Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2348 - Chương 2348 - An Nhàn

Chương 2348 - An nhàn
Chương 2348 - An nhàn

“Đủ rồi! Chúng ta đi, nhớ kỹ đến hắn thổi gió bên gối Triệu Mẫn, là nam nhân hy sinh chút nhan sắc cũng không tính là gì!”

Thiên Dụ nói xong đã dẫn theo Hắc Trác rời đi.

Chỉ có một mình Cừu Bách Lăng ngồi trong lương đình ngơ ngác nhìn bóng mình trên mặt hồ, qua một lúc lâu mới thở dài, hy vọng đến cuối cùng Triệu Khách có thể hiểu ra nỗi khổ tâm của sư phụ mình.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, trong khoảng thời gian này Triệu Khách vẫn ở trong Đại Hạ đỉnh không chịu ra.

Đã không muốn thấy Cừu Bách Lăng, cũng không muốn gặp Đại Tát Mãn, ánh mắt hai người kia nhìn mình đều không bình thường.

Đặc biệt là Đại Tát Mãn, gần đây luôn suy nghĩ cách để vẽ lại ấn ký trên đùi của hắn, quan sát thật cẩn thận.

Mỗi lần đều muốn lôi kéo Triệu Khách đi tắm rửa, còn dự định tự chà lưng cho Triệu Khách.

Cứ một hai lần như thế Triệu Khách dứt khoát để Đại Tát Mãn viết một phong thư cho Triệu Mẫn, trực tiếp trốn vào trong Đại Hạ đỉnh dưỡng thương.

Vì sao để Đại Tát Mãn viết thư?

Đây là một vấn đề mấu chốt, vì hắn căn bản không biết viết chữ viết của thời đại này, dưỡng thương cũng là thật.

Nếu được lựa chọn một lần nữa, Triệu Khách tuyệt đối không lựa chọn đánh chính diện với Cừu Bách Lăng, hắn thật sự không có năng lực đó.

Thật ra Cừu Bách Lăng vẫn nhường, trong khu cấm năm mét của người đưa thư cận chiến tuyệt đối không phải một trò đùa khách sáo.

Nếu Cừu Bách Lăng muốn giết hắn, trước khi giao thủ có thể khiến hắn bị trọng thương, cho dù nàng đã nương tay nhưng cuối cùng vẫn không dễ chịu.

Chỉ mấy đoạn xương bị gãy đã đủ khiến Triệu Khách thành thật nằm trong Đại Hạ đỉnh.

Ở trong Đại Hạ đỉnh, Triệu Khách thoải mái nằm trên ghế, sau khi Thuỷ Lộc cẩn thận kiểm tra cảm thấy Triệu Khách cũng không tệ lắm, lại đi dạo trong dược viên tìm nhân sâm tinh vẻ ngoài không đẹp hầm chút canh gà cho Triệu Khách bồi bổ thân thể.

Hôm nay hiếm khi nào Vương Ma Tử đến gặp Triệu Khách, tên này luyện võ thành cuồng, theo lời kể của Thuỷ Lộc thì sớm muộn gì cũng tẩu hỏa nhập ma, một người tướng đoản mệnh, chỉ hy vọng lúc tên này chết đừng chết ở bên ngoài.

“Thương tổn đã tốt hơn rồi sao?? Ai đánh??”

Vương Ma Tử nhìn thoáng qua Triệu Khách, biết Triệu Khách bị đánh quá nặng.

Hơn nữa nhìn từ dấu vết bị đánh, nơi đối phương ra tay cũng không nguy hiểm đến tính mạng lại rất có kỹ xảo, gần như khiến Triệu Khách bị thương nặng mấy vị trí then chốt, sau khi chịu thương tổn này năng lực hành động của Triệu Khách sẽ bị giảm đi nhiều.

“Đừng nói nữa, việc này do ta chọc ra.”

Triệu Khách không dám nói hắn bị nữ nhân đánh, chuyển đề tài nói: “Lần thi đấu tranh bá này rất thú vị, ta gặp được một người quen cũ.”

Vương Ma Tử gật đầu: “Đúng vậy, ta cũng gặp được một người quen cũ nhưng là trên bảng điểm số.”

Lúc nhắc đến người quen cũ, vẻ mặt Vương Ma Tử trở nên nghiêm túc hơn nhiều.

Triệu Khách biết người quen cũ mà hắn ta nhắc đến là một kẻ địch mạnh, trong khoảng thời gian này Vương Ma Tử điên cuồng đi luyện võ, hình như cũng liên quan đến người quen cũ này.

Nhưng Triệu Khách cũng không hỏi rõ ràng, trước đó từng hỏi nhưng Vương Ma Tử chỉ lắc đầu không nói, đây là chuyện riêng của hắn ta, hiển nhiên không định để bất kỳ kẻ nào tham gia vào.

“Người đánh ngươi bị thương có thực lực rất mạnh, nhưng nhìn dáng vẻ của ngươi lại không quan tâm chút nào.”

Vương Ma Tử kéo về chủ đề cũ, dáng vẻ như muốn giúp Triệu Khách trả thù, dù sao cao thủ như vậy rất khó gặp được, hắn ta muốn tìm người xác nhận sự tiến bộ của mình trong khoảng thời gian này.

Triệu Khách đưa tay gãi dưới mũi, định giấu giếm việc của Y Nhân, chờ sau này có cơ hội để Vương Ma Tử cẩn thận trợn to mắt nhìn.

Tin tưởng khi Vương Ma Tử biết Y Nhân chỉ cách hắn ta một bức tường ở trong vùng đất bỏ đi lại là một cao thủ đỉnh phong có thực lực không thua hắn ta, Vương Ma Tử sẽ có biểu cảm như thế.

“Ừm, chắc sẽ rất đặc sắc.”

Triệu Khách nghĩ đến đây, trên mặt không khỏi nở nụ cười mong đợi, cũng coi như một việc bất ngờ nhỏ.

Không hiểu Triệu Khách đột nhiên ngồi cười ngốc cái gì, Vương Ma Tử vẻ mặt ngán ngẩm lắc đầu bỏ đi.

“Ôi, không lại uống chút canh gà sao!”

Thuỷ Lộc đứng đằng sau vẫy tay, trên tay còn cầm một cây nhân sâm tinh mọng nước, đáng tiếc Vương Ma Tử chỉ xua tay không định dừng bước, tiếp tục đi về phía trước.

Thấy thế Thuỷ Lộc bĩu môi, xoay người đi vào nhà bếp chuẩn bị hầm canh gà cho Triệu Khách.

So sánh với cuộc sống điền viên của Thuỷ Lộc, gần đây gốc cây già xuân quang đầy mặt.

Hắn ta nắm tay nhỏ của Đào Cơ, được một hoa đào tinh nâng đỡ đi đến trước mặt Triệu Khách.

Sắc mặt Đào Cơ đỏ bừng, tận đến lúc này còn cảm thấy mình có lỗi với Triệu Khách, phụ tình cảm của Triệu Khách, sau khi khuôn mặt nhỏ đỏ bừng thỉnh an Triệu Khách, lại đưa Đào hoa tửu mà nàng mới ủ lên.

Gốc cây già vẻ mặt thần khí kéo cánh tay Đào Cơ, thậm chí một tay khác còn thuận tay ôm eo nhỏ của hoa đào tinh.

Vẻ mặt này như đang nói, giờ đến lượt lão tử vẩy thức ăn cho chó.

Nhìn gốc cây già tay trái ôm hoa đào tinh xinh đẹp rung động lòng người, tay phải kéo Đào Cơ đoan trang thành thục, dáng vẻ diễm phúc tề thiên, Triệu Khách lại cười rất vui vẻ.

Bình Luận (0)
Comment