xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mới giao hạt châu này cho mình hộ thân.
Dù trong lòng Miêu Đạo Nhất hận không thể lập tức lấy hạt châu ra, để tên nhà quê Triệu Khách này kiến thức cái gì gọi là thiên hạ chí bảo, nhưng lúc này cũng đành phải hừ hừ cười một tiếng, không chịu nói tiếp.
Triệu Khách thấy không lừa được tin tức gì cũng không hỏi thêm nữa, nhàn rỗi ngồi trên xe ngựa, trong miệng khẽ hát, thoạt nhìn tâm trạng không tệ lắm.
Tốc độ đi đường của thương đội không chậm, đến gần buổi trưa Triệu Khách đã có thể thấy Yên thành ở đằng xa.
Yên thành nói là thành, chẳng thà nói là một huyện không có tường thành nhưng nơi này lại vô cùng phồn hoa.
Nơi này nằm ở đoạn giao thông quan trọng, càng là con đường phải đi qua để đến Đại đô Nguyên triều, trên cơ bản các phe thương đội Trung Nguyên đều phải hội tụ ở đây.
Điều này cũng khiến thương đội tập trung rất nhiều tài nguyên về phía này.
Trên đường đi, Triệu Khách cẩn thận quan sát, phát hiện trong không gian khủng bố lần này, dường như người bình thường cũng được cường hóa ở trình độ nhất định.
Đương nhiên trình độ cường hóa này không cách nào so sánh với người đưa thư, nhưng điều này cũng không phải một dấu hiệu tốt.
Phải biết rằng, chi phí ăn mặc của dân chúng bình thường đều không thể đạt đến tiêu chuẩn của người bình thường trong hiện thực.
Vì rất ít người có thể ăn thịt, chắc chắn sẽ người yếu nhiều bệnh, tay chân không có sức cũng là bình thường.
Tuy hiện tại khuôn mặt những dân chúng này có vẻ xanh xao, nhưng dù là trạng thái tinh thần hay lực lượng trên mặt thể phách đều thụ hoạch được sự tăng lên không nhỏ.
Thậm chí Triệu Khách có thể thấy được một số người bốc vác thân thể cao gầy, hai cánh tay vác bao tai nặng khoảng năm mươi cân, bước đi như bay.
Ngay cả dân chúng cũng như thế, huống chi những binh sĩ hung mãnh và tướng lĩnh thực lực siêu quần của Đại Nguyên triều kia sẽ như thế nào?
Trong chốc lát, trên khuôn mặt Triệu Khách không khỏi xuất hiện vẻ u sầu, từ điểm nhỏ bé thấy được thế giới.
Triệu Khách không biết thế giới này là như thế nào, nhưng có thể chắc chắn thực lực Nguyên triều quốc như mặt trời ban trưa.
Thậm chí cực kỳ cường đại, cụ thể mạnh thế nào thì Triệu Khách không biết, nhưng ít nhất có thể trấn áp Đạo gia và các giáo khác, khiến những giáo phái này cam tâm biến thành chó săn dưới trướng.
【 Đinh! Đoàn đội các ngươi hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh, Hộ tống thương đội. 】
【 Đinh! Hoàn thành hộ tống thương đội, tỉ lệ hoàn thành 90%, các ngươi thu hoạch được 5 điểm tích lũy trong lần thi đấu tranh bá này. 】
Ngay vào lúc này hai tin tức xuất hiện bên tai Triệu Khách.
“Ha ha, đoàn trưởng, đây chắc chắn là nhiệm vụ chi nhánh đơn giản nhất mà ta hoàn thành.”
Heo mập ngồi trên đống rương, nụ cười trên khuôn mặt đặc biệt rực rỡ.
Từ đầu đến đuôi, ngoại trừ đang ngủ hắn ta vẫn là ngủ, về phần yêu quái Hắc Phong lĩnh, Heo mập cũng không mở mí mắt ra được mấy lần.
Cảm giác nằm hoàn thành nhiệm vụ như thế thật sự thoải mái.
“Tỉ lệ hoàn thành 90%?”
Khác với vẻ vui mừng của Heo mập, Triệu Khách lại nhạy bén bắt lấy một số điểm khác biệt trong nhắc nhở, trong quy tắc không nói đến hạng mục tỉ lệ hoàn thành này.
Xem ra, trong quy tắc của lần thi đấu tranh bá này vẫn tồn tại một loại hạn chế nào đó mà bọn không biết.
“Nhưng vì sao là tỉ lệ hoàn thành 90% chứ?”
Triệu Khách nghĩ đến đây quay đầu nhìn về phía thương đội, hàng hóa hoàn hảo, tổn thất mấy người, đều là những người chết trên tay sơn phỉ lúc bọn họ nhận nhiệm vụ.
Cũng không thể tính những người này lên đầu bọn họ chứ, vậy 10% tỉ lệ hoàn thành còn lại là…
Ánh mắt Triệu Khách lóe ra tia sáng, trong lòng suy đoán 10% còn lại hoặc là Trần Phàn, hoặc là con Tri Chu tinh kia.
“90% đã có thể lấy được 5 điểm tích lũy hoàn chỉnh, nếu hoàn thành hoàn mỹ thì sao?”
Triệu Khách nghĩ tới đây, trong lòng không khỏi âm thầm gật đầu, cảm thấy hình như lần so tài này càng ngày càng thú vị.
“Hai vị nghĩa sĩ, lần xuất hành này nhờ có hai vị nghĩa sĩ giúp đỡ, tính mạng thân gia của Liễu mỗ mới có thể giữ được, nếu hai vị nghĩa sĩ không chê có thể đến Liễu gia ta làm khách quý, chắc chắn Liễu gia ta sẽ không để hai vị chịu thiệt.”
Liễu Hồng Tài dẫn người đi tới, nói với Triệu Khách và Heo mập.
Trần Phàn đã chết, thương đội của Liễu Hồng Tài vẫn phải tiếp tục.
Nếu Triệu Khách và Heo mập có thể ở lại, vậy sau này Liễu gia bọn họ đi thương cũng có thêm một phần bảo hộ.
Sau khi Liễu Hồng Tài nói xong câu đó, Triệu Khách và Heo mập đều nhận được tin tức đến từ sách tem.
【 Đinh! Ngươi có thể lựa chọn có tiếp tục đi theo hay không, nếu tiếp tục đi theo ngươi sẽ nhận được một đầu nhiệm vụ phụ tuyến. 】
Hiển nhiên, đằng sau thương đội này còn có một loạt nội dung nhiệm vụ nữa, nhưng sau khi Triệu Khách suy nghĩ vẫn uyển chuyển từ chối đề nghị của Liễu Hồng Tài.
“Thương chủ khách sáo, chỉ là chúng ta còn phải đến Đại đô Khai Bình, thật sự không thể ở lại chỗ này lâu.”