Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2248 - Chương 2248 - Định Thân

Chương 2248 - Định thân
Chương 2248 - Định thân

Chỉ còn lại lão quỷ Thuỷ Lộc này.

Nhưng lão bất tử này một lòng muốn tu đạo, không có hứng thú với nữ sắc, nếu không Triệu Khách cũng vui lòng tìm kiếm, xem trong những yêu quái này có ai thích hợp hay không.

Dù sao hai lão đầu trong nhà cũng là bảo bối trong lòng Triệu Khách.

“Dễ chịu!”

Lúc này, cuối cùng Ải Cước Hổ đã xong việc đi ra từ trong phòng, chỉ cảm thấy cả người tinh thần sảng khoái, không diễn tả được sự thoải mái.

Về phần những hoa đào tinh từng người “giang” bắp đùi nằm ở trên giường trong phòng, hiển nhiên đã bị Ải Cước Hổ giày vò quá sức.

Triệu Khách liếc nhìn những tàn hoa bại liễu đã không thể khép hai chân trong phòng không khỏi bĩu môi một cái, cảm thấy một đoạn thời gian rất dài sau đó những cô nương này đừng nghĩ đón khách nữa.

Suy nghĩ, hắn lại lấy ra một bình Cố bản đan đã trải qua sự gia công của Hắc công xưởng, số lượng không nhiều lắm chỉ khoảng mười viên, giao cho Đào Cơ bên cạnh coi như là trả tiền chơi gái cho Ải Cước Hổ.

Vốn Đào Cơ còn muốn từ chối, nhưng sau khi Triệu Khách mở bình ra khiến mùi thuốc Cố bản đan tràn ra một chút, ngay cả Đào Cơ cũng không khỏi nuốt lại lí do thoái thác đã đến bên miệng.

Đan dược tốt như vậy, với đám yêu tinh bọn họ lại là bảo bối cầu còn không được.

Nếu đặt trong giao dịch của Bàn Long hội lần này, tin tưởng có thể bán được giá tiền không hề thấp, thậm chí muốn đổi một bộ công pháp phù hợp cho mình cũng không phải là không thể được.

Loại đan dược này lại bị Triệu Khách tiện tay lấy ra làm tiền chơi gái.

Trong chốc lát, Đào Cơ cảm thấy tin tưởng không chút nghi ngờ với tài lực mà Triệu Khách vừa nói đến.

Nhưng càng như vậy trong lòng nàng càng hơi lo lắng, sao lại lại không nhìn ra Triệu Khách là một phàm nhân, cũng không phải là yêu quái.

Có loại tài lực thế này lại trẻ tuổi như vậy, chẳng may là những tông phái kia hoặc Đạo gia Trung Nguyên trong truyền thuyết, nàng là một yêu quái thật sự có thể thuận lợi gả vào sao?

Đào Cơ chỉ là một trong đông đảo yêu quái ở Thiên Viễn chi địa, nói kiến thức rộng rãi e rằng không sánh nổi với Triệu Mẫn.

Trong lòng chỉ nghĩ Triệu Khách muốn cưới nàng, lại không nghĩ nếu Triệu Khách thật sự là Đạo gia, nếu còn là loại vệ đạo sĩ như Toàn Chân giáo, e rằng thứ đợi nàng cũng không phải vấn đề có thể gả đi hay không, mà là có thể bị Triệu Khách dùng việc cưới gả làm ngụy trang, lừa nàng vào Toàn Chân giáo một mẻ hốt gọn.

Chỉ có thể nói Thiên Viễn chi địa không chỉ trói buộc tầm mắt của bọn họ, ngay cả tâm trí cũng không sánh bằng người bình thường.

Nhưng hiển nhiên Đào Cơ rất may mắn, Triệu Khách không phải vệ đạo sĩ, cũng không có suy nghĩ đặc biệt gì với nàng, chỉ trách nàng là một khúc gỗ, giá trị lớn nhất cũng là Hoa đào nhưỡng ngon như vậy.

Nếu không, đổi lại là những con cá, con thỏ phía dưới, e rằng bây giờ Triệu Khách đã chuẩn bị xong nồi.

Sau khi quyết định chuyện này, Triệu Khách đi đến bên cạnh Triệu Mẫn và A Đại, lần này Đào Cơ rất biết điều không đi theo.

Nàng cảm thấy lão gia muốn nạp thiếp, dù sao cũng phải bàn bạc với chính thê trong nhà, lúc này mình đi theo chỉ khiến người ta khó chịu.

Chỉ phân phó cho người cẩn thận hầu hạ, Hoa đào nhưỡng và một số trái cây điểm tâm gì đó đều được đưa lên bàn.

“Sao nào, yêu quái xinh đẹp như vậy, ngươi không đi theo lên lầu thưởng thức một lượt, chạy về đây làm gì? Có phải chướng mắt ngươi hay không?”

Triệu Mẫn áp sát vào bên tai Triệu Khách nói.

Triệu Khách ngạc nhiên chợt hiểu ý Triệu Mẫn, nhưng hắn chỉ mỉm cười thần bí cũng không giải thích gì với điều này.

Cũng không có gì phải giải thích, hắn còn chưa định để Triệu Mẫn biết việc Đại Hạ đỉnh.

Nếu không, đợi nàng biết có khi lại xảy ra vấn đề gì đó, mục đích khiến Triệu Khách tiếp cận nàng rất đơn giản chỉ vì Kỳ nguyên châu, ngoại trừ cái đó ra thì Triệu Khách cũng không muốn bỏ quá nhiều sức lực trên người nàng.

Ải Cước Hổ nghe vậy trộm nhìn Đào Cơ cách đó không xa, trong chốc lát mặt mày hớn hở nói với Triệu Khách: “Đoàn trưởng, vẫn là ngài có ánh mắt, ngài đừng thấy vẻ ngoài của nàng đoan trang hiền lành, tục ngữ nói dưới giường càng dịu dàng, trên giường càng điên cuồng.”

“Đi đi đi, ăn của ngươi đi!”

Khóe miệng Triệu Khách giật giật, nếu để gốc cây già nghe được câu nói này, sẽ khiến Ải Cước Hổ không ăn nổi nữa.

Ngay lúc mọi người nói chuyện, trên mặt hồ trước mắt truyền đến một tiếng tỳ bà sâu kín, chỉ nghe thấy tiếng lại không thấy tung tích.

“Đoàn trưởng, ngươi xem nước đang rút đi!”

Ánh mắt Ải Cước Hổ nhìn lên thấy hồ nước xung quanh bắt đầu điên cuồng rút đi, một vài chỗ đã lộ ra đá ngầm.

Lúc này, lại thấy trong nước có một nữ tử ôm tỳ bà, ngồi ngay ngắn trên một cái vỏ sò to lớn, sau lưng nàng là một cái động đá to lớn.

Triệu Khách nhìn chằm chằm, phía trên động đá có ba chữ viết bằng thể Tống, Bàn Long động.

“Hóa ra nơi này là Bàn Long động, chẳng trách chúng ta không tìm thấy!”

Triệu Mẫn nhìn nước xung quanh rút đi, không khỏi âm thầm thấy kỳ lạ.

Triệu Khách và Triệu Mẫn khác nhau, ánh mắt của hắn nhìn quanh nhưng không thấy xung quanh có trận pháp dao động, không khỏi thấy kỳ quái vì sao nước đột nhiên biến mất.

Bình Luận (0)
Comment