Đào Cơ thấy thế vội vàng đi lên trước giải thích với bọn họ.
“Chư vị, dưới Bàn Long động là một dòng sông ngầm to lớn, mỗi mười sáu năm nước sông lại đột nhiên thay đổi tuyến đường, nhanh chóng rút khô hồ nước này để lộ ra trong động, chờ hai canh giờ sau mạch nước ngầm sẽ thay đổi tuyến đường lại, một lần nữa bao trùm Bàn Long động.”
Sau khi nghe Đào Cơ nói xong, trong lòng Triệu Khách chợt hiểu ra, đây cũng không phải trận pháp hay thuật phi pháp, mà là kỳ quan tự nhiên.
“Chư vị theo ta cùng xuống thuyền đi!”
Đào Cơ vẫy tay mời đám người Triệu Khách cùng xuống thuyền.
Lúc này Triệu Khách nhìn chằm chằm cửa động suy nghĩ một lúc, đột nhiên che bụng nói: “Ôi chao, bụng ta… Đau bụng, các ngươi đi trước đi, ta sẽ đi muộn hơn!”
Đào Cơ thấy thế, không khỏi vội vàng quan tâm nói: “Công tử uống rượu quá mạnh nên tổn thương dạ dày sao?”
“Không phải, gần đây ta hơi bị tiêu chảy.” Triệu Khách xua tay, vẻ mặt đau đớn.
Thấy thế, Đào Cơ vội vàng sai người mời Triệu Khách đến nhà vệ sinh trong khoang thuyền.
“Hừ hừ!”
Nhìn bóng lưng Triệu Khách rời đi, trong lòng A Đại thấy đắc ý, vẻ mặt cười trên nỗi đau của người khác, nói thầm: “Cho ngươi ăn, trúng độc đi, hạ độc chết ngươi!”
Nhưng điều khiến A Đại thất vọng là, Triệu Khách đi vào chưa đến năm phút đã đi ra từ bên trong.
Thấy bọn họ đều đang đợi hắn, Triệu Khách hơi ngượng ngùng chắp tay nói: “Thật xin lỗi, đã đợi lâu, đi thôi!”
Ải Cước Hổ nhìn thoáng qua Triệu Khách, trong lòng ngạc nhiên lại như đã hiểu ra điều gì đó, ngậm miệng không nói gì đi theo sau lưng Triệu Khách.
Có Đào Cơ dẫn đường, một đoàn người Triệu Mẫn đi theo phía sau, lâu thuyền cuốn lên cánh hoa đầy trời dựng thành một cái cầu hoa đi đến cửa động.
Hành động kia khiến yêu quái khác nhao nhao nhìn sang với ánh mắt quái dị, còn đặc biệt quan sát đám người Triệu Khách.
Một số yêu quái nhìn chằm chằm Triệu Khách và Triệu Mẫn, không khỏi thè lưỡi liếm môi của mình.
Nhưng những yêu quái này đều cảm nhận được chút kiêng dè với Ải Cước Hổ và A Đại.
Trên người A Đại có sát khí như có như không, hiển nhiên không phải người lương thiện gì.
Tên Ải Cước Hổ này lại huyết khí phương cương, trong mắt một số yêu quái thật sự giống như một đám lửa.
Triệu Mẫn khẽ nhếch lông mày, phát hiện được ánh mắt không tốt xung quanh lại nhếch miệng nở nụ cười lạnh, không để ý chút nào.
Triệu Khách càng không để trong lòng, ngược lại ánh mắt quét tới ghi nhớ dáng vẻ mấy yêu quái kia và thuyền nhỏ của bọn họ ở trong lòng.
“Công tử, sau khi tiến vào nhớ đi theo sau lưng thiếp thân, có thiếp thân ở đây, bọn họ không dám bất kính với các ngài.”
Đào Cơ rất tự tin bảo đảm với Triệu Khách, nàng đã tham gia Bàn Long hội rất nhiều lần, cũng có lòng tin với thực lực của mình.
Triệu Khách thấy thế không khỏi bật cười, gật đầu đồng ý với lời của Đào Cơ, thật sự rút ngắn khoảng cách với Đào Cơ.
Điều này khiến Triệu Mẫn bên cạnh thấy được nhếch cái miệng nhỏ nhắn, hừ lạnh một tiếng, cất bước đi tới phía trước.
Sau khi một đoàn người đi vào động phủ, yêu quái khác cũng lục tục tiến vào Bàn Long động.
Một số yêu quái còn lại tất nhiều đều là loại chỉ thành công biến hóa được một nửa, dứt khoát giữ hình thú.
Tất nhiên mấy tiểu yêu này không thể lên được mặt bàn, không có tư cách tiến vào Bàn Long động lần này chỉ có thể đợi ở bên ngoài.
Lúc này, hoa lâu thuyền của Đào Cơ sẽ bắt đầu làm một vài việc buôn bán nhỏ.
Phàm là hoa đào tinh còn có thể nhúc nhích đi đến mép lâu thuyền đều bắt đầu giãy giụa thân thể yêu diễm của mình, dẫn dụ đám yêu quái nửa người nửa thú phía dưới đến cửa.
Đối với các nàng, những yêu quái này có thể tăng tu vi cho các nàng, đối với mấy tiểu yêu này thông thiên đại đạo gì đó đều là hư ảo, tận hưởng lạc thú trước mắt mới là chân thực.
Trong chốc lát, một đám tiểu yêu xung quanh lần lượt nhảy lên trên lâu thuyền, tiện tay ôm một người nhìn thuận mắt đi vào trong phòng.
“Khà khà khà!”
Một con lợn yêu giữ cái đầu heo đen như mực, ngay cả tay cũng không có chỉ giơ lên hai cái móng heo to, ôm một tên hoa yêu đi vào phòng.
Nhưng chờ hắn ta đi vào phòng lại thấy trên giường có một cái hộp tinh vuông vức đang nằm, trợn cái mắt còn to hơn con cóc nhìn chằm chằm vào mình chảy nước miếng.
Lợn yêu chưa từng thấy hộp còn có thể thành tinh không khỏi ngạc nhiên, còn chưa hiểu vấn đề vì sao hộp có thể thành tinh đã nghe một tiếng xé gió ở sau đầu, vừa quay đầu lại đã thấy trước mắt có một chiếc búa đỏ tươi nện thẳng xuống đầu hắn ta.
“Ầm!”
Một chùy đập xuống, hai tròng mắt đầu dã trư tinh này trợn ra ngoài, ngã chổng vó xuống đất.
Triệu Khách nhìn lên không khỏi tỏ ra ghét bỏ, chỉ có 10 điểm oán khí, vốn còn muốn dựa vào những yêu quái này bổ sung chút oán khí cho huyết chùy.
Lần trước đánh một trận với ác niệm Đại Giác, hắn đã tổn thất nặng nề, tiêu hao rất nhiều thứ, trong đó bao gồm cả oán khí trong huyết chùy, phải nghĩ cách bổ sung một chút mới được.
Không ngờ những con yêu quái vô dụng này chỉ có chút điểm như thế.
Thật ra điều này cũng không thể trách mấy tiểu yêu, thực lực của bọn chúng quá thấp, thực lực thấp khiến những yêu quái này còn chưa rõ mình đã thấy thứ gì, càng không có quá nhiều chí hướng.