Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2237 - Chương 2237 - Một Bình Thập Tam Hương

Chương 2237 - Một bình Thập tam hương
Chương 2237 - Một bình Thập tam hương

Bên cửa sổ, Thiên Dụ mặc áo đen, tóc đen nhánh cẩn thận tỉ mỉ cuộn lại, gọn gàng sạch sẽ, không chỉ phục hồi lại kiểu tóc người Tống, dường như hắn ta cũng là một tên quân tử khiêm nhường trong thơ Tống.

Đắm mình ở dưới ánh trăng, da thịt trắng nõn như tờ giấy, môi đỏ hơi vểnh, lông mày dài nhỏ đen dày, đôi mắt đen nhánh sâu thẳm, thất thần nhìn bầu trời trên đỉnh đầu.

Giống như trong thơ đã nói: Cử thương bạch nhãn vọng thanh thiên, kiều như ngọc thụ lâm phong tiền.

Thấy thế, Hắc Trác nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra hàm răng trắng nõn gọn gàng của mình.

“Hắc hắc, xem ra tâm trạng của ngươi không tệ, đợi chút nữa ta làm thịt con gấu này, chúng ta nướng thịt ăn.”

Sau khi nghe Hắc Trác nói xong, cuối cùng sắc mặt Thiên Dụ đã xuất hiện chút thay đổi, lắc đầu từ chối đề nghị của Hắc Trác.

“Quên đi, ta không tin tài nấu nướng của ngươi, càng không muốn ăn thứ ngươi đã dùng qua! Còn có, nếu lần sau ngươi còn như vậy, ta đề nghị ngươi có thể đi thanh lâu.”

“Thanh lâu? Quên đi, chưa giày vò được mấy lần đã tan ra cũng không dễ chơi, chờ sau khi lão tử trở về chắc chắn sẽ bồi dưỡng một nữ người đưa thư, bồi dưỡng nàng thành một người đưa thư cận chiến cường tráng, đến lúc đó làm vợ của ta!”

Hắc Trác nói xong, hắn ta gọi sách tem ra nhìn một chút, ngạc nhiên phát hiện xếp hạng của Triệu Khách lại cao hơn rất nhiều.

Lúc đầu, Triệu Khách còn quanh quẩn ở top hai mươi mấy, gần như dùng tốc độ như hỏa tiễn, một phát nhảy lên top 15.

Nhưng là một người dự bị, xếp hạng của Triệu Khách vẫn rất thấp, thậm chí còn thấp hơn mong muốn của bọn họ rất nhiều.

Thấy đôi mắt vô thần của Thiên Dụ nhìn chằm chằm vào bầu trời, thỉnh thoảng trong hai con ngươi hiện ra phù chú kỳ lạ, một luồng lực lượng xem bói cường đại đang không ngừng điên cuồng tính toán.

Một vài hình ảnh như cưỡi ngựa xem đèn xuất hiện trước mặt Thiên Dụ, cũng chỉ có lúc này đôi mắt vô thần của Thiên Dụ mới như khôi phục thị giác, trở nên cứng cỏi sắc bén.

Nếu để hội trưởng hiệp hội xem bói nhìn thấy tình cảnh này, chắc chắn sẽ kinh động như gặp người trời.

Cho dù là vị hội trưởng hiệp hội xem bói bị Hồng bà bà chém đầu, cũng không thể có lực lượng xem bói cường đại như thế.

Sau một lúc lâu, vẻ mặt Thiên Dụ cổ quái nói: “Kỳ quái, dường như lần biện luận Phật Đạo này không thuận lợi như chúng ta đã nghĩ, ta luôn mơ hồ cảm thấy một luồng tà lực đang nhanh chóng quật khởi, tuy vận thế của Phật giáo vẫn đang tràn đầy, nhưng đột nhiên suy bại hơn rất nhiều.”

Hắc Trác bên cạnh nhìn Thiên Dụ nói chuyện, không nghe hiểu một chữ nào.

Hắn ta đang cầm điện thoại lật xem thực đơn đã download xuống, kết quả căm tức phát hiện trong thực đơn mà mình download về lại không có thực đơn nấu nướng cẩu hùng.

Trong thực đơn nhiều nhất lại là husky, nhiều đến mức có hẳn một trăm cách ăn.

Điều này khiến trong lòng Hắc Trác buồn bực, cảm thấy mình nên đi tìm một đầu bếp không tệ.

Lúc này, không biết Thiên Dụ đã xem bói được điều gì, lập tức cau mày thành một đống, trong đôi mắt đen trắng rõ ràng kia nhìn thấy hình ảnh mà hắn ta không ngờ tới.

“Không tốt! Phải ngăn cản hắn!”

“Ai??”

Hắc Trác nhìn sắc mặt Thiên Dụ đầy hoảng sợ, trong lòng hơi ngạc nhiên, hắn ta rất ít thấy Thiên Dụ thể hiện ra vẻ mặt như vậy.

Phải biết rằng, Thiên Dụ được tiên tri coi là người thừa kế đời kế tiếp, hắn ta từ trong miệng của hỗn loạn đại nhân cũng biết được, Thiên Dụ là một thiên tài tuyệt đỉnh trăm năm khó gặp.

Mặc dù là họ hàng gần sinh đẻ khiến đôi mắt của hắn ta xuất hiện vấn đề, nhưng cũng vì như vậy nên ở phương diện xem bói này, ngay cả tiên tri cũng cảm thấy mặc cảm.

Có thể khiến Thiên Dụ hoảng sợ như thế, chắc chắn đã xảy ra vấn đề lớn.

Nhưng đối mặt với câu hỏi của Hắc Trác, Thiên Dụ lại lắc đầu nghiêm túc nói: “Không biết.”

Trong chốc lát, vẻ mặt Hắc Trác cũng thay đổi, chính vì không biết nên vấn đề mới có thể nghiêm trọng hơn.

“Rất nguy hiểm?” Hắc Trác tiếp tục hỏi từ mặt khác.

Thiên Dụ tiếp tục lắc đầu, trong quy tắc hắn ta không thể tùy tiện miêu tả hình ảnh mà mình thấy được cho những người khác, nếu không sẽ phải chịu phản phệ rất lớn.

Nhưng hắn ta có thể trực tiếp vượt qua hình ảnh, chỉ thị Hắc Trác đi diệt trừ mục tiêu cho hắn ta.

Vấn đề bây giờ rất phức tạp, chỉ một hai câu nói thì hắn ta cũng không thể cho Hắc Trác một mục tiêu rõ rệt.

Suy đi nghĩ lại, cuối cùng hắn ta vẫn quyết định: “Chúng ta phải nhanh chóng chạy đến Đại đô, nếu không thể tìm ra ngọn nguồn của luồng tà lực này, kết quả của lần biện luận Phật Đạo này có thể sẽ xuất hiện sai lầm rất lớn, thậm chí toàn bộ hướng đi của nội dung cốt truyện sẽ hoàn toàn hỗn loạn!”

Lúc Thiên Dụ và Hắc Trác quyết định chạy tới Đại đô, Triệu Khách cũng đã dọn dẹp xong hành lý, chuẩn bị rời khỏi Đại đô.

Thật ra cũng không có gì để dọn dẹp, chỉ là một chiếc xe ngựa, một vài quân Hán đi theo.

Lúc biết Triệu Khách phải ra ngoài công cán, những quân Hán vừa quay về nghỉ ngơi kia đã nhanh chóng tỉnh táo tinh thần.

Dường như bọn họ hoàn toàn không quan tâm ba ngày nghỉ này, từng người điên cuồng xung phong nhận việc muốn đi theo Triệu Khách.

Bình Luận (0)
Comment