“Lên cho ta!”
Tiểu tướng Nguyên quân vung tay lên ra hiệu tùy tùng xông lên giết, nhưng mình lại vội vàng đổi hướng của chiến mã lao về phía khác, dường như hắn ta dự định nhanh chóng thoát khỏi bến đò, chạy về Yên thành cầu viện.
Thấy tiểu tướng Nguyên quân muốn bỏ chạy, chẳng những chiến sĩ Nguyên quân khác không thấy bối rối vì chủ tướng chạy trốn, ngược lại liều chết xông lên muốn tranh thủ cơ hội chạy trối chết cho hắn ta.
“Hắn chạy về phía chúng ta!”
Trong bụi cỏ, Miêu Đạo Nhất thấy tiểu tướng Nguyên quân lao tới không khỏi siết chặt tay thành nắm đấm.
Tuy Toàn Chân giáo là quốc giáo Nguyên triều nhưng chung quy Miêu Đạo Nhất vẫn là một thiếu niên lang nhiệt huyết bừng bừng, trong lòng luôn có chút khúc mắc với người Nguyên cao cao tại thượng.
Bây giờ thấy Nguyên quân hung tàn vô đạo, coi người Hán là heo chó, sát cơ lập tức tràn ra ngoài.
Nhìn tiểu tướng Nguyên quân chạy tan tác, không tự giác muốn gọi phi kiếm ở sau lưng ra.
“Đừng!”
Đúng lúc này, dường như Triệu Khách đã nhận ra sát khí trên người Miêu Đạo Nhất, đưa tay ngăn cản Miêu Đạo Nhất ra tay.
“Ngươi sợ sao!”
Thấy Triệu Khách quấy nhiễu mình, Miêu Đạo Nhất không khỏi nhìn Triệu Khách với ánh mắt khinh bỉ.
Triệu Khách lắc đầu lại liếc nhìn tên tiểu tướng Nguyên quân kia, phát hiện thực lực của đối phương cũng không tệ lắm, tên nữ tử cầm loan đao trong tay kia thử hai lần cũng không thể giết chết hắn ta.
Thấy thế, Triệu Khách nghiêm túc nói nhỏ: “Ngươi giết ra ngoài như vậy, cho dù giết được đối phương thì thân phận của ngươi cũng sẽ bại lộ, chẳng lẽ không sợ sau này có người dựa vào đó áp chế ngươi sao?”
“Ta…”
Miêu Đạo Nhất ngơ ngác không nói được câu nào, cũng không nghĩ đến chỗ này, hắn ta không quan tâm điều này, cùng lắm cũng là chết, có thể như thế nào chứ.
Nhưng đệ tử Toàn Chân lại ám sát tướng lĩnh Nguyên triều, dù chỉ tham dự vào, một khi chuyện này bị người ta vạch trần ra, chắc chắn sẽ khiến Toàn Chân giáo gặp địch tứ phía, rơi vào tình cảnh vạn kiếp bất phục.
Nghĩ đến đây, trong lòng Miêu Đạo Nhất ớn lạnh nhưng lại thấy không cam tâm.
“Hắc hắc, muốn giết hắn cũng không phải không có cách, ngụy trang một chút không phải tốt sao!”
Triệu Khách nhìn vẻ mặt Miêu Đạo Nhất liền biết trong lòng tên này còn bối rối, cho nên mở miệng nhắc nhở.
Hắn biết rõ, thiếu niên tuổi này sẽ phản nghịch như thế nào.
Chỉ có điều bị quy tắc của Toàn Chân giáo gò bó quá lâu, trong chốc lát không thể thả lỏng mà thôi.
Trong khoảng thời gian này ở chung, hắn và Miêu Đạo Nhất vẫn không thể nào ăn nhập được với nhau.
Sau khi Triệu Khách phân tích cũng hiểu rõ nguyên nhân trong đó.
Loại người như Miêu Đạo Nhất, rõ ràng là người trẻ tuổi tính cách hoạt bát lại muốn biến mình thành một lão đầu tử như tiên sinh dạy học, ngày nào cũng đặt đủ loại thanh quy giới luật như cứt chó ở bên miệng.
Hắn lại thích vô pháp vô thiên, tùy ý làm bậy, đương nhiên hai người sẽ không vừa mắt nhau.
Đây tuyệt đối không phù hợp với phương châm muốn hòa mình với Miêu Đạo Nhất, tiện lừa gạt Tứ tượng thiên cực châu của Triệu Khách.
Cho nên điều mà Triệu Khách đang muốn làm là tháo gỡ từng giáo điều đang trói buộc trong lòng tên này, một lần nữa biến hắn ta thành một người trẻ tuổi nghe theo tiếng lòng.
Cứ vậy tình cảm giữa bọn họ mới có thể tiến thêm một bước.
Triệu Khách nghĩ tới đây, đột nhiên cảm thấy hắn hơi giống kỹ nữ tâm cơ trong phim Hàn máu chó.
“Đúng, nhưng… Ngụy trang như thế nào?”
Sau khi Miêu Đạo Nhất được Triệu Khách nhắc nhở đôi mắt sáng ngời, nhưng ngay sau đó lại khó xử, dù sao hắn ta đến Toàn Chân giáo từ khi còn nhỏ, được sư phụ dạy bảo phải tuân thủ nghiêm ngặt thanh quy giới luật.
Muốn hắn ta giết người cũng không có vấn đề, muốn hắn ta vụng trộm giết người, hắn ta lại không có chút kinh nghiệm nào.
“Đơn giản, để ta dạy cho ngươi, nào! Trước tiên đưa kiếm giáp của ngươi cho ta, cõng thứ đồ chơi này giết ra ngoài, quỷ cũng biết ngươi là đệ tử Toàn Chân giáo!”
Triệu Khách híp mắt, cực kỳ giống sói xám lớn dụ dỗ thỏ trắng nhỏ.
“Phanh phanh phanh!”
Trước bến đò, chỉ nghe từng tiếng đao binh va chạm không ngừng vang lên bên tai.
Loan đao trong tay nữ nhân áo đen thay đổi đột ngột, đủ loại đao pháp kỳ diệu hòa làm một thể khiến tên tiểu tướng trên lưng ngựa âm thầm kêu khổ.
Nhưng điều kỳ quái là hình như nữ nhân này cũng không muốn hạ sát thủ, càng giống muốn bắt sống hơn.
Nếu không, e rằng lúc này tên tiểu tướng Nguyên tộc này đã sớm không chịu đựng nổi, bị nữ tử trước mắt chém đầu.
Nhưng thấy tình huống cứ tiếp tục quấn lấy thế này, mình không có chút phần thẳng nào, trong ánh mắt tiểu tướng Nguyên tộc lại lộ ra tia sáng quả cảm tàn nhẫn.
Trong lúc triền đấu với nữ tử, hắn ta đột nhiên lấy ra một món đồ từ trong ngực đập về phía nữ tử.
Nữ tử tiện tay chém một đao vào món đồ mà tiểu tướng quăng tới.
Lại không ngờ, trong nháy mắt nàng chém thứ kia ra, trường thương trên tay tiểu tướng Nguyên quân lại đâm nhanh tới, chỉ có điều mũi thương không nhắm thẳng vào nữ tử, ngược lại giống như bị lệch đụng vào chuôi loan đao trên tay chuôi loan đao này.
“Ầm!”
Loan đao và mũi thương đụng vào nhau lập tức cọ sát ra một mảnh tia lửa chói mắt.