Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2273 - Chương 2273 - Oan Gia Ngõ Hẹp (2)

Chương 2273 - Oan gia ngõ hẹp (2)
Chương 2273 - Oan gia ngõ hẹp (2)

“A!”

Ải Cước Hổ trợn mắt há hốc mồm, không ngờ Triệu Khách lại đưa ra yêu cầu như vậy.

Triệu Khách nhìn dáng vẻ không biết làm sao của Ải Cước Hổ, không khỏi tiếc rèn sắt không thành thép đập vào gáy Ải Cước Hổ.

“Ngốc, giết ta, phân hồn của ta sẽ quay về thân thể của bản thể, ngươi chỉ cần đuổi theo không phải sẽ tìm được bản thể của ta bị giấu ở đâu sao?”

Độc khuẩn của Lạc Nữ còn lan tràn trên người hắn, lại cỏ bọc cỏ quấy nhiễu mối liên hệ vi diệu giữa hắn và bản tôn.

Nhưng có nhiều thứ Lạc Nữ không cách nào ngăn cản.

Cũng như sau khi phân thân của hắn chết, linh hồn sẽ bị bản thể thu hồi, Lạc Nữ tuyệt đối không có cách nào ngăn cản việc này, trừ khi nàng ném hắn vào trong không gian đặc thù nào đó.

Sau khi Ải Cước Hổ nghe Triệu Khách giải thích đã hiểu ra.

“Nhanh lên! Ba lão già kia không chống đỡ được bao lâu.” Triệu Khách thúc giục Ải Cước Hổ ra tay.

Đối với ba người A Lang Thuật, trong lòng Triệu Khách không coi trọng chút nào.

Tuy ba tên này có thực lực rất mạnh nhưng cũng chỉ không kém Vương Ma Tử là bao, ba người liên thủ lại có lẽ sẽ khiến Lạc Nữ toàn lực ứng phó, nhưng chỉ dựa vào ba người bọn họ mà muốn giết chết Lạc Nữ, thật sự là mơ mộng hão huyền.

Triệu Khách không thể không nói, Triệu Mẫn này cũng không thông minh như trong Ỷ Thiên Đồ Long ký.

Nàng là nữ nhân mạnh hơn, cũng là một nữ nhân thông minh nhưng tương tự nàng kiêu căng và cao ngạo, hình như cao ngạo đến rối tinh rối mù.

Thật sự cho rằng người đưa thư cao cấp là khoác lác?

Đến loại địa vị có thể chế định quy tắc như bọn họ, cho dù từ bỏ danh hiệu thì thực lực vẫn được giữ lại.

Cũng như Cơ Vô Tuế, cho dù nàng không còn là người đưa thư thời gian nhưng vẫn có được năng lực thời gian cường đại.

Chỉ có điều nhìn từ việc Cơ Vô Tuế bị ép tiến vào quan tài đỏ thẫm, lại chôn giấu mình ở trong Trường Bạch sơn, muốn thoát khỏi danh hiệu cần phải đánh đổi khá nhiều.

Hồng bà bà cũng là như thế, lúc nàng rời khỏi Quỷ thị sinh mệnh như vòi nước mở ra đang điên cuồng trôi đi.

Người khác sống một ngày, nàng chẳng khác nào một năm.

Nhưng dù là như vậy, thực lực của Hồng bà bà vẫn rất cường đại, chẳng những không giảm đi ngược lại sau khi không bị quy tắc trói buộc, nàng trở nên không hề kiêng dè.

Mấy vị người đưa thư cao cấp khác cũng vì thế không thể không khuất phục, nhượng bộ trước con mụ điên này.

Triệu Khách không biết Lạc Nữ đã phải trả giá điều gì, nhưng nàng còn sống vậy thực lực chắc chắn không suy giảm.

Đối phó ba lão gia hỏa chỉ là vấn đề thời gian.

“Ôi chao!”

Liên quan đến việc sinh tử tồn vong, Ải Cước Hổ không dám do dự chút nào, trong lòng mặc niệm đây chỉ là một bộ phân thân của Triệu Khách, cũng không phải là bản thể của Triệu Khách, giơ tay chém xuống, một đao đâm vào tim Triệu Khách.

Trong chốc lát, máu tươi nóng hổi tràn ra ở ngực phân thân, sau khi phân thân vô lực vùng vẫy mấy lần, theo nhịp tim đột nhiên dừng lại thân thể bắt đầu rơi vào vực sâu.

Một sợi linh hồn rất nhỏ bé chui ra khỏi xác Triệu Khách, chạy về phía đông bắc của rừng cây.

“Bên kia!”

Trong mắt Ải Cước Hổ lộ ra một tia u quang, sau khi đưa tay chỉ về phía kia lại nói với Gia Ngọc: “Mau lên đây, ta cõng ngươi!”

Nhưng Ải Cước Hổ nói xong đã thấy Gia Ngọc đưa tay một phát bắt lấy cổ Ải Cước Hổ, trong lúc nhảy lên cao cao như cưỡi gió mà đi, giẫm lên lá cây mấy bước đã đuổi theo.

Tốc độ quá nhanh, không biết nhanh hơn Ải Cước Hổ bao nhiêu lần, hình như đây là nguyên nhân vì sao Triệu Khách muốn gọi Gia Ngọc đi theo.

“Bên trái!”

Ải Cước Hổ nhìn chằm chằm một sợi linh hồn u ám ở phía trước đưa tay chỉ, bóng dáng Gia Ngọc chuyển rời trong rừng cây để lại một đạo tàn ảnh.

Lạc Nữ cũng không giấu bản thể Triệu Khách ở nơi quá xa xôi, sau khi hai người vượt qua một đỉnh núi, Gia Ngọc khựng lại nhìn một doanh địa lặng yên dựng lên trong rừng cây.

Nếu nhìn kỹ sẽ thấy một bọc cỏ tròn vo đứng ở giữa đại doanh.

“Chính là cái kia!”

Ải Cước Hổ chỉ vào bọc cỏ trong đại doanh hô lên với Gia Ngọc, nhưng vừa nói xong đã thấy khuôn mặt nhỏ của Gia Ngọc khẽ thay đổi, kéo Ải Cước Hổ trốn vào trong rừng cây.

Hai người cẩn thận thò đầu ra nhìn, một bóng dáng quen thuộc đang cất bước đi ra từ trong đại doanh.

“Là hắn!”

Sau khi Ải Cước Hổ nhìn thấy bóng dáng người tới, trong lòng đã lạnh hơn phân nửa, nói thầm: “Xong đời, sao lại rơi vào trên tay hắn, đây không phải oan gia ngõ hẹp sao?”

Bóng người cất bước đi ra khỏi đại doanh, lại nghe mấy người đi theo sau lưng gọi: “Hắc hắc, nhiệm vụ lần này có đại ca dẫn đầu gia nhập chúng ta coi như bớt lo hơn nhiều!”

Dưới ánh trăng, da thịt Tề Lượng trắng bệch nhưng lúc cười rộ lên lại khiến người ta cảm thấy rất ôn hòa, trong ánh mắt mang theo lực lượng khiến người ta không thể kháng cự, khiến người ta cảm nhận được sự uy nghiêm của Tề Lượng.

Hắn ta đã không còn là thiếu niên ở trong trường đại học, còn chưa đi vào xã hội.

Bây giờ Tề Lượng đã trở thành một tên người đưa thư hợp cách, giống như trong mong muốn của Triệu Khách.

Bình Luận (0)
Comment