Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2331 - Chương 2331 - Quy Tắc Tranh Đấu Phật Đạo

Chương 2331 - Quy tắc tranh đấu Phật Đạo
Chương 2331 - Quy tắc tranh đấu Phật Đạo

“Thế nào, không tin!”

Cừu Bách Lăng nói xong muốn tháo mặt nạ của mình xuống, thấy thế sắc mặt Triệu Khách thay đổi vội vàng xua tay nói: “Đừng đừng đừng, tin tin, người khác cũng không biết việc cây đao kia.”

Lúc trước Cừu Bách Lăng chăm sóc hắn ở vùng đất bỏ đi, Tuyết Cơ Tử cũng đã trở thành chiến lợi phẩm của Cừu Bách Lăng.

Sau đó trước khi hắn xuất phát tiến vào thần bí chi địa, Cừu Bách Lăng còn đưa cây đao này cho hắn, trên thân đao còn có thêm tên của nàng.

Chuyện này ngoại trừ hắn và Cừu Bách Lăng, ngay cả Ma Tử cũng không biết.

Cừu Bách Lăng có thể nói ra chuyện này tất nhiên không sai được, nhưng tại sao Cừu Bách Lăng lại lăn lộn cùng một chỗ với Triệu Mẫn?

Đừng quên trước đó Cừu Bách Lăng xông vào đại doanh Nguyên quân, giết chủ tướng và rất nhiều Nguyên quân ngay trước mặt một đám Nguyên quân.

Điều này mới có việc Triệu Mẫn phải đi tuần tra Ngọc Tắc.

“Ta biết ngươi đang suy nghĩ điều gì, nhưng có một số việc không giống suy nghĩ của ngươi.”

Cừu Bách Lăng thu hồi trường thương trên tay, ngồi xuống cái ghế bên cạnh.

“Thủ quân Ngọc Tắc đã sớm mục nát, còn vụng trộm cấu kết với một số người sắc mục trắng trợn cướp giết thương đội, ta đã sớm biết những việc này chỉ là không có thời gian để ý đến bọn họ, vì vậy mới để Bách Linh đến giết chết những tên vô dụng này, để ta sắp xếp lại nhân thủ.”

Triệu Mẫn lười biếng ngồi dậy, nói đến đây nữ nhân này như biến thành người ngồi ở vị trí cao thủ đoạn sát phạt, mỗi một hành động đều tràn đầy sự khát vọng với quyền lực.

“Lúc đầu kế hoạch không có vấn đề gì, chỉ không ngờ lại có một tiện nhân nhảy ra.”

Cừu Bách Lăng ngồi bên cạnh nhìn về phía Triệu Khách bổ sung: “Lúc ấy ta đã phụng mệnh chờ ở Ngọc Tắc, vốn định đợi sau khi ngươi đến chúng ta lại tâm sự thật tốt, không ngờ Lạc Nữ tự mình ra tay, cũng may tất cả mọi người không có việc gì.”

“Nói vậy, ngươi đã sớm biết ta rồi?”

Cảm giác bị coi như quân cờ cũng không thoải mái, luôn có cảm giác đang bị đùa bỡn trong lòng bàn tay, nhưng nếu được lựa chọn Triệu Khách sẽ giữ nguyên tình hình này, không làm ra sự thay đổi khác.

Thu hoạch lớn nhất của hắn cũng là Tứ Tượng châu.

So sánh với thu hoạch, chuyện bị coi như quân cờ này hoàn toàn có thể bỏ qua không tính.

Nhưng đã đến lúc này, đương nhiên hắn không thể tiếp tục mơ hồ được nữa, ngồi trên ghế chờ đợi câu nói kế tiếp của Triệu Mẫn và Cừu Bách Lăng.

Lúc này, Cừu Bách Lăng lấy ra một tờ bảng biểu ở trong sách tem đưa cho Triệu Khách.

“Biết nói với ngươi quy tắc chưa chắc ngươi đã hiểu được, vì vậy ta làm ra một cái bảng biểu nghiên cứu, phía trên đã viết ra từng quy tắc trong lần biện luận Phật Đạo này cho ngươi.”

Triệu Khách gật đầu, đọc nhanh như gió đảo qua.

Đồng thời Cừu Bách Lăng cũng giải thích: “Tất cả nhiệm vụ chi nhánh đều cho điểm tích lũy không nhiều, nhưng lại có thể hoàn thành vốn liếng ban đầu tích lũy để đến tham gia tranh đấu Phật Đạo.”

“Một khi biện luận Phật Đạo bắt đầu sẽ lấy sơn hà làm ranh giới, phân chia hơn trăm doanh địa, ngoại trừ hai nhà Phật Đạo. Mỗi giáo phái đều sẽ đạt được ba doanh địa, đoạt được một doanh địa trong tranh đoạt có thể thu được 10 điểm tích lũy. Một khi mất đi toàn bộ doanh địa, dtk của ngươi đều bị người ta chia cắt toàn bộ.”

Cừu Bách Lăng đơn giản giới thiệu quy tắc đại khái cho Triệu Khách, nhưng Triệu Khách rất nhạy bén bắt được một vấn đề.

“Ngươi vừa nói… Ngoại trừ Phật môn và Đạo môn… Vậy bọn họ có mấy doanh địa??”

Triệu Mẫn ngồi bên cạnh nhướn mày: “Không nhiều, hai bên 49 cái.”

“Ha ha!” Triệu Khách buông bảng biểu nghiên cứu trên tay xuống, đứng lên chắp tay nói với Triệu Mẫn và Cừu Bách Lăng: “Cáo từ!”

Thật sự coi hắn là đồ ngu, Phật môn và Toàn Chân giáo chiếm cứ 49 cái, hai bên có số lượng khổng lồ như thế va chạm, đám người nhỏ bé bọn họ sẽ bị thâu tóm đầu tiên.

Cũng có nghĩa, hai bên còn chưa đánh nhau những bên nhỏ bé bọn họ sẽ trở thành tài nguyên được hai bên coi trọng, trước tiên cắn nuốt tất cả tiểu tông giáo mới có thể đến lượt tranh đấu Phật Đạo.”

Loại việc pháo hôi này, Triệu Khách cũng không định đi làm, còn không chân thực bằng việc sống chết mặc bay.

Thấy Triệu Khách muốn đi, Triệu Mẫn và Cừu Bách Lăng cũng không ngăn cản, nhưng Cừu Bách Lăng lại khe khẽ thở dài: “Ngươi không muốn biết, rốt cuộc vì sao Hồng bà bà lại đặt lão gia tử ở Quỷ thị sao?”

Bước chân của Triệu Khách đột nhiên khựng lại, ánh mắt trở nên hung ác nham hiểm.

“Ken két…”

Gió lạnh thổi lên, trên lá cây lập tức phủ lên một tầng sương lạnh, Triệu Mẫn ngồi trên giường mềm siết chặt ngón tay thành một đoàn.

Sát khí!

Thậm chí so sánh với sát khí của những tướng quân đã trải qua trăm trận chiến còn khiến người ta sợ hãi hơn, nó đang tràn ngập ra từ trên người Triệu Khách.

Những nơi sát khí đi qua, dường như cả căn phòng đều mất màu sắc.

“Hóa ra là ngươi!”

Triệu Khách thở sâu, chậm rãi xoay người ánh mắt khóa chặt trên người Cừu Bách Lăng.

“Cái gì là ta?”

Cừu Bách Lăng dưới mặt nạ bạch hồ cũng không bị kích thích bởi sát khí mạnh mẽ tuôn ra trên người Triệu Khách, hỏi ngược lại Triệu Khách.

Rồng có vảy ngược, chạm vào chắc chắn phải chết.

Bình Luận (0)
Comment