Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2284 - Chương 2284 - Một Đao Xuyên Tim (2)

Chương 2284 - Một đao xuyên tim (2)
Chương 2284 - Một đao xuyên tim (2)

Nhưng trong khoảng thời gian gần đây, con tem hoàng kim như là măng mùa xuân sau mưa, trước đây không lâu có người tận mắt thấy con tem hoàng kim xuất hiện ở tế đàn Quỷ thị.

Đó là một thanh thần kiếm, sau khi thoát khỏi xác cũ lại tỏa ra sự sống.

Có người đưa thư trung cấp thực lực cao cường suy đoán thanh kiếm kia không phải bình thường, dù sao kiếm là vương của trăm loại vũ khí, con tem hoàng kim có thể lấy hình kiếm xuất hiện tất nhiên có năng lực vương giả.

Đáng tiếc, cuối cùng con tem này bị người khác đạt được, đến nay không biết rơi vào tay ai.

Bây giờ bọn họ lại thấy được một con tem hoàng kim xuất hiện, thật sự khiến người ta cảm thấy ghen tỵ phát cuồng.

“Chẳng lẽ tài nguyên trong không gian thi đấu tranh bá lần này quá phong phú?? Ngay cả con tem hoàng kim cũng có cơ hội lấy được!”

Có người âm thầm cảm thấy hối hận.

Tuy giá vé xe đã được xào đến giá trên trời, nhưng nếu lúc ấy mình khẽ cắn môi biết đâu cũng có cơ hội thu hoạch được con tem hoàng kim.

Dù cơ hội này rất nhỏ bé nhưng dù sao so với không gian khủng bố có xác suất nhỏ bé khác, lại mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.

Trong lòng những người này có hối hận cũng không kịp nữa, chỉ có thể từng người trợn to mắt nhìn vì có người khác còn kích động hơn bọn họ, đó chính là một đoàn người Tề Lượng.

“Con tem hoàng kim!”

Một đoàn người Tề Lượng trợn mắt há hốc mồm nhìn bọc cỏ kia bắn ra luồng sáng vàng, không dám tưởng tượng một con tem hoàng kim lại từ trên trời rơi xuống, càng không ai tưởng tượng được con tem hoàng kim này lại xuất hiện trước mặt mình.

Thử hỏi khác thứ mà người khác nhiều lần sinh tử cũng không chiếm được, ngươi ngồi trong lều vải nướng khoai lang, khẽ hát, ngắm cảnh tuyết, con tem này lại tự đưa đến cửa?

Ngươi có cảm tưởng gì với việc này?

Vận khí nghịch thiên như thế thật sự là vầng sáng nhân vật chính trong tiểu thuyết, còn là loại tác giả bình thường cũng không dám viết.

“Ta muốn con tem này!”

Trong sự ngạc nhiên có người nhanh chóng lấy lại tinh thần, rút một thanh trường đao ra khỏi sách tem lao về phía bọc cỏ đã bị tuyết lớn bao trùm một nửa ở bên ngoài.

Tên này gọi là Tống Tây Phương, là một người rất sáng suốt, ngày thường rất kiệm lời nhưng vào thời khắc mấu chốt lại không qua loa chút nào.

Hắn ta bất chấp tất cả muốn lấy con tem này trước lại nói.

Về phần người bị nhốt trong bọc cỏ là ai, rốt cuộc Lạc Nữ muốn giữ hắn ta lại làm gì, hắn ta đã không rảnh quan tâm nữa.

Chỉ cần lấy được con tem hoàng kim này, cũng là thu hoạch lớn nhất sau khi tiến vào lần thi đấu tranh bá này.

Xếp hạng điểm tích lũy gì đó, nhiệm vụ gì đó, tất cả đều đi gặp quỷ đi.

Đương nhiên không chỉ một mình hắn ta có suy nghĩ này, Phan Tam còn trách móc trước đó là người thứ hai lấy lại tinh thần, quyết đoán ra tay, nhưng mục tiêu của hắn ta là ngăn cản đồng bạn chạy phía trước.

Vừa ra tay đã không giữ lại chút nào, dùng ra sát chiêu chết người nhất.

Bóng dáng như thiểm điện dốc sức giết ra ngoài, trên nắm tay bao trùm một tầng lửa chói mắt khiến băng tuyết xung quanh bị hòa tan hơn nửa.

“Đệt mẹ ngươi, cút ngay cho ta!”

Phát hiện điều khác thường sau lưng, Tống Tây Phương không quay đầu lại mà mở miệng chửi rủa, hai tay vung lên triệu hồi ra hai chiến sĩ kim loại tranh thủ thời gian cho mình.

“Ầm!”

Nói thì chậm xảy ra thì nhanh, đôi nắm tay của Phan Tam xuyên thủng ngực chiến sĩ kim loại, xé vỡ thành hai mảnh.

Nhưng hắn ta không khịp ngăn cản hành động của Tống Tây Phương, trong chốc lát mắt hổ trợn tròn nhìn Tống Tây Phương đâm một đao vào bọc cỏ.

“Phốc!”

Máu tươi phun tung tóe theo lưỡi đao, bắn tung tóe lên mặt tuyết trắng tinh hoàn mỹ, vẻ mặt Tống Tây Phương đầy cuồng nhiệt và mừng rỡ.

“Không!!!”

Phan Tam rống giận đôi mắt trở nên đỏ bừng nhưng đã không còn kịp nữa.

Tống Tây Phương đưa tay xé rách bọc cỏ, nhưng khi thấy người ở trong bọc cỏ bị một đao của mình đâm xuyên tim, ngay cả Tề Lượng và đám người kia cũng thấy ngạc nhiên.

Tống Tây Phương càng không cách nào ngăn cản sự vui mừng, hét to: “Người đưa thư nhân sâm! Là hắn!!”

Trúng xổ số giải nhất là cảm giác gì?

Có lẽ ngươi ngồi trước tivi nhìn loại tin tức này cũng chỉ cười một tiếng cho qua, nhưng không thể phủ nhận cùng lúc ngươi cười một tiếng cho qua, trong đầu cũng sẽ thoáng qua suy nghĩ nếu người trúng thưởng là mình thì sao?

Không sai, lúc này tâm trạng Tống Tây Phương cũng như thế, cứ như hoa cúc đua nở thật sự không cách nào hình dung trong lòng của mình nở gan nở ruột như thế nào.

Trong nháy mắt, biểu cảm trên mặt Tống Tây Phương như là Tứ Xuyên đổi mặt, thật sự phong phú đến cực điểm, ngạc nhiên, do dự, vui sướng, điên cuồng, chờ mong…

Sau khi những biểu cảm này thoáng qua trên khuôn mặt Tống Tây Phương, cuối cùng khóa chặt vào sự chờ mong vô cùng ước mơ, Triệu Khách!

Cũng mới gần đây rất nhiều người mới biết được cái tên này của hắn, nhưng tất cả mọi người đều biết một cái tên khác của hắn, người đưa thư nhân sâm, hạng nhất Huyền Thưởng Bảng.

Không biết bao nhiêu người muốn giết hắn, dù hắn không thể hiện ra thực lực nhưng phần lớn người giết hắn đều đã đi mà không thể trở về.

Bình Luận (0)
Comment