Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2325 - Chương 2325 - Điểm Tích Lũy Của Ngươi

Chương 2325 - Điểm tích lũy của ngươi
Chương 2325 - Điểm tích lũy của ngươi

Vì vậy Triệu Khách mới có thể cảm thấy ngạc nhiên, ánh mắt chờ mong nhìn Hắc Trác, không biết dáng vẻ Hắc Trác hóa thú như thế nào.

Theo Hắc Trác vung cự quyền lên, lông tóc trên cánh tay cũng như đúc bằng vàng ròng, từng khúc trong suốt, phát ra ánh sáng vạn trượng.

“Thiên chú, kỳ suy!!”

Trương Bằng nghiến răng đến mức rung lên “kèn kẹt”, trong mắt lóe ra lửa giận không cách nào ngăn chặn như một con sư tử bị chọc giận.

Đối mặt với quyền đầu của Hắc Trác đánh giết tới, chỉ thấy một luồng lực lượng kỳ lạ quấn quanh Trương Bằng, hình thành chú ấn quỷ dị.

Là người dự bị của thần thánh, Trương Bằng lại đi một con đường cực kỳ chênh lệch, hệ nguyền rủa.

Đây là một điều khá thú vị, hoàn toàn là vì hệ thần thánh có sự khắc chế bẩm sinh với người đưa thư hệ nguyền rủa.

Vậy mới khiến thần thánh lựa chọn một con đường này cho hắn ta, nhưng điều này tuyệt đối không phải hại hắn ta, ngược lại đang trợ giúp Trương Bằng.

Bởi vì trong sự dạy bảo của thần thánh, hệ nguyền rủa của Trương Bằng đã đạt đến một loại trạng thái hoàn toàn mới, gần như có thể miễn dịch bất kỳ sự loại bỏ gì của hệ thần thánh.

Dưới chú quang, Hắc Trác lập tức cảm nhận được lực lượng trên người mình đang nhanh chóng suy bại.

Phù văn quấn quanh trên quyền chỉ của mình như chịu sự ảnh hưởng của nguyền rủa, trong nháy mắt hao mòn gần như không còn.

Đáng tiếc, không đợi Trương Bằng kịp vui mừng, không biết Thiên Dụ đã xuất hiện ở chỗ cách hắn ta không xa từ lúc nào.

Trong miệng niệm tụng một loại chú ngữ cực kỳ phức tạp, theo chú ngữ được Thiên Dụ niệm tụng ra, một lực lượng thời gian kỳ dị bao phủ trên người Hắc Trác.

Theo thời gian quay lại, lực lượng nguyền rủa trên người Hắc Trác bị cưỡng ép xóa đi.

Trong chốc lát, lực lượng kinh khủng lại quay về, một quyền đánh nát hộ thuẫn trước mặt Trương Bằng, Thì chi sa lậu thuật!

Loại năng lực này cần Thiên Dụ vịnh xướng trước ít nhất mười giây mới có thể kích phát năng lực đặc biệt, lại vừa hay thả ra miễn dịch nguyền rủa trên người Hắc Trác, trở lại trạng thái tốt nhất.

Dường như từ mười hai giây trước, Thiên Dụ đã hiểu rõ thủ đoạn có khả năng xuất hiện của Trương Bằng.

“Oanh!”

Hắc Trác mang khí thế vạn tấn, tay giơ cao, quyền đầu to lớn tản ra thần huy mạnh mẽ, vọt xuống từ trên trời xanh vô tận này.

Một quyền xuyên thủng Nhật nguyệt kính trước mặt, dư uy không mất đánh mạnh vào trước ngực Trương Bằng.

“A…” Trương Bằng phát ra tiếng kêu thảm thiết, bóng dáng như một quả bóng chuyền bị giữ lại, nhanh chóng rơi xuống, máu tươi vẩy ra trên không trung.

Hai người Hắc Trác và Thiên Dụ phối hợp lại thật sự không chê vào đâu được, một chọi một có lẽ còn có phần thắng, một chọi hai, chọi ba mình cũng không phải là đối thủ.

“Đinh linh linh…”

Người còn chưa rơi xuống, đã nghe trong không khí truyền đến một tràng tiếng xiềng xích, những xiềng xích này như tuôn ra từ trong hư vô, mỗi một cây đều mang theo lực lượng phong cấm kỳ dị, trong nháy mắt tay chân của Trương Bằng buộc chặt, đông kết năng lực và điểm bưu điện của hắn ta.

Chợt xiềng xích siết chặt, Trương Bằng đã bó thành bánh trưng bị Thái Muội một phát nhấc lên.

“Tiện nhân!”

Thấy người ra tay lại là Thái Muội, trong lòng Trương Bằng vô cùng tức giận, mở miệng mắng chửi.

Lại bị Thái Muội trở tay tát cho nổ đom đóm mắt.

“Im miệng, không muốn chết thì ngoan ngoãn chút, ta sẽ nghĩ cách cứu ngươi.”

Trương Bằng không phải người ngu chỉ là rất dễ xúc động, cộng thêm tự nhảy vào trong cái hố do Triệu Khách thiết kế, còn nhảy chủ động như thế khiến cả người Trương Bằng bắt đầu mất lý trí.

Lão nhân thường nói, một bước sai từng bước sai.

Chính vì thường đi nhầm một bước sẽ chịu quá nhiều ảnh hưởng tiêu cực, đầu óc mê muội đi bước kế tiếp, kết quả càng sai càng lớn.

Lúc này thường chỉ chưa đến một phần mười người chọn quyết đoán dừng lại, kịp thời dừng thiệt hại.

Sau khi nghe Thái Muội nói xong, Trương Bằng mới đột nhiên hiểu ra việc này cũng không phải không có đường sống vẹn toàn.

Ngẩng đầu nhìn lên, Hắc Trác và Thiên Dụ cũng đồng thời thu tay, không ra tay giết hắn ta nữa.

Tất nhiên hai người cũng không muốn làm tay chân cho Triệu Khách, Trương Bằng bị bắt thì không còn chuyện của bọn họ nữa.

“Đại nhân, người này đã bị ta bắt, kính xin đại nhân tự mình xử lý.”

Thái Muội ném Trương Bằng ở trước mặt Triệu Khách, lúc này lão thọ tinh uống rượu với mấy vị tôn thất hoàng thân quốc thích cũng vội vàng chạy đến.

Sau khi thấy xác của nhi tử, vị Tông Nhân lệnh đã qua tuổi 60 đã hôn mê ngay tại chỗ.

Cũng may có người ấn huyệt nhân trung cứu tỉnh nhưng cả người lập tức sụp đổ, ngay cả lời nói cũng nói không nên lời.

Ngay sau đó, đối tượng xử lý việc này rơi vào trên người Triệu Khách.

Hắn là Phó lưu thủ Đại Đô, tương đương với Phó cục trưởng cục công an thủ đô trong hiện thực, người là do Triệu Khách bắt được, tất nhiên cũng do Triệu Khách xử trí.

Triệu Khách híp mắt đi đến trước mặt Trương Bằng, dùng giọng nói chỉ có hai người nghe được nói: “Muốn chết hay muốn sống!”

Đôi mắt Trương Bằng linh lợi đảo quanh, nếu lúc này Triệu Khách thật sự muốn giết hắn ta, một đao là có thể cắt đầu của hắn ta.

Nhưng nếu Triệu Khách không muốn giết hắn ta, trực tiếp áp giải vào thiên lao, hắn ta có rất nhiều cơ hội bỏ trốn.

Bình Luận (0)
Comment