Nhưng thần linh giáng thế với loại yêu quái như Tiểu Yên, đơn giản cũng là một tai nạn, chỉ có trốn trong trận pháp mới có thể may mắn thoát khỏi đại nạn.
“Ngươi đưa người đi không được sao, thật sự không được thì ta cất giữ giúp ngươi trước??”
Đối với Triệu Khách, thu một yêu tinh cũng không phải việc gì, trong Đại Hạ đỉnh toàn là yêu quái.
Nhưng Triệu Khách nói xong lại thấy khuôn mặt Miêu Đạo Nhất đỏ bừng, khẽ nói: “Sau khi nàng bị thiên phạt làm bị thương, tuy ăn đan dược của ngươi bảo vệ tính mạng, nhưng tâm mạch bị hao tổn, tâm trí hơi…”
“Tâm mạch bị hao tổn?”
Triệu Khách khẽ giật mình, ánh mắt sâu xa nhìn thoáng qua Tri chu tinh rồi không nói gì nữa, cười lạnh: “Ta sẽ giúp ngươi việc này, tự giải quyết cho tốt!”
Nói xong cũng mặc kệ Miêu Đạo Nhất xoay người rời đi.
Hắn không để ý tới tính toán trong lòng Miêu Đạo Nhất và Tri chu tinh kia, tâm trí hao tổn gì đó chỉ là lừa quỷ mà thôi.
Nhưng Triệu Khách cũng không cảm thấy điều này có gì không bình thường, nam nữ yêu đương đều là như thế này, cho dù lựa chọn tốt hơn nhưng đã có thể ở cạnh người trong lòng, có ai nỡ tách ra.
Coi như nam nữ trong tình yêu không có lý trí đi.
Sau khi đo đạc mặt đất xong, Triệu Khách lấy ra một cây nhân sâm tinh ở trong sách tem gặm.
Từ khi hắn bắt đầu trồng dưa ở trong cứ điểm, phải thường xuyên đi vào trong Đại Hạ đỉnh lấy mấy cây nhân sâm tinh dự trữ.
Khiến số lượng nhân sâm tinh trong vườn rau xanh của Thuỷ Lộc nhanh chóng giảm bớt, mỗi lần đầu nhìn Triệu Khách với ánh mắt oán trách.
Ăn hết một cây nhân sâm tinh, Triệu Khách cảm giác gần như khôi phục hoàn toàn, tâm thần khẽ động thân thể như liên kết với ngọn núi dưới chân, Tự nhiên tiên tri giả.
Sau khi thoát khỏi sự trói buộc của một sợi xích sắt, loại năng lực này đã trở thành một bộ phận thật sự của hắn, không cần phải dựa vào con tem hiến tế mới có thể kích hoạt, càng không bị điểm bưu điện hạn chế.
Nó đã thật sự trở thành năng lực của hắn.
Dựa theo yêu cầu của bản vẽ, Triệu Khách rất nghiêm túc bắt đầu chế tác doanh địa cho Toàn Chân giáo.
Cùng lúc thay đổi hình dáng mặt đất, từng cây đại thụ lâu năm trên mặt đất như nhận lấy sự kêu gọi nào đó, bắt đầu sống lại.
Rễ cây to lớn đột nhiên mọc ra từ trong đất bùn, như hai bàn chân to lớn chậm rãi di chuyển.
Vùng rừng núi vốn đã phức tạp gập ghềnh lại dần bị tách ra một con đường, một cục đá to lớn nhô lên từ dưới mặt đất rồi ghép lại với nhau, khiến những đá vụn lồi lõm nhấp nhô ghép lại hoàn mỹ thành bậc thang bằng phẳng.
Còn có vách đá to lớn như măng mọc sau mưa, vụt vụt vụt xuất hiện từ trong đất.
Nhìn sự thay đổi cực lớn trước mặt, cho dù đám sư huynh của Miêu Đạo Nhất coi Triệu Khách là tiểu nhân cũng trợn mắt há hốc mồm.
“Chưởng giáo, từ ngày diễn ra Lưu ly đăng hội chỉ chút thời gian ngắn ngủi, tu vi của tiểu tử này lại đã cao thâm khó lường như vậy? Chẳng lẽ vị quận chúa kia cho hắn ăn kỳ trân dị bảo mỗi ngày??”
Ánh mắt một vị trưởng lão nhìn chằm chằm Triệu Khách cách đó không xa, cả người Triệu Khách bao phủ trong khí vận tự nhiên, hóa làm một thể với rừng núi xung quanh.
Tình cảnh này khiến mấy vị trưởng lão Toàn Chân giáo trợn to mắt nhìn, đây không phải cái gọi là thiên nhân hợp nhất sao??
Bọn họ cố gắng cả nửa đời người cũng không làm được việc này, Triệu Khách lại làm được dễ dàng như vậy.
Ngay cả Triệu Chí Kính đứng bên cạnh cũng không khỏi liên tiếp gật đầu, lần trước gặp trong Lưu ly đăng hội do Tam công tử Triệu Mẫn tổ chức.
Bây giờ gặp lại cũng chưa cách bao lâu, đạo hạnh của tiểu gia hỏa này đã khiến người ta không thể không nhìn bằng con mắt khác, khiến người ta vỗ tay lấy làm kỳ lạ.
“E rằng kẻ này đã có kỳ ngộ khác!” Triệu Chí Kính không khỏi nói với giọng điệu hâm mộ.
Thật ra Triệu Chí Kính nói không sai, Triệu Khách đâu chỉ có kỳ ngộ, dù là Vạn Tượng chi đồng hay đạt được truyền thừa của Tát Mãn giáo mở ra một sợi gông xiềng.
Chỉ tùy ý một việc cũng là thu hoạch cực lớn với người đưa thư.
Mặc dù điểm tích lũy của Triệu Khách trong lần thi đấu tranh bá lần này không tính là cao, nhưng bàn về thu hoạch thì không ai sánh được với Triệu Khách.
Nếu không phải vì việc của Hồng bà bà, hiện tại Triệu Khách chưa chắc đã tham gia vào nhiệm vụ chính tuyến này, dù sao dựa vào thu hoạch của hắn, dù thất bại trong nhiệm vụ này vẫn kiếm lời không lỗ.
Thật ra trụ sở mà Toàn Chân giáo yêu cầu cũng không phức tạp, thậm chí có thể nói là rất đơn giản, chỉ phức tạp hơn cứ điểm nhà mình một chút xíu.
Trước sau chưa đến một canh giờ, trụ sở Toàn Chân giáo đã có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Vốn là rừng núi, một con đường nhỏ xoay quanh đồi núi như một con bạch xà.
Toàn Chân giáo đã quyết đoán từ bỏ những trụ sở Toàn Chân giáo dưới chân núi.
49 trụ sở, nếu Toàn Chân giáo muốn phòng thủ toàn bộ chắc chắn là nói chuyện viển vông.
Cho nên Toàn Chân giáo rất thẳng thắn từ bỏ mấy trụ sở phía dưới.
Chỉ thấy ba tòa đạo quan đứng ở đỉnh núi thể hiện ra hình bậc thang, khí thế to lớn có thể so sánh với vẻ đại khí rộng rãi của tổ đình Toàn Chân giáo.