Hai người một trước một sau, từ đại sảnh đến cửa lớn chỉ có khoảng cách trăm mét, nhưng hai người rất ăn ý đi rất chậm chạp.
Nhưng suy nghĩ trong lòng Triệu Khách hoàn toàn khác với suy nghĩ của Tam Giới hòa thượng.
Lúc hai người đi đến ngoài cửa, cuối cùng Tam Giới hòa thượng đã dừng bước, đặt một tay trước ngực: “A di đà Phật, tiểu hữu có thần thông diệu duyên, cần gì phải khuất cư ở chỗ này, nếu tiểu hữu bằng lòng bần tăng sẽ tiến cử ngươi cho chí tôn Phật môn, để ngươi bái nhập môn hạ chí tôn, từ đây thành tựu không thể đoán trước.”
Phật tháp trong người Triệu Khách trông như đơn giản lại vô cùng thâm ảo, có thần thông Phật môn lớn lao.
Mỗi lần Tam Giới hòa thượng nhìn thấy Triệu Khách đều không muốn từ bỏ thuyết phục, hy vọng Triệu Khách gia nhập Phật môn, đây cũng không phải là tư tâm chỉ không muốn để diệu pháp do thánh hiền Phật môn lưu truyền bị đoạn tuyệt như vậy.
Triệu Khách cũng không để ý đến điều này, vì vấn đề này không có chút ý nghĩa nào với hắn, chỉ nhìn thẳng vào Tam Giới hòa thượng nói: “Vãn bối có một chuyện không rõ, kính xin tiền bối chỉ điểm thế nào là tam thân Phật?”
Tam Giới ngạc nhiên, đôi mắt trở nên sắc bén cẩn thận quan sát Triệu Khách, dường như muốn nhìn ra chút manh mối gì đó từ trên khuôn mặt Triệu Khách.
Nhưng điều khiến hắn ta thất vọng là vẻ mặt Triệu Khách không hề bận tâm, cho dù là Phật nhãn thần thông của Tam Giới hòa thượng cũng không nhìn ra kết quả gì.
“Câu chuyện tam thân được chia ra quá khứ, hiện tại, tương lai, đây là câu chuyện Đại thừa Phật pháp, hôm nay sắc trời đã muộn, nếu tiểu hữu cảm thấy hứng thú thì đến Khai Linh bảo tự, chắc chắn bần tăng sẽ chờ đợi đại giá, cẩn thận giải thích cho tiểu hữu một hai.”
Hai người thăm dò lẫn nhau đều không có bất kỳ thu hoạch gì, cũng chỉ tan rã trong không vui.
Sau khi tiễn Tam Giới hòa thượng về, Triệu Khách không khỏi cau mày, muốn trực tiếp thám thính vấn đề đã xảy ra từ trong miệng Tam Giới hòa thượng đã làm chuyện không thể nào.
Bảy ngày sau nhiệm vụ chính tuyến bắt đầu, cũng không biết đến lúc đó có cơ hội tìm được manh mối khác hay không.
Sau khi Triệu Khách quay về phủ đệ, thấy Triệu Mẫn còn nằm trên giường mềm chờ đợi hắn, Triệu Khách thấy thế đi lên trước, đôi mắt nhìn thoáng qua cái hộp gỗ trên bàn.
Hộp gỗ đã bị mở ra, bên trong đặt hai bản thư tịch, một quyển là Bồ Tát kinh, một quyền là Hoặc tâm chú.
Tất nhiên bản Bồ Tát kinh này là Tam Giới hòa thượng chép lại, còn quyền Hoặc tâm chú khác là nguyên bản mà lúc trước Triệu Mẫn muốn lấy từ chỗ của Đại Trí hòa thượng Phổ đà tự.
Hiện tại cũng bị Tam Giới hòa thượng đưa đến đặt trên bàn của Triệu Mẫn, khiến Triệu Khách không thể không nói thứ đồ chơi quyền lực này thật sự là đồ tốt.
Nhưng Triệu Khách không hiểu Triệu Mẫn muốn lấy những thứ này làm gì?
Sau khi thấy Triệu Mẫn cầm Hoặc tâm chú trên tay xem đến say sưa ngon lành, Triệu Khách nói: “Biện luận Phật Đạo sắp bắt đầu, ta còn có nhiệm vụ muốn giao cho ngươi.”
“Nhiệm vụ gì??”
Nên đến vẫn phải đến, từ ngày hắn được Triệu Mẫn thăng lên làm Phó lưu thủ, Triệu Khách biết sẽ có một ngày như vậy, nếu không người ta nuôi hắn làm gì?
“Sau khi biện luận Phật Đạo bắt đầu, ta có mấy bằng hữu muốn tham gia lần biện luận Phật Đạo này, ngươi tham gia cùng bọn họ, cần phải đảm bảo bọn họ có thể tài năng xuất chúng đứng hàng đầu trong tranh đấu Phật Đạo lần này.”
“Bằng hữu??”
Triệu Khách không khỏi nhíu mày, không biết bằng hữu mà Triệu Mẫn nhắc đến là ai, lắc đầu nói: “Ta không thích hành động cèng với người khác đặc biệt là người xa lạ, huống hồ ta cũng không muốn tham gia vào tranh đấu Phật Đạo, kính xin công tử thứ lỗi.”
“Đừng vội từ chối, đối với ngươi thì bọn họ là người xa lạ, nhưng trong số bọn họ lại có người có quan hệ không tệ với ngươi, không ngại gặp trước thì thế nào.”
Lúc Triệu Mẫn nói chuyện, Triệu Khách đột nhiên cảm thấy trong không khí sau lưng phát ra dao động yếu ớt, thay đổi sắc mặt, trở tay lấy ra huyết chùy từ trong sách tem, nghiêng người tránh một cái, trong lúc nhảy lên né tránh bàn tay đánh lén từ sau lưng mình cũng trở tay đập huyết chùy về phía đối phương.
“Ầm!”
Theo một tiếng kim loại va chạm to lớn chói tai, một thanh trường thương đè vào đầu búa của Triệu Khách, dưới mũi thương là một người mặc áo trắng, dưới mặt nạ hồ ly kỳ lạ kia lại truyền đến giọng nói mà Triệu Khách rất quen thuộc, ánh mắt u oán hỏi Triệu Khách: “Tuyết Cơ Tử của ta đâu? Mượn rồi không định trả lại hả?”
Giọng nói quen thuộc cùng với vấn đề khiến Triệu Khách lúng túng.
Triệu Khách lập tức nhận ra chủ nhân của giọng nói này, ngạc nhiên nói: “Cừu Bách Lăng??”
Triệu Khách không khỏi lùi lại một bước, cẩn thận nhìn thoáng qua Cừu Bách Lăng, không sai, chắc chắn là nàng.
Tuy trên người mặc trường bào rộng lớn, nhưng lại không che giấu được dáng người như ma quỷ của nàng.
Dáng người tỉ lệ hoàn mỹ thật sự là vưu vật tuyệt thế, đủ để khiến bất kỳ nam nhân nào cũng ảo tưởng một ngày nào đó có thể ôm dáng người này ở trong ngực của mình, dùng sức nhào nặn.
Đương nhiên, Triệu Khách không xác định Cừu Bách Lăng ở dưới mặt nạ có còn là dáng vẻ kia hay không, nếu đúng thì Triệu Khách cảm thấy hắn phải chuẩn bị kỹ càng một cái túi nhựa, đề phòng hắn sẽ nôn.