Tam Giới có Thần mục thông, mặc dù không cách nào nhìn thấu lực lượng tem trong sách tem của Triệu Khách, nhưng lại có thể thấy rõ ràng bản thể Triệu Khách có thực lực như thế nào.
Đây cũng là lý do vì sao Tam Giới căn bản không để Triệu Khách ở trong lòng.
Nhưng cuối cùng Thần mục thông chỉ là một môn thần thông nhỏ, có lẽ Tam Giới cũng không biết nếu chỉ nghiêm túc tính chất lượng linh hồn, thậm chí linh hồn của Triệu Khách còn vượt xa Ải Cước Hổ hiện nay.
Sau khi thôn phệ linh hồn Ma thần Oa quốc, bản thân hồn lực của hắn đã rất cường đại, trong khoảng thời gian này vẫn có con tem tẩm bổ, cộng thêm lúc này Triệu Khách có năng lực bị động của con tem “Lão binh” gia trì.
Đương nhiên hồn phách của hắn sẽ rất cường đại.
“Ngươi dám tổn thương ta, không sợ chết không có chỗ chôn?”
Ánh mắt Tam Giới lấp lóe, trong lòng đang tự hỏi nên thoát đi như thế nào.
Đáng tiếc, hiển nhiên Triệu Khách không phải loại người thích nói nhiều: “Giết ngươi rồi lại nói!”
Triệu Khách nói xong, động tác như thiểm điện, Nhiếp nguyên thủ biến ảo thành bàn tay lớn vàng óng ánh bao trùm thập phương thiên địa.
Nếu như vừa rồi Tam Giới lợi dụng thuật Súc địa thành thốn đến vây khốn Triệu Khách, vậy hiện tại Triệu Khách thật sự dùng thực lực khiến Tam Giới cảm nhận được cái gì gọi là không đường để trốn.
“A di đà Phật!”
Vòm trời trước mắt ép xuống, sắc mặt Tam Giới trắng bệch, chắp tay trước ngực miệng tụng Phật hiệu.
Trong chốc lát, sau lưng hiển hóa kim thân bảy trượng, đồng thời kêu khổ: “Tiểu hữu, ta và ngươi vốn không oán không thù, chỉ là thấy trong lòng ngươi mù mịt nên chỉ điểm sai lầm cho ngươi, ngươi không cảm ơn ta còn muốn tổn hại nguyên thần của ta là đạo lý gì.”
“Phi, mê hoặc thần trí của ta, vây nhốt hồn phách của ta, ném ta vào cái gọi là Thập thế luân hồi của ngươi coi như một con rối gỗ, vậy cũng xứng nói là chỉ điểm sai lầm?”
Triệu Khách mắng xong bàn tay lớn đã rơi xuống, đập kim thân sau lưng Tam Giới nứt toác, vô số vết rách lan tràn toàn thân theo đỉnh đầu.
“Cái gọi là Thập thế luân hồi chỉ là kịch bản do ngươi bố trí xong từ trước, nếu không ngươi đâu mê hoặc được thần trí của ta, vì ngươi biết nếu thần trí của con người còn ở đó, kịch bản của ngươi không có tác dụng, đây chính là kinh điển Phật môn? Ta thấy cũng chỉ thế mà thôi!”
Triệu Khách nói toạc hết ra bí mật trong Thập thế luân hồi của Tam Giới hòa thượng, điều này khiến trong mắt Tam Giới hòa thượng lộ ra sát cơ.
Hắn ta không tiếp tục nói nhảm nữa mà lắc thiền trường trong tay, trong chốc lát thiền trượng trước mắt như được chư Phật gia trì, hai tay niệm tụng kinh văn.
Vô số thần tỏa vàng óng ánh rơi xuống như muốn trói buộc Triệu Khách, nhưng sự chênh lệch giữa bọn họ quá lớn, lúc thần tỏa còn chưa chạm đến Triệu Khách đã thấy xung quanh Triệu Khách sinh ra ánh sáng mạnh nóng rực chấn vỡ thần tỏa.
Đây chính là thần thông Phật môn Kim chung tráo.
Trong trạng thái linh hồn, hắn không thể sử dụng tem năng lực, nhưng những thần thông Phật môn do hắn khổ tu lại có thể thông suốt.
“Ngươi dám giết ta, hôm nay không cần ta ra tay, tín đồ của ta ở bên ngoài cũng sẽ khiến người chết không có chỗ chôn.”
Thấy sự chênh lệch giữa mình và Triệu Khách quá lớn, một sợi nguyên thần của hắn ta hoàn toàn không có khả năng đối chọi với linh hồn hoàn chỉnh của Triệu Khách, chỉ có thể tiếp tục uy hiếp.
Tín đồ mà Tam Giới hòa thượng nhắc tới, tất nhiên là những quý tộc hào môn ở trong đại điện.
Triệu Khách ở trong thế giới của mình cường đại như là thần linh, nhưng ở trong hiện thực hắn chỉ là một Tào vận sử tư kinh lịch thất phẩm nho nhỏ, bất kỳ một vị quan lại hiển quý nào cũng có thể khiến hắn nửa bước khó đi ở trong Đại đô.
Triệu Khách nghe vậy không khói nhíu mày, nói những quan lại hiển quý này có thể khiến hắn chết không có chỗ chôn cũng hơi khoa trương, nhưng bọn họ thật sự có đủ năng lực để hắn không thể không thay đổi vẻ ngoài mới có thể tiếp tục ở lại Đại đô.
Tuy nhiên… Triệu Khách cau mày, cũng không phải vì điều này mà cảm thấy thất vọng với Tam Giới.
“Nói ngươi ngu, ngươi thật sự ngu hết thuốc chữa.”
Triệu Khách nói xong đã không còn nói nhảm thêm nữa, thân thể co nhỏ lại thành dáng vẻ bình thường, chỉ là lần này lại thúc động Long tượng công, Long tượng chi lực một quyền đánh xuyên qua kim thân bảy trượng sau lưng Tam Giới.
“Ngươi thật sự tưởng bên ngoài có thể biết được nơi này xảy ra chuyện gì sao? Ngươi tự sáng tạo ra Thập thế luân hồi nhưng lại không biết rốt cuộc trong này có bao nhiêu khuyết điểm, ta thật sự quá đề cao ngươi rồi.”
Triệu Khách nói xong, trong ánh mắt ngạc nhiên của Tam Giới, Vô Tướng kiếm kinh trên đầu ngón tay một kiếm xuyên thủng đầu Tam Giới.
Lúc này, tất cả mọi người bên ngoài vẫn đang nhìn chằm chằm vào hình ảnh trên phật luân, nhưng hình ảnh bọn họ nhìn thấy lại là một cảnh tượng khác.
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn, nhìn đến cần cổ cứng đờ cũng không có ai di chuyển tầm mắt, đơn giản là hình ảnh trước mắt quá táo bạo khiến người ta cảm thấy rất rung động.