Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2232 - Chương 2232 - Lại Vào Mộc Vương Phủ

Chương 2232 - Lại vào Mộc vương phủ
Chương 2232 - Lại vào Mộc vương phủ

Tam Giới hòa thượng chắp tay trước ngực, lấy ra một quyển sách chế bằng ngọc từ trong ngực, cung kính đưa vào tay của tên thái giám trước mắt, giải thích với đám người: “Năm đó Ma giáo hung hăng ngang ngược, 36 Phật quốc Tây Vực liên hợp với cao thủ Trung Nguyên cùng ra tay. Thế nhưng Ma giáo mượn ưu thế địa lợi đánh mãi không xong. Đông đảo tiền bối năm đó thấy thế lấy thân trồng cây, trong vòng một đêm thúc đẩy sinh trưởng ra trăm dặm Phật trúc này. Dựa vào Phật pháp vô biên để vây giết tổng đàn Ma giáo. Chỉ vì những người Ma giáo này chết đi oán niệm không rời, hóa thành tà linh. Các tiền bối lo lắng những tà linh này gây họa cho nhân gian mới xây dựng Khai Linh bảo tự, lấy Phật pháp gia trì vĩnh viễn trấn áp những tà linh này ở nơi đây.”

Tam Giới hòa thượng cũng không phải nói không có bằng chứng, không chỉ có ngọc thư ghi chép lại, bên trong Khai Linh bảo tự còn có một số bích họa cũng ghi chép rõ ràng chuyện năm đó.

Những bích họa này đang ở xung quanh Đại Hùng bảo điện, chỉ cần cẩn thận quan sát là có thể nhìn thấy, đủ để chứng minh Tam Giới hòa thượng không phải ăn nói lung tung.

Triệu Khách không hề nghi ngờ lời nói của Tam Giới hòa thượng, dù sao mấy món đồ như bích họa và ngọc thư không có khả năng chuẩn bị xong nhanh như vậy.

Thế nhưng, trong lòng Triệu Khách lại thấy nghi ngờ căn nguyên vây công Ma giáo.

Nhưng lúc này Triệu Khách cũng chỉ có thể giữ những nghi ngờ này ở trong lòng, chờ sau này tìm cơ hội xác nhận.

Tam Giới nói xong nguyên nhân, Vô Tướng tiến lên trước nói ra hậu quả.

“Lần này tà linh bạo động, Khai Linh bảo tự ta toàn lực tiêu diệt nên mới gây ra tiếng động to lớn như thế, cũng may đã tiêu diệt toàn bộ tà linh sẽ không gây ra rắc rối nữa, chỉ là hiện nay hai vị sư bá Thanh Chính, Thanh Độn đã bệnh tình nguy kịch…”

Vô Tướng thiền sư tuổi tác đã cao, lúc này trên mặt đầy bi thương, lúc nhắc đến hai người Thanh Chính, Thanh Độn nước mắt cũng tràn ra khỏi hốc mắt.

Thái giám cầm đầu đưa ngọc thư trên tay cho Tam công tử, ra hiệu Tam công tử xem hết, sau đó dùng giọng điệu không âm không dương nói: “Nếu là thế cha gia tự biết bẩm báo chi tiết, nhưng Đại Hãn rất không vui, còn mời Tam Giới trưởng lão tự đến giải thích.”

“A di đà Phật, bần tăng phạm sai, ngày mai chắc chắn sẽ đi thỉnh tội với Đại hãn.”

Gánh nặng trong lòng Tam Giới hòa thượng được cởi bỏ, như đã trút được gánh nặng.

Đại thái giám trước mắt là thái giám thân tín bên cạnh Mông Ca Hãn, nắm trong tay Khiếp Tiết quân (Cấm Vệ quân), có đặc quyền chém trước tâu sau, quyền lực to lớn, ngay cả Tam công tử cũng phải né tránh mũi nhọn.

Hắn ta đã không có ý truy tra, vậy tất nhiên chuyện này có thể chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.

Sau khi một đoàn người cẩn thận từng li từng ti tiễn vị Đại thái giám này rời đi, Tam công tử đã không chút khách sáo ngồi xuống ghế của vị Đại thái giám vừa rồi.

“Tổng đàn Ma giáo năm đó, hừ hừ, Tam Giới hòa thượng, các ngươi che giấu rất sâu, nếu là tổng đàn Ma giáo vậy không biết bên trong còn có di tích của tổng đàn Ma giáo hay không?”

Tam Giới hòa thượng lắc đầu: “Việc này đã là chuyện trăm năm trước, thương hải tang điền tất cả đã bị nhấn chìm dưới đất vàng.”

“Hừ! Thay ta vấn an hai vị đại sư Thanh Chính, Thanh Độn, nhưng mà Tam Giới trưởng lão, tốt nhất ngươi hãy cho ta một câu trả lời hài lòng về chuyện này!”

Trên khuôn mặt thanh tú của Tam công tử mang theo vẻ anh khí, hiếm khi nào lại lộ ra sắc mặt giận dữ.

Thật ra nghĩ lại cũng khó trách, Mộc vương phủ chưởng quản binh quyền và trị an trong Đại đô.

Kết quả dưới mí mắt còn cất giấu tổng đàn Ma giáo ngày xưa, nếu chuyện này truyền ra e rằng không biết gây ra trò cười lớn đến mức nào.

“A di đà Phật, đợi sau khi bần tăng chỉnh đốn lại Khai Linh bảo tự sẽ đích thân đến nhà tạ tội, đến lúc đó chắc chắn sẽ cho công tử một câu trả lời hài lòng.”

Thấy Tam Giới hòa thượng nói rất thành khẩn, Tam công tử cũng không có ý lằng nhằng tiếp nữa.

Nàng dẫn đám người đi ra Đại Hùng bảo điện, lúc đi tới cửa đôi mắt đen trắng rõ ràng kia không khỏi nhìn chằm chằm vào Triệu Khách.

Thấy Triệu Khách vẫn cẩn thận từng li từng tí cúi đầu xuống, lồng ngực Tam công tử chập trùng, tức giận nói: “Thứ mất mặt xấu hổ, còn chưa cút!”

“Vâng vâng vâng, ti chức cút ngay!”

Triệu Khách khom lưng chắp tay, lúc nói chuyện hai ba bước đã chạy không còn bóng dáng.

“Trưởng lão, tên này…” Nhìn Triệu Khách chạy vui sướng, sắc mặt Vô Tướng thiền sư càng khó coi hơn.

Biết đâu chuyện lần này cũng có liên quan đến tên này, nếu không sao lại trùng hợp đến mức tên này vừa tới, sau núi đã có biến động lớn.

Nhưng Tam Giới lắc đầu ngăn cản Vô Tướng nói tiếp, ánh mắt sâu xa nhìn bóng lưng Tam công tử rời đi, không thể làm gì nói: “Có một số việc nhiều lời vô ích, các ngươi chăm sóc Thanh Chính, Thanh Độn thật tốt, ta đến sau núi xem thử!”

Rốt cuộc lần này đã xảy ra chuyện gì, trong chốc lát Tam Giới hòa thượng cũng không có manh mối, nhất định phải tự đến hậu sơn một lần mới có thể xác định vấn đề.

Bên ngoài Khai Linh bảo tự, Triệu Khách cất bước đi vào cỗ kiệu.

Bình Luận (0)
Comment