Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2159 - Chương 2159 - Tàn Sát

Chương 2159 - Tàn sát
Chương 2159 - Tàn sát

“Ta từng nghe chưởng giáo chân nhân nói, Nguyên quân có hoa văn quân trận, thiên hạ vô song, Thương Lang, Bạch Lộc, Mãng Ngưu, Kim Điêu đủ loại, mỗi một loại hoa văn đều có thể gọi ra lực lượng hoa văn để gia trì, hôm nay gặp mặt thật sự cường đại!”

Miêu Đạo Nhất đứng sau lưng Triệu Khách nhìn Nguyên quân chính quy tấn công xuống, trong chốc lát không khỏi trợn to mắt nhìn, trong mắt lại có mấy phần hưng phấn.

Nhưng chỉ trong chớp mắt bầy sói đã giết vào trong đại doanh, những thủ vệ trong doanh cũng tốt, thích khách cũng được, trong khoảnh khắc bị bầy sói tấn công đâm xuyên qua.

“Rút lui!”

Trong đám áo đen tấn công đại doanh không thiếu cao thủ, ánh mắt Triệu Khách không tự giác khóa chặt một tên hán tử nắm một thanh Cửu hoàn đại đao trong số đó.

Một thanh Cửu hoàn đại đao đủ để so sánh với Quỷ đầu đại đao của Heo mập, nằm trên tay hán tử này lại vung ra vô số ánh đao, bóng dáng như cơn gió lốc tùy ý đập vào trong bầy sói.

Sau khi mấy tên Nguyên quân không kịp né tránh bị cuốn vào ánh đao, lập tức bị ánh đao cắt thành vô số miếng thịt nát.

“Không phải người đưa thư!”

Triệu Khách nhìn chằm chằm hán tử này một lát, sau khi xác định hán tử này không phải người đưa thư, vẻ mặt ghét bỏ nhìn những mảnh xác trên mặt đất, không khỏi mắng chửi ở trong lòng: “Cắt không gọn gàng chút nào, cầm đi làm xương sườn cũng không có ai ăn.”

“Xong, xong, những người này chết chắc!”

Miêu Đạo Nhất càng chú ý đến tình thế trên chiến trường hơn Triệu Khách, thấy xu thế bao vây ở phía đối diện đã hình thành, không khỏi lắc đầu cảm thấy tiếc hận cho một đám người này.

Lang trận, sở dĩ là Lang trận không chỉ vì hoa văn hình sói, trận pháp này còn diễn hóa ra từ bầy sói trên thảo nguyên, là phương pháp vây giết.

Một khi hình thành thế bao vây, trên cơ bản con mồi bên trong khó mà thoát thân.

“Ô!”

Theo một tiếng sói tru, ba người Triệu Khách trốn trong bụi cỏ quan chiến cảm thấy một dòng nước lạnh đánh tới khiến ba người không khỏi giật mình, sợi tóc gáy trên người đều dựng đứng lên.

“Có cao thủ!” Heo mập khẽ kêu lên.

“Ở đây!”

Ánh mắt Triệu Khách như điện, trong hai con người đã sinh ra đồng tử phụ, đồng thời dựa vào Hoàng kim đồng quét tới.

Cuối cùng ánh mắt khóa chặt một tiểu tướng khoác khôi giáp cưỡi hắc mã.

Bóng dáng của tiểu tướng này cực nhanh, chiến mã dưới người càng là thần tuấn, móng ngựa phi nước đại trên mặt đất gập ghềnh như giẫm trên đất bằng, nhanh chóng chạy băng băng trong bầy sói.

“Cộc cộc cộc…”

Đối mặt với gió mạnh gào thét, trong giây lát tiểu tướng đã quay xung quanh bầy sói này ba vòng, dường như vẫn chỉ đảo quanh vòng ngoài của bầy sói.

Nhưng Triệu Khách lại có thể cảm nhận được sát khí trên người tiểu tướng này, trong lúc liệt mã dưới người phi nước đại lại càng ngày càng dày đặc.

Đây như một ngọn núi lửa sắp bộc phát, bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát ra lực lượng chấn động thiên địa.

Nếu có dân chăn nuôi quen thuộc với bầy sói ở đây, thấy hành động của tiểu tướng chắc chắn sẽ không cảm thấy xa lạ gì.

Lúc bầy sói vây giết con mồi phân công rõ ràng, con sói phụ trách đánh ra một kích trí mạng chắc chắn sẽ không ngừng đảo quanh con mồi, tìm kiếm cơ hội đánh giết tốt nhất.

Theo tốc độ của tiểu tướng càng lúc càng nhanh, dường như trái tim của mọi người đều tập trung vào trên móng ngựa của tiểu tướng.

“Ông!”

Trong nháy mắt hai con ngươi của tiểu tướng bộc phát ra sát cơ nóng rực, trường thương trong tay giơ lên cao.

“Giết!”

Một tiếng giết điếc tai, mũi thương như sao băng chói mắt.

Trong chốc lát, con ngựa hí lên giận dữ, giơ cao móng trước, dựa vào xung lực cường đại rơi mạnh xuống.

Người mượn lực ngựa càng hội tụ sát khí của toàn bộ Lang trận, mũi thương lóe lên như một luồng gió bão cường đại, đụng thẳng vào tên hán tử mà Triệu Khách vừa chú ý.

Phát hiện nguy cơ đánh tới, hán tử này vội vàng vung Cửu hoàn đại đao trên tay lên, không dám giữ lại chút nào lưỡi đao quán nguyệt, trong chốc lát ngàn vạn lưỡi đao hội tụ thành một thanh Khai Thiên chi nhận, đánh về phía tiểu tướng.

“Ầm!”

Vòm trời trước mắt lóe lên, dưới tiếng sấm điếc tai, chuôi Cửu hoàn đại đao này lập tức chia năm xẻ bảy dưới mũi thương.

Hàn thương lượn vòng, một thương đâm xuyên qua tim hán tử, dư uy không giảm bay xuyên ra ngoài.

Ngựa đến thương ra, đợi tiểu tướng này đưa tay chộp một cái, trường thương đã nằm trong bàn tay.

“Phốc!”

Một thương giết chết chỉ là chuyện trong nháy mắt, vừa rồi hán tử còn hung mãnh như là sư tử, đột nhiên mất sức ngã trên mặt đất.

“Giết chết toàn bộ!”

Tiểu tướng mặt không thay đổi vung trường thương trên tay lên, mệnh lệnh Nguyên quân nhanh chóng giết toàn bộ người trong vòng sói, bao gồm cả thủ vệ ban đầu.

Những thủ vệ này chỉ là người Hán, chết thì chết đi, cũng không có gì phải tiếc hận.

Ở Nguyên triều, người Hán chỉ là dân đen tam đẳng, dù là những nho sinh có chút văn tài kia thì vẫn là dân đen.

Chứ đừng nói đến bản thân những quân Hán này đã là vật phẩm tiêu hao trong chiến tranh, là mồi nhử trong hành động lần này.

Đây hoàn toàn không khác gì một trận tàn sát.

Mấy người áo đen cũng có thực lực không tầm thường, Triệu Khách xem xét ít nhất người cầm đầu đã có thực lực đạt tiêu chuẩn người đưa thư trung cấp.

Bình Luận (0)
Comment