Đối mặt với mấy người đang lấy lòng trước mắt, dường như Tề Lượng rất hưởng thụ môi nhếch lên tạo ra một vết nhăn kéo dài đến hai gò má, trong mắt lấp lóe một tia sáng rồi biến mất: “Yên tâm, xảy ra chuyện gì còn có ta ở đây!”
“Là Tề Lượng!! Đáng chết, sao lại là tên này!”
Ải Cước Hổ nằm nhoài, trong lòng chửi mắng một trận.
Lẽ ra giữa hai người Triệu Khách và Tề Lượng hợp tác đã không phải chuyện lần một lần hai.
Tề Lượng lại ở trong đại doanh này, theo lý Ải Cước Hổ nên cảm thấy vui vẻ mới đúng nhưng Ải Cước Hổ lại không nghĩ như vậy, đổi lại là ai cũng tốt, duy chỉ tên ngụy quân tử Tề Lượng này là không được.
Hắn ta đã tận mắt thấy Tề Lượng chơi đùa một đám người đưa thư xoay quanh như thế nào.
Mặt ngoài tên này là đại ca dẫn đầu, quang minh lỗi lạc, hôm nay đã sớm nhận được rất nhiều lòng người, một đối tượng hợp tác tốt nhất.
Nhưng ai nào biết tên này đã sớm thay đổi, đi theo hắn ta hoàn toàn là tự tìm đường chết.
Việc khiến Ải Cước Hổ thấy khó xử cũng không chỉ như thế, trong doanh địa này có ít nhất bảy tám người đưa thư, nhiều người đưa thư như vậy chỉ dựa vào hắn ta và Gia Ngọc, muốn cứu bọc cỏ không khác gì khó như lên trời.
“Hắn ở đây, ta không dám đi ra ngoài!”
Gia Ngọc phát hiện ánh mắt Tề Lượng không tầm thường, thuật ẩn nấp của mình căn bản không lừa được Tề Lượng, có Tề Lượng ở đây nàng căn bản không có khả năng cứu Triệu Khách.
Ngay lúc trong lòng Ải Cước Hổ đang khó xử, ở một bên khác lại đã đánh nhau túi bụi, cho dù cách rất xa vẫn nghe từng tiếng kinh lôi ầm vang.
“Xem ra đại nhân đã bắt đầu ra tay!”
Mấy người nhìn cảnh tượng hỗn độn trên bầu trời đằng xa, căn bản không thấy rõ rốt cuộc bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Cho dù không thấy rõ lắm nhưng cũng không trở ngại việc bọn họ có thể rõ ràng cảm nhận được, thế giới bên trong đoàn sương mù hỗn độn này tràn ngập lực lượng khiến người ta tuyệt vọng đến mức nào.
“Thật mạnh!” Trong mắt Tề Lượng lóe ra ánh sáng vàng rực, cả đám người xung quanh không nhìn thấu nhưng hắn ta lại khác, con tem mà Ngũ Quỷ định chế riêng cho hắn ta khiến hắn ta có được Kiên định chi đồng mạnh nhất trong lịch sử.
Theo ý của Ngũ Quỷ đây tuyệt đối là năng lực hệ đồng tử cường đại nhất dưới hoàng kim.
Tề Lượng sợ hãi than thở cũng không phải vì sự cường đại của Lạc Nữ, mà là ba người A Lang Thuật đã có lực lượng hung hãn khó cản.
Thực lực ba người đã gần đến vô hạn, đỉnh cao nhất của thế giới này.
Khoảng cách đến người đưa thư hoàng kim chân chính cũng chỉ chênh lệch một chút xíu.
Nếu không phải có Lạc Nữ gia nhập, đổi lại là mấy người bọn họ chấp hành nhiệm vụ lần này, đối mặt với ba vị hãn tướng này, e rằng Tề Lượng cũng sẽ cho đồng đội của mình một đao để tranh thủ thời gian chạy trối chết cho mình.
Đơn giản là không cách nào địch nổi.
Suy nghĩ cẩn thận, nhiệm vụ lần này lấy ám sát làm chủ, hiện tại nhiệm vụ thất bại đổi thành tranh đoạt kim đao.
Nhưng vấn đề là kim đao ở đâu?
Ánh mắt Tề Lượng lấp lóe không biết đang suy nghĩ điều gì.
Tiếng đánh nhau trên bầu trời càng ngày càng dữ dội, trong chốc lát chỉ có thể hy vọng Lạc Nữ có thể thuận lợi đoạt lại kim đao.
Nếu không nhiệm vụ chi nhánh mà bọn họ vất vả hoàn thành trong khoảng thời gian này, e rằng sẽ phải lấy giỏ trúc múc nước công dã tràng.
Trong hỗn độn, Lạc Nữ chân trần nhẹ múa như Lăng Ba tiên tử, vẻ mặt khẽ động nghiêng nước nghiêng thành tắm rửa trong nguyên tố tự nhiên, uyển chuyển như nữ thần đích thân tới.
Như Tề Lượng đã nói, sự chênh lệch của ba người này với nàng chỉ kém một chút, nhưng lệch một ly đi ngàn dặm.
Bàn tay ngọc nâng một nửa Kiến Mộc trong tay, trong chốc lát nguyên tố tự nhiên to lớn trong mảnh rừng núi này bắt đầu điên cuồng hội tụ vào trong tay Lạc Nữ.
Không chỉ đám người Tề Lượng có thể thấy tình cảnh này, trong Quỷ thị cũng là như thế.
Dáng người như có như không của Lạc Nữ khiến đám người trong Quỷ thị sợ hãi than thở, e rằng tiên tử trong tiểu thuyết cũng chỉ như thế.
Sau khi sợ hãi than thở, e rằng trong lòng rất nhiều người cảm thấy mỹ nhân như thế, nếu thật sự là chủ nhân Quỷ thị cũng là một chuyện tốt.
Đáng tiếc những người này cũng không nghĩ tới, nhớ ngày đó Hồng bà bà trở thành chủ nhân đời trước của Quỷ thị, sao không phải cũng là kinh diễm một phương.
Chỉ là năm tháng như thoi đưa, bây giờ nhìn lại… Khô lâu hồng phấn, còn lại chỉ là một đống thân xác thối tha cao tuổi không chịu nổi.
“Lạc Nữ!”
Ánh mắt thời gian lập tức sắc bén, đây là tình huống hoàn toàn vượt qua dự đoán của bọn họ, sau khi đưa mắt nhìn về phía Hồng bà bà lại ngạc nhiên phát hiện sắc mặt Hồng bà bà như thường.
Đáng ra lúc này nàng nên nổi trận lôi đình, tức hổn hển mới đúng?
Sắc mặt Hồng bà bà khiến thời gian không nhìn thấu, hai người hư ám, hằng giả cũng căng thẳng giống như thời gian.
Từ lúc trong hình ảnh xuất hiện bóng dáng của Lạc Nữ, hai người đã chuẩn bị sẵn cho dự tính xấu nhất.
Thậm chí đã âm thầm tích lũy đủ lực lượng để đối phó với tất cả lửa giận mà Hồng bà bà có khả năng bộc phát ra.