Người một nhà bị mã tặc bắt lại, lại không thể vơ vét ra chút tiền tài nào, ngay lúc những mã tặc này chuẩn bị giết cả nhà Hắc Mã giáo chủ.
Cuối cùng Hắc Mã giáo chủ đã lấy viên bảo thạch cất giấu kia ra, nhưng sau khi mã tặc lấy được bảo thạch lại cười lạnh nói viên bảo thạch này chỉ đủ đổi lấy một mạng.
Không đợi Hắc Mã giáo chủ mở miệng, lũ mã tặc cầm đồ đao giết sạch cả nhà Hắc Mã giáo chủ.
Sau khi lũ mã tặc rời đi, mới thấy tên mã tặc cầm đầu tháo khăn che mặt, lại là tiểu nhị của hiệu cầm đồ.
Hắc Mã giáo chủ nhìn xác cả nhà mình, cả người ngu dại lảo đảo nghiêng ngả đi ra ngoài, từng bước một biến mất trong màn đêm.
Lúc mọi người ở đây không thấy được bóng dáng Hắc Mã giáo chủ.
Cát Mã Bạt Hi nhẹ nhàng gảy bàn tay, trong ánh mắt sợ hãi của mọi người, Hắc Mã giáo vừa rời đi lại chậm rãi đi ra từ trong rừng cây…
Hắc Mã giáo chủ đi ra từ trong rừng sâu, vẫn là dáng vẻ đang độ trung niên như trước đó, chỉ là trong khuôn mặt không còn vẻ sát khí hung lệ như ngày xưa, ngược lại đầy mờ mịt.
“Vạn vật nhân quả tuần hoàn báo ứng xác đáng, thì chủ tại sao không quay đầu là bờ!”
Giọng của Cát Mã Bạt Hi cũng không lớn, nhưng truyền vào trong tai Hắc Mã giáo chủ lại như sấm sét trên đất bằng.
Đủ loại nhân quả vừa rồi hiện ra trước mặt, Hắc Mã giáo chủ thất thần nhìn áo cà sa trên tay, không nhịn được muốn bái lạy Cát Mã Bạt Hi trước mặt.
“Ngươi điên rồi, thứ ngươi vừa thấy đều là ảo tưởng!”
Tuy chúng giáo chủ phía dưới thấy Hắc Mã giáo chủ trơ trẽn lâm trận bỏ chạy, lại không nỡ thấy hắn ta mê đảo thần trí, trở thành khôi lỗi của Phật môn, tiếng nhắc nhở nghiêm khắc muốn Hắc Mã giáo chủ tỉnh táo lại.
Nhưng sau khi Hắc Mã giáo chủ nghe được tiếng gọi ầm ĩ, lại hờ hững quay đầu, lắc đầu nói: “Ta biết thứ ta vừa thấy cũng không phải chân thực nhưng nhân quả đã định, cho dù hôm nay ta không chịu quy y, nhân quả đã định sẵn cũng tìm đến cửa.”
Lúc Hắc Mã giáo chủ nói chuyện bàn tay nhẹ vỗ áo cà sa trên tay, thứ hắn ta thấy là huyền ảo nhưng trong lòng thật sự hiểu rõ nhân quả.
Hôm nay mình giết người vì áo cà sa, ngày sau cái áo cà sa này cũng sẽ tạo ra vô số khả năng khiến mình chết oan chết uổng.
Thật ra thứ mọi người thấy được thông qua Chưởng trung Phật quốc của Cát Mã Bạt Hi chỉ là một loại khả năng, mình lại đã trải qua hơn mười loại nhân quả tuần hoàn ở bên trong.
Ví dụ như mình cũng không chạy về hướng tây như mọi người đã thấy, mà quay về Hắc Mã giáo.
Lại vì đệ tử môn hạ vuốt ve cái áo cà sa này bị hắn ta nhìn thấy, sau đó đánh đập một trận.
Chuyện như vậy cũng dẫn ra rất nhiều nhân quả, sau khi tên đệ tử này ẩn nhẫn bên cạnh mình hơn mười năm, cuối cùng đã tìm được cơ hội chém đầu mình xuống.
Trong này còn có rất nhiều chi tiết, cũng không rườm rà kể lại từng nguyên nhân gây ra nữa.
Sau khi tự mình trải qua những điều huyền ảo này, ở trong mắt Hắc Mã giáo chủ chiếc áo cà sa này như lời nguyền rủa quấn lấy trên người mình.
Cho dù vứt bỏ cũng sẽ đưa tới vận rủi cho mình.
“Nhân quả đã định, là ta sai!”
Hắc Mã giáo chủ thở dài như đã đưa ra một sự quyết tâm nào đó, cả người lại cảm thấy thoải mái hơn, hai đầu gối quỳ mạnh xuống đất bái lạy Cát Mã Bạt Hi trước mặt.
“Bỏ xuống đồ đao, lập địa thành Phật!”
Cát Mã Bạt Hi mỉm cười, chỉ đưa tay lướt qua tóc Hắc Mã giáo chủ một vòng đã rút đi mái tóc đen dày của Hắc Mã giáo chủ.
Đồng thời một quyển kinh văn cũng bị Cát Mã Bạt Hi tiện tay truyền vào trong đầu Hắc Mã giáo chủ.
Sau khi Hắc Mã giáo chủ được phủ thêm áo cà sa, lại cất bước đi đến vị trí mà Bạch Mi lão tăng vừa ngồi.
Hắn ta ngồi xếp bằng, trong miệng mặc niệm kinh văn mà Cát Mã Bạt Hi truyền vào trong đầu hắn ta, một thân khí thế sát phạt lại tan thành mây khói trong giây lát, hóa thành Phật yên cuồn cuộn quay xung quanh.
“Tên này lại… Hóa Phật!”
Mọi người nhìn nhau, Hắc Mã giáo chủ cũng không phải thành Phật thật, mà là hóa đi một thân lực lượng sát phát đã khổ tu, trở thành đệ tử Phật môn.
Điều khiến người ta không hiểu là, dường như tu vi của tên này lại còn tinh tiến hơn trước đó rất nhiều.
Giết chết một vị Bạch Mi lão tăng, trả lại cho Phật môn một vị Hắc Mã giáo chủ.
“Điều này…”
Mọi người nhìn nhau, trên mặt đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi, đồng thời càng tràn đầy kiêng dè và hoảng sợ.
Đây cũng không phải Bồ Tát kinh đơn giản, cũng không phải Thập thế luân hồi của Tam Giới hòa thượng, mà là Phật pháp cao thâm hơn khiến người ta tự hóa Phật thành tăng, cam tâm tình nguyện trở thành một tên đệ tử Phật môn!
Phải biết rằng, đây tuyệt đối không chỉ đơn giản là độ hóa một bách tính bình thường.
Có thể trở thành chủ nhân một giáo, tín ngưỡng bản thân sẽ kiên định cường đại đến mức nào.
Điều này không chỉ khiến hắn ta vứt bỏ tín ngưỡng của mình, cũng như bác bỏ quá khứ của mình.
Điều này cũng va chạm với tín ngưởng của mình.
Kết quả rất rõ ràng, giáo nghĩa của Hắc Mã giáo ở trước Phật môn, ít nhất là ở trước mặt Cát Mã Bạt Hi lại không chịu nổi một kích.