Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2324 - Chương 2324 - Ăn Bám Cũng Là Một Loại Bản Lĩnh (3)

Chương 2324 - Ăn bám cũng là một loại bản lĩnh (3)
Chương 2324 - Ăn bám cũng là một loại bản lĩnh (3)

Ưu thế lớn nhất của Triệu Khách là, chắc chắn quan chức Phó lưu thủ Đại Đô này là ưu thế lớn nhất.

Ở trong Đại Đô, chẳng lẽ còn có ưu thế gì còn hơn cả một quan viên tay nắm thực quyền?

Lúc này bọn họ không ra tay, Triệu Khách có cơ hội đẩy bọn họ thành loạn thần tặc tử đồng mưu với Trương Bằng, vậy trận thi đấu tranh bá này hoàn toàn không còn liên quan đến bọn họ nữa, tương đương với bị đá ra khỏi ván cờ, không có cơ hội hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến nữa.

Thiên Dụ nói xong đã cất bước đi lên trước, trên tay xuất hiện thêm một thanh quyền trượng màu đen, trên người không có sát khí lại khiến sắc mặt Trương Bằng thay đổi, cảm nhận được áp lực lớn lao.

Hắc Trác gãi đầu như không nghe hiểu Thiên Dụ nói gì, nhưng Thiên Dụ đã muốn làm vậy mình cũng làm đến cùng là được, việc ra tay là của hắn ta, còn việc động não cứ giao cho Thiên Dụ là được.

“Các ngươi!”

Sau khi Hắc Trác cũng gia nhập vào, vẻ mặt Trương Bằng càng khó coi đến cực điểm.

Một Thiên Dụ đã khiến hắn ta cảm thấy cố hết sức, một Hắc Trác hoàn toàn không phải là đối thủ, huống chi còn có một Triệu Khách đứng bên cạnh nhìn chằm chằm.

“Ngươi thì sao, chẳng lẽ không muốn cho mình cơ hội giải thích, dự định cứ vậy xám xịt về Vu Độc giáo, hay là tiến vào trong thiên lao Đại Đô đi dạo một vòng?”

Ánh mắt Triệu Khách nhìn chằm chằm Thái Muội, mở miệng hỏi.

Trong chốc lát sắc mặt Thái Muội lúc sáng lúc tối như là ngâm trong nước đá, trái tim đã lạnh một nửa.

Triệu Khách nói không sai, nàng không thể cứ trở về như vậy, nếu giáo chủ Vu Độc giáo biết việc hôm nay đã bị phá hỏng, hơn nữa còn đập đến nát bét.

Giống như để ngươi đưa giấy cho lão sư đang ngồi trong nhà vệ sinh, ngươi lại ném một hòn đá nặng mười cân vào trong hầm phân.

Tin tưởng tất cả sự cố gắng của nàng trước đó đều trôi theo dòng nước, còn bị giáo chủ Vu Độc giáo tức giận đuổi giết đến chết.

Hoặc là bị đánh dấu là loạn đảng, bị quan địa phương truy nã?

Dù là một điều nào đều không phải điều mà Thái Muội muốn, nhưng quyền chủ đạo lại nằm trên người Triệu Khách, ai bảo hắn là quan viên!

“Ta… Ta cũng không quen hắn!”

Nghĩ đến đây, Thái Muội nghiến răng đi lên trước từng bước một, quyết đoán phủ nhận mối quan hệ với Trương Bằng.

“Các ngươi, các ngươi đang muốn đẩy ta vào chỗ chết?”

Trương Bằng tuyệt đối không ngờ, Thiên Dụ, Hắc Trác, thậm chí là Thái Muội có quan hệ thân thiết với mình lại vì những người vốn không liên quan chủ động đi tới giết hắn ta.

“Giao cho các ngươi, đừng để ta cảm thấy các ngươi cố ý thả hắn chạy.” Là kẻ cầm đầu mọi việc, Triệu Khách lùi lại hoàn toàn thể hiện dáng vẻ việc này không liên quan đến mình.

Đồng thời ánh mắt trêu tức nhìn chằm chằm Trương Bằng: “Hiện tại ngươi hiểu rõ chưa, ăn bám cũng là một loại bản lĩnh.”

“Ầm ầm…”

Trên khoảng không Tông Nhân phủ, hai mảng trời như muốn xé rách trời cao, có một loại khí tức đại phá diệt xông ra.

Bốn bóng dáng lần lượt xông ra khỏi Tông Nhân phủ.

“Đừng chạy!”

Một quyền của Hắc Trác như đánh xuyên chín vòm trời, đủ loại phù văn lượn lờ trên quyền chỉ màu vàng, phát ra tiếng động đáng sợ cùng reo với thiên đạo.

Trong áp lực kinh khủng, không gian xung quanh cũng vặn vẹo vỡ nát.

Xung quanh Trương Bằng quấn quanh hai mặt hộ thuẫn, hộ thuẫn một vàng một trắng đang thể hiện ra hình tượng nhật nguyệt.

Hai thuẫn kết hợp lại, trong chốc lát nhật nguyệt giao hòa cứ như nhật thực tối tăm không ánh sáng.

“Ầm!”

Sau khi nắm đấm của Hắc Trác va chạm vào trên thuẫn, dư chấn rung lên khiến phòng ốc xung quanh vỡ nát, mảng lớn ngói gạch bị lật tung như máy ủi đất to lớn, khiến phòng ốc xung quanh sụp đổ vỡ vụn trong khoảnh khắc, bị cán thành đất bằng.

“Hắc!”

Nhìn thuẫn bài trước mặt, Hắc Trác lộ ra răng nanh dữ tợn, thân thể lại nhanh chóng hóa thú.

Vốn dĩ cánh tay đã to hơn bắp đùi người bình thường, trong chốc lát lại mọc ra lông tóc dày rậm, lại còn bành trướng hơn hai vòng, lúc này nắm đấm to như nồi đất lại to lớn như là lưu tinh chùy.

“Hóa thú, Kim Viên.”

“Hệ hóa thú!”

Triệu Khách ngồi trên một tảng đá lớn trong đống đổ nát, hắn không có tẩu thuốc cũng chỉ có thể ăn một chút hoa quả, là một số kỳ trân dị quả do Dương Vạn Tài để lại cho Vượng Tài nhà hắn ta, Triệu Khách vẫn giữ lại một chút.

Một quả dưa hoàng kim, sau khi cắt ra thịt dưa chói mắt như là hoàng kim, nhưng cảm giác mềm mại đã nghiền như đang ăn kem.

Ánh mắt Triệu Khách nhìn chằm chằm bầu trời, đợi sau khi thấy sự biến hóa của Hắc Trác trong lòng cảm thấy rất ngạc nhiên.

Người đưa thư hệ hóa thú có thể nói là chủng loại vô cùng thưa thớt.

Lần đầu tiên hắn được tiếp xúc là tên Dương lão hắc ở trong Liệp Cẩu đoàn kia, chính tên này gần như ép hắn đến tuyệt địa.

Cũng không phải thực lực của hắn ta mạnh đến mức nào, mà ngay lúc đó hắn quá yếu.

Sau đó trong đám người đưa thư hóa thú, trong ấn tượng của Triệu Khách cũng chỉ có tên Cam Hoa này, nhưng tên này khác với Hắc Trác trước mặt và Dương lão hắc kia.

Hắn ta không trực tiếp hóa thú, mà là dung hợp với đủ loại côn trùng, thu hoạch được lực lượng và năng lực của côn trùng.

Nói một cách nghiêm khắc, hắn ta đã không phải hóa thú đơn thuần, càng giống trùng hóa.

Bình Luận (0)
Comment