Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2221 - Chương 2221 - Trạng Thái Mạnh Nhất Của Triệu Khách (2)

Chương 2221 - Trạng thái mạnh nhất của Triệu Khách (2)
Chương 2221 - Trạng thái mạnh nhất của Triệu Khách (2)

Nguyên tố thủy dày đặc như áo bào đen trùm lên quay xung quanh Triệu Khách, Kinh cức vương quang thiêu đốt ra ngọn lửa đỏ thẫm lơ lửng trên đỉnh đầu.

Lúc một chân bước ra khỏi huyết lô, mặt đất dưới chân dường như cũng sống lại theo.

Rừng núi xung quanh cũng theo đó phát ra từng tiếng cộng minh kỳ lạ, dường như đang nghênh đón vua của bọn họ, Tự nhiên tiên tri giả.

Lá át chủ bài cường đại nhất trên tay Triệu Khách, cũng chính là chỗ dựa khiến Triệu Khách dám giao thủ chính diện với ác niệm Đại Giác trước mặt.

Lấy “Siêu năng bảo thạch” làm cái giá làm tế phẩm, đạt tới lực lượng cực hạn của Tự nhiên tiên tri giả, Triệu Khách chưa từng cường đại như vậy.

Đôi mắt không nhìn thấy tròng trắng mắt của ác niệm Đại Giác nhìn chằm chằm vào trên người Triệu Khách, hắn ta thấy trên người Triệu Khách tuôn ra lực lượng sinh mệnh dày đặc, cứ như đại dương mênh mông vô cùng vô tận.

“Ngươi rất cường đại, nhưng lực lượng của ngươi lại không phải đến từ chính ngươi, đây chỉ là ngươi thông qua một loại môi giới nào đó để đổi lấy lực lượng.”

Một lát sau, ác niệm Đại Giác mở miệng, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, bắt đầu từ giờ khắc này hắn ta không thể coi thường tên trước mắt nhưng giọng nói của Đại Giác xoay chuyển, khóe miệng nở một nụ cười quỷ quyệt: “Nhưng ngươi càng cường đại, ta càng thích.”

“Bỏ cái từ cường trong lời nói của ngươi đi, ta sẽ càng thích!”

Ánh mắt Triệu Khách đầy thành khẩn nhìn ác niệm Đại Giác.

“Bỏ đi chữ cường??”

Trong lòng ác niệm Đại Giác hơi ngạc nhiên, sau khi khẽ lặp lại lời vừa rồi sắc mặt trở nên lạnh lẽo.

“Muốn chết!”

Không đợi ác niệm Đại Giác ra tay, vô số rễ cây trên mặt đất đột ngột mọc lên, những rễ cây này nhanh chóng quấn quanh thành một đoàn, xoay thành một nắm đấm to lớn, một quyền đánh về phía hắn ta.

“Một đống gỗ mục, có lớn hơn nữa cũng là gỗ!”

Đối mặt với bàn tay lớn che trời, ác niệm Đại Giác không để ở trong lòng cũng vung tay lên quét tới.

Xung quanh cuốn lên ma diễm màu đen như muốn đốt sập hư không, trực tiếp đập vào nắm tay trên đỉnh đầu, bùm một tiếng hắc diễm đã thiêu đốt cự quyền, như một hắc long tức giận theo bàn tay lớn bằng gỗ chạy thẳng về phía Triệu Khách.

Thấy ma diễm chảy ngược về phía mình, một tảng đá lớn phá đất mà lên như lá chắn to lớn che trước mặt Triệu Khách.

“Siêu tự nhiên đồng hóa.”

Trong mắt Triệu Khách lại lóe lên tia sáng, lần đầu tiên kích hoạt năng lực kế thừa được từ bộ da Lạc Nữ.

Theo năng lực được kích hoạt, nắm đấm bằng gỗ lại lập tức từ kết cấu chất gỗ tiến hành Siêu tự nhiên chuyển hóa.

“Không đúng!”

Phát hiện sức gió trong không khí đột nhiên biến hóa, sắc mặt ác niệm Đại Giác thay đổi.

Trong biển lửa trên đỉnh đầu lại có một cái nắm đấm kim cương sáng long lanh hoàn mỹ, như Thái sơn áp đỉnh nện xuống.

“Oanh…”

Cả một ngọn núi run rẩy thanh thế to lớn, di chỉ Ma giáo vốn là đống đổ nát chịu một quyền này hoàn toàn biến thành lịch sử.

Ngón tay Triệu Khách nhẹ gảy, vách tường kim cương to lớn trước mắt như sống lại, nhanh chóng di chuyển.

Chỉ thấy sắc mặt ác niệm Đại Giác tái xanh, phân nửa thân thể mơ hồ bên trái đã trở nên máu thịt be bét, máu thịt vặn vẹo nhưng lại khôi phục trong nháy mắt, ngay cả áo đen trên người cũng khôi phục như lúc ban đầu.

“Xem thường ngươi rồi!”

Ác niệm Đại Giác lập tức lạnh lùng ngẩng đầu nhìn về phía Phật Đà lơ lửng trên chín tầng trời, ánh mắt trở nên sắc bén.

Hai người đưa mắt nhìn nhau, khiến không khí giữa cả hai phát ra tiếng lôi bạo, Triệu Khách không dừng lại nhanh chóng ra tay.

Mặc dù Siêu năng bảo thạch là cái giá, có thể khiến hắn trở thành trạng thái đỉnh phong mạnh nhất của Tự nhiên tiên tri giả.

Nhưng cũng không phải không có hạn chế thời gian, huống hồ tiếng động lớn như vậy đã kinh động đến bên ngoài.

Triệu Khách nhất định phải tốc chiến tốc thắng, tuyệt đối không thể để bản thân rơi vào trong vũng nước đục này.

Bóng dáng Triệu Khách nhảy lên một cái, trong tiếng hổ gầm đinh tai nhức óc quyết đoán kích hoạt “Phách vương hổ bí”.

“Ngao!”

Tiếng hổ gầm khuấy động sơn dã, bóng dáng Triệu Khách lại đã biến mất không thấy gì nữa, chỉ có thể thấy ánh lửa xé rách hư không tinh hà và vặn vẹo không gian.

Song nhận Nhật chước và Dạ thứ sát nhập, muốn xuyên thủng hư không trước mắt.

“Vạn hóa ma kinh!!” Ác niệm Đại Giác rít lên một tiếng, hóa thành một tia ô quang lao đến.

Lên cũng là tuyệt sát, không hề nói nhảm điều gì.

Sau lưng hiện ra một tôn tà Phật, ba đầu sáu tay như Minh vương diệt thế, trong lúc ra tay ma hỏa mênh mông như thủy triều đánh về phía Triệu Khách.

Trong Quỷ thị, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn hình ảnh trước mắt, trên mặt những con bạc vừa đặt cược cho ác niệm Đại Giác đều mất sạch huyết sắc, hét to: “Không tốt, ta muốn cược lại lần nữa.”

Thực lực của Triệu Khách vượt xa sự dự đoán của tất cả mọi người, ngay cả đám người Hồng bà bà cũng thấy hơi bất ngờ.

Trong nháy mắt trận chiến thắng bại không đáng ngạc nhiên đã biến thành không biết.

Nhưng khi có người muốn đặt cược lại cho Triệu Khách, lại phát hiện Dương Vạn Tài đã lấy lý do trận chiến bắt đầu, đóng lại con đường đặt cược.

Bình Luận (0)
Comment