Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 239 - Chương 239. Đen Trắng Đan Xen (2)

Chương 239. Đen trắng đan xen (2) Chương 239. Đen trắng đan xen (2)

Cho dù người ngoài cướp đi nhưng không có chủ nhân thi pháp khuyên giải Phật châu, cho dù cầm vào trong tay cũng không có tác dụng gì.

Đây cũng là lý do vì sao Hắc bàn luôn vặn hỏi Triệu Khách có phải hòa thượng hay không.

Hiện tại những con rết trốn trong hạt Phật châu là linh vật được phong ấn trong chuỗi Phật châu này, nhưng theo như tục truyền, chỉ có lúc linh vật đi theo bên cạnh chủ nhân mới bắt đầu sinh động.

Một khi rời khỏi chủ nhân sẽ nhanh chóng rút lại, rơi vào trạng thái ngủ đông, người ngoài cũng không thể sử dụng món bảo vật này.

Hắc bàn nói xong lại nhìn Phật châu, không nhịn được chua xót nói: “Bảo vật quý hơn trời, sao lại rơi vào trong tay tên nhà ngươi.”

Thật ra Hắc bàn không nói, Triệu Khách căn bản cũng không biết thứ đồ chơi này quan trọng đến mức nào, dù sao cũng là thứ tiện tay tìm ra từ trong quan tài.

Bây giờ Triệu Khách suy nghĩ một chút, lúc ấy trong quan tài còn có một vị quan viên Khâm Thiên giám và hòa thượng, hiển nhiên đều là người có thân phận không tầm thường.

Về phần tại sao bọn họ chôn mình ở đó, tám chín phần mười là muốn mượn địa thành tiên, chỉ có điều không đoán được nơi này cũng là một cái bẫy rập, sau khi nằm vào lại biến thành phân bón cho gốc cây kia.

Mỗi ngày tái diễn vô hạn cùng một giấc mơ, Triệu Khách chỉ nghĩ đến kiểu tra tấn này thôi cũng cảm thấy đáng sợ, chắc sau khi đối phương nằm vào trong quan tài đã mở ấn ký trên chuỗi Phật châu này.

Cũng vì lúc đó hắn gặp cái xác nữ kia, trùng hợp thế nào lại để một giọt máu rơi vào bên trên Phật châu, lúc này mới kích phát Phật châu nhận mình làm chủ.

Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của Triệu Khách, cũng không có chứng cứ rõ ràng.

Thế nhưng, điều này có thể giải thích vì sao chuỗi Phật châu không thể chuyển hóa vào sách tem, cũng như không thể chuyển hóa vật sống vào trong sách tem.

Nếu thật sự muốn tính toán cẩn thận, con tem “Quỷ tân nương” kia lại là một trường hợp đặc biệt, nhưng ngoại trừ Phệ hồn và Quỷ hoặc, từ đầu đến cuối Triệu Khách vẫn không có cách nào kích hoạt năng lực đặc thù thứ ba của con tem này, dường như vẫn chưa đủ điều kiện nào đó.

“Ngươi đi theo ta chỉ vì chuyện này?”

“Xéo đi, ta không làm bạn với loại tà ma ngoại đạo như ngươi.”

Thật ra Hắc bàn thấy Phật châu trên tay Triệu Khách vốn muốn kết thiện duyên, kết quả không ngờ Triệu Khách cũng không phải người lương thiện gì, bụng dạ ác độc thật sự là tà đạo.

Triệu Khách nhận lấy chuỗi Phật châu, cẩn thận đánh giá con rết ở bên trong, lại hỏi: “Cái thứ đồ chơi ghê tởm này sẽ không nhảy ra cắn ta chứ?”

Hắc bàn nghe vậy, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách như viết đầy hàng chữ gỗ mục không thể đẽo, chỉ vào Phật châu nói: “Đây là linh vật, linh vật được mấy đời cao tăng ngày đêm ôn dưỡng, đã không còn tính tình hung ác từ lâu rồi, ta dám nói nó còn tốt bụng hơn ngươi.”

Hắc bàn nói xong lời này suýt nữa vỗ bàn, một chàng trai tốt như vậy lại làm đến mức nửa đời sau chỉ có thể ngồi xe lăn, việc này đã chấm dứt nhưng không dưng hại một người như thế, trong lòng Hắc bàn vẫn cảm thấy không thể nói nổi.

“Hừ, còn nghĩ đến thằng nhóc kia.”

Triệu Khách nhận ra suy nghĩ của Hắc bàn, tay đưa ra sau bình tĩnh lấy tẩu thuốc ra, cầm trên tay.

Học theo cách của kẻ nghiện nào đó ở Quỷ thị, trước tiên dùng lửa đốt dưới ống thuốc, sau đó châm thuốc lá sợi, dùng lửa chậm rãi đốt, sau khi đốt ra mùi thơm mới chậm rãi hút một hơi, híp mắt nhả khói ra.

“Tuy hắn không còn chân nhưng sẽ tránh được rắc rối, đến lúc đó xem video giám sát sẽ thấy nữ hài kia kéo hắn đi về phía trước, người nhà nữ hài sẽ không thể vin vào chuyện này để kiếm cớ. Trông thì là một việc bi kịch nhưng chuyện này đã kết thúc, cũng không liên quan đến ngươi và ta, về phần tài xế xe hàng kia, hiện tại chiếc xe kia không có bảo hiểm trăm vạn. Đã có công ty bảo hiểm bồi thường tiền về chuyện này, người nhà nữ hài sẽ nhận được đền bù tổn thất. Nhưng tài xế xe hàng chắc chắn sẽ bị trừ điểm, làm không tốt còn bị tịch thu và hủy bằng lái xe, ai bảo hắn chạy nhanh, dạy dỗ hắn cũng được coi là công đức vô lượng.”

Cùng là một việc, Triệu Khách nói ra những lời này, nghe vào không những không có tội, ngược lại còn có công.

Hắc bàn suýt bị những lời này của Triệu Khách làm cho nghẹn họng, nhưng nghĩ lại có lẽ chuyện này sẽ dừng ở đây, coi như cũng có một kết thúc, ánh mắt nhìn Triệu Khách mang theo vẻ sâu xa nói: “Ngươi quá cực đoan, ngươi làm vậy sớm muộn gì cũng phải chịu thiệt.”

Nói xong lời này, Hắc bàn đứng lên muốn đi, dù sao cũng là không cùng lý tưởng không đi cùng đường, tác phong làm việc của Triệu Khách quá tàn nhẫn cực đoan, Hắc bàn không muốn tiếp tục liên hệ với hắn nữa.

“Chờ chút!”

Thấy Hắc bàn muốn đi, Triệu Khách đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, đưa một cái hộp vuông vức màu đen cho Hắc bàn, nói: “Ta chỉ hỏi một vấn đề cuối cùng, phải mở cái hộp này thế nào?”

Cái hộp mà Triệu Khách lấy ra không phải thứ gì khác, chính là Trấn hồn hạp tìm được ở dưới lô cốt trong không gian khủng bố kia, bên trong phong tồn một bộ da bạch hồ.

Bình Luận (0)
Comment