Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2375 - Chương 2375 - Ngươi Đánh Không Lại Ta (2)

Chương 2375 - Ngươi đánh không lại ta (2)
Chương 2375 - Ngươi đánh không lại ta (2)

Độ hóa tâm ma quá khứ, lấy thân người cắt đứt nhân quả bản thân, cuối cùng thành tựu Phật Đà.

Nhưng vì nhiều nguyên nhân Đại Giác lại không thể làm từng bước theo bình thường, hắn ta cần lấy bản thân làm một nhử, kiếm cơ hội mở ra sự hưng thịnh cho Phật môn.

Cho nên Đại Giác điên đảo toàn bộ trình tự, sau khi trấn áp ma niệm của mình lại lấy một hóa thân khác là Tam Giới đi lại trên thế gian, truyền đạo hộ pháp cho Phật môn.

Đồng thời vào thời điểm mấu chốt, tiến hành thúc đẩy kế hoạch đại hưng toàn bộ Phật môn.

Một khi kế hoạch thành công hắn ta có thể công thành lui thân, lại vòng về độ hóa ma niệm, thành tựu Phật quả, dệt hoa trên gấm cho sự hưng thịnh của toàn bộ Phật môn.

Nhưng kế hoạch đã xuất hiện biến cố.

Tam Giới không ngờ nhân quả trên thế gian trùng hợp như đã sớm được định sẵn.

Ác niệm Đại Giác chẳng những không tan thành mây khói, ngược lại im hơi lặng tiếng ẩn nấp trên người đệ tử Phật môn, đồng thời trong đoạn thời gian này yên lặng dùng ma tính của bản thân để khống chế rất nhiều tăng chúng.

Mà vì trình tự bị đảo loạn, Tam Giới đã thành tựu Phật quả lại đối mặt với ác niệm Đại Giác mà không có thủ đoạn tương ứng.

Vì bản thân ác niệm Đại Giác đã là một bộ phận của hắn ta, cũng như lúc đầu phải tiến hành làm sạch nước máy trước, dưới tình huống không làm sạch lại chui vào đường ống của nước uống.

Dù trước lúc này dòng nước đã trải qua bao nhiêu trình tự làm việc, đã trải qua việc đóng gói như thế nào cũng không thể che đậy sự ô nhiễm của nó.

Nếu lúc này Triệu Khách có mặt ở đây, chắc chắn sẽ buồn vui đan xen.

Vui vì chỉ cần nghiêm túc nghe cuộc nói chuyện của tiểu tăng và Tam Giới, kết hợp với manh mối ở tên tay hắn, hắn tuyệt đối không khó suy đoán ra nhân quả trong đó, thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh.

Buồn vì ma niệm nhập thân vào trên người tiểu tăng chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn ta, nhất định sẽ tìm hắn ta báo thù đầu tiên.

Tam Giới suy nghĩ một lát, chắp tay trước ngực ngồi xếp bằng trên tảng đá, ánh mắt kiên định mở miệng nói: “A di đà Phật, con kiến còn sống tạm bợ, sao bần tăng có thể ngoại lệ.”

“Rất tốt!!”

Ác niệm Đại Giác bám vào trên người tiểu tăng như không hề cảm thấy bất ngờ với đáp án này, thậm chí còn có cảm giác hưng phấn nóng lòng muốn thử.

Nếu Tam Giới chịu thành thật để mình dung hợp, vậy những việc mà mình khổ tâm kinh doanh trong khoảng thời gian này, lễ vật chuẩn bị cho Tam Giới sẽ bị lãng phí một cách vô ích.

Vừa nghĩ đến đây, nụ cười trên mặt tiểu tăng lập tức trở nên rực rỡ, ngón tay bóp pháp ấn nói nhỏ: “Nổ!”

“Vô sắc vô tương, bất sinh bất diệt, bất cấu bất tịnh, bất tăng bất giảm. Thị cố không trung vô sắc, vô thụ tưởng hành thức, vô nhãn nhĩ tị thiệt thân ý, vô sắc thanh hương vị xúc pháp, vô nhãn giới, nãi chí vô ý thức giới, vô vô minh, diệc vô vô minh tẫn, nãi chí vô lão tử, diệc vô lão tử tẫn.”

Trong tiếng tụng kinh văn nhẹ nhàng, sắc mặt mấy vị giáo chủ thờ phụng đại ma thiên đứng trước mặt Cát Mã Bạt Hi trắng bệch từng cơn, gần như sắp đứng không vững.

Ở đằng xa có một con chim nhỏ hạ xuống chạc cây, thỉnh thoảng sửa sang lại lông vũ của mình.

Đối mặt với bầu không khí căng thẳng trước mắt, dường như cũng không chịu chút ảnh hưởng nào.

Nếu đổi lại là lúc khác, có lẽ Triệu Khách không dám trắng trợn dùng phân thân đến điều tra như vậy, dù sao nơi này có giáo chủ nhiều giáo phái như vậy, biết đâu sẽ phát hiện sự khác thường của con chim này.

Nhưng hiện tại sự chú ý của mọi người đều bị hấp dẫn bởi trận biện luận phía trước, tất nhiên không ai chú ý đến một con chim không có ý nghĩa.

Triệu Khách thông qua thị giác và thính giác của phân thân nhìn rõ ràng trận biện luận này, thấy thế trong lòng không khỏi lắc đầu.

Đây đã là trận thứ ba, sau ba trận tranh luận, không ngoài suy đoán tất nhiên tất cả đều là Cát Mã Bạt Hi thắng.

Về điểm này Triệu Khách không hề cảm thấy bất ngờ chút nào, thậm chí cảm thấy đây là chuyện đương nhiên.

Tranh đấu giáo nghĩa cũng không phải so đấu thực lực của đôi bên, cũng như năm đó Tam Giới hòa thượng nhỏ tuổi có thể luận Phật Đạo với Khâu Xử Cơ một lần.

Đây là thử thách sự hiểu biết về giáo nghĩa của nhà mình.

Nói thẳng ra, đây là kiểm tra kiến thức lý luận, không chỉ về điều ngươi có thể nhớ, quan trọng nhất vẫn là có thể nói.

Điều không khéo là, Phật môn giỏi biện luận, nói không khách sáo phần lớn kinh văn giáo nghĩa Phật môn đều có năng lực biện luận rất cường đại, không chỉ có hệ thống trọng vẻ, lời nói sắc bén khéo léo, mấu chốt là Cát Mã Bạt Hi rất giỏi ăn nói.

Những giáo chủ này chạy đến trước mặt vị Phật sống Cát Mã Bạt Hi này để luận đạo, thật sự là tự tìm đường chết.

Trong đó thảm nhất không phải ai khác là vị hồng y đại chủ giáo đến từ giáo đình kia, không chỉ bị Cát Mã Bạt Hi hỏi đến tự bế.

Còn bị đánh cho mặt mũi bầm dập, khuôn mặt phúc hậu thật thà kia hoàn toàn biến thành đầu heo.

“Thần nói phải có ánh sáng! Thế là có ánh sáng.”

“A di đà Phật, lúc Thích Già Ma Ni mới sinh ra, trên chỉ vòm trời, dưới chỉ mặt đất, lên trời xuống đất duy ngã độc tôn.”

Bình Luận (0)
Comment