Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2291 - Chương 2291 - Kịch Chiến Kết Thúc (3)

Chương 2291 - Kịch chiến kết thúc (3)
Chương 2291 - Kịch chiến kết thúc (3)

Sau lưng A Lang Thuật bộc phát tinh quang, bảy đạo tinh quang hội tụ cả người, trên dây cung bắn ra ánh sáng mạnh có thể so với mặt trời.

Hư không vô tận sụp đổ, mặt đất sụp đổ, xuất hiện không biết bao nhiêu vực sâu tối tăm nối tới nơi vĩnh hằng không biết, có tiếng sơn băng như biển gầm, có ngôi sao lấp lóe, có lệ quỷ hét dài, đó là vũ trụ mênh mông!

“Lão già kia, coi như ngươi lợi hại!”

Bóng dáng Lạc Nữ không ngừng chuyển dời, đầu đội vương miện như nữ vương quân lâm thiên hạ.

Vô tận nguyên tố băng hội tụ ở trước mặt nàng như đại dương mênh mông to lớn che trời, việc liên quan đến sinh tử nàng cũng không dám giữ lại.

Theo Kiến Mộc rung động, những nguyên tố băng này sôi trào lên, trong chốc lát ngưng tụ thành một mảnh, hình thành không độ tuyệt đối, ngay cả thời gian cũng bị ngưng kết trong nhiệt độ này.

Biển giận bốc lên, hủy thiên diệt địa ép về phía trước.

“Ầm!!”

Theo một tiếng ầm ầm trên dây cung, bóng dáng A Lang Thuật lập tức tan thành mây khói, nhưng cùng lúc đó tinh khí thần của hắn ta cũng rót vào trong trường kiếm.

Theo tiếng cung kêu điếc tai, trường kiếm màu vàng hóa thành một đạo lưu quang tàn phá bay ra ngoài, như luồng thần quang thứ nhất từ khi khai thiên trảm phá thiên địa vạn vật!

“Oanh!”

“Hít hít hít!”

Hình ảnh như diệt thế khiến da mặt của đám người trong Quỷ thị run rẩy, lông tơ trên người cũng không nhịn được dựng đứng.

Cho dù biết mình đứng trong Quỷ thị tuyệt đối an toàn, nhưng hình ảnh khủng bố như vậy cũng khiến bọn họ cảm thấy cả người run rẩy, trong lòng run sợ.

Quá kinh khủng!

Trong trạng thái cực hạn hiến tế bản thân, khiến tinh khí thần của mình rót vào thân kiếm, phát ra một đòn kinh thiên động địa.

Dưới một kích nào, mấy người Hồng bà bà cũng chấn động.

Đám người hằng giả ngồi trên ghế không nói một lời quan sát hình ảnh trước mặt, đồng thời trong lòng đang suy nghĩ đổi lại là mình, liệu có thể chống đỡ một kích này hay không.

Đáp án là được, nhưng tin tưởng sau một kích này mình cũng sẽ tổn thương nguyên khí.

Dù hằng giả là người đưa thư cao cấp đỉnh phong hệ cận chiến, cũng không thể thừa nhận được lực lượng một kiếm này của A Lang Thuật.

Vậy e rằng kết quả của Lạc Nữ cũng không khá hơn chút nào.

Mặc kệ nàng có sống sót hay không, sau khi tiếp nhận một kiếm này, e rằng cái giá phải trả cũng vượt xa nhiệm vụ chi nhánh lần này.

Nếu Lạc Nữ sớm biết kết quả như vậy, e rằng tuyệt đối không lựa chọn dùng cách này đi tử chiến với A Lang Thuật.

Dù sao cũng là nàng ép A Lang Thuật đến bước đường cùng, vậy không thể trách A Lang Thuật dùng cách cực đoan như vậy đánh trả.

Đại dương vô tận trên bầu trời bị lỗ đen xé rách, một vệt kim quang lóe lên rồi biến mất xuyên thủng mảnh không gian này, sau khi thời gian cũng có thể bị nguyên tố băng đông kết, một thanh trường kiếm màu vàng đã mất đi ánh sáng rơi xuống.

“Ông!”

Trường kiếm rơi xuống, sau khi đâm ra một cái hố sâu trên mặt đất lại yên tĩnh đứng đó, phát ra tiếng kiếm reo không lời, dường như đang dùng máu đỏ tươi trên thân kiếm để nói mình đã hoàn thành sứ mệnh.

Triệu Khách núp ở đằng xa cẩn thận quan sát, không khỏi ngừng thở.

Chỉ thấy Kiến Mộc trước mắt dần khô héo, một lần nữa co vào kích cỡ tương đương bàn tay.

Nguyên tố băng trên bầu trời lập tức sụp đổ, một bóng dáng rơi xuống từ đó, không phải ai khác lại là Lạc Nữ.

Trước ngực nàng bị đâm xuyên ra một lỗ thủng cực lớn, máu tươi bắn tung tóe, sau khi máu tươi nhiễm vào không khí như hóa thành gió xuân, khiến khoảng thế giới này như lấy lại sinh cơ.

“Cơ hội!”

Triệu Khách xiết chặt nắm đấm, gần như vô thức muốn xông ra nhưng lý trí mạnh mẽ áp chế chặt chẽ sự xúc động trong lòng Triệu Khách.

Nếu đây là cơ hội giết chết Lạc Nữ, hắn tình nguyện tặng cho người khác cũng không muốn tùy tiện ra tay.

Đơn giản là vì trong lòng hắn không tin Lạc Nữ sẽ bại vong như thế.

“Yêu nữ!”

Bột Nhi Diệp ngửa mặt lên trời gào thét, khóe mắt nứt ra, thấy Lạc Nữ rơi xuống lại hồn nhiên không để ý thân thể đã kiệt sức của mình xông tới.

Không có ngọc cung lại là một đôi nắm đấm.

Bóng dáng lao nhanh trong bão tuyết, vừa đến gần Lạc Nữ đã nện một quyền lên khuôn mặt Lạc Nữ.

Một nắm đấm hàm chứa sự tức giận hồn nhiên không hề có suy nghĩ thương hương tiếc ngọc, trong hình ảnh có thể thấy khuôn mặt Lạc Nữ vặn vẹo biến dạng dưới nắm đấm của Bột Nhi Diệp.

“Xoẹt…”

Một tiếng xé rách chói tai truyền đến, trong chốc lát da mặt Lạc Nữ lại bắt đầu vỡ ra để lộ ra khuôn mặt lại là bề ngoài khiến người ta sợ hãi.

Ngón tay Bột Nhi Diệp như móc câu móc lấy da thịt rách ra, dùng sức giật xuống.

“Xoẹt!”

Theo tiếng xé rách chói tai, tất cả mọi người không khỏi ngạc nhiên nhìn Lạc Nữ trước mặt.

Một khuôn mặt máu thịt be bét, thần kinh và sợi cơ trên khuôn mặt hoàn toàn lộ ra trước mặt mọi người.

“Ha ha ha ha ha, thì ra ngươi cũng chỉ là một người quái dị!”

Bột Nhi Diệp ném da người trên tay xuống đất, tùy ý cười điên cuồng, vung mạnh nắm đấm của mình lên muốn đánh yêu nữ này thịt nát xương tan.

Nhưng trong tích tắc nắm đấm rơi xuống, nắm đấm của Bột Nhi Diệp như dừng lại ở trước mặt Lạc Nữ.

Bình Luận (0)
Comment