Sau khi lực lượng được tụ tập đến cực hạn, trưởng lão Ma Ni giáo phát ra một tiếng rống giận nặng nề, đôi tay đồng thời đẩy ra, trong chốc lát thiên địa biến thành tối tăm trước mặt một đạo lôi quang này.
So sánh với một kích lôi đình khi không gian trừng phạt, trong lòng mọi người lập tức run sợ, dường như nhịp tim cũng dừng lại theo tiếng sấm này.
Lôi quang cũng không vì một chiêu này mà biến mất không thấy bóng dáng, ngược lại hội tụ thành một quả cầu tia chớp to lớn, tỏa ra ánh sáng chói mắt nóng rực ở trước mặt mọi người.
“Chết đi! Không chết cũng nên trọng thương!”
Sắc mặt trưởng lão Ma Ni giáo bị lôi quang chiếu rọi đến trắng bệch.
Hắn ta thấy Tội Bát La không tránh và ngăn cản, thật sự dựa vào huyết nhục tầm thường của mình để chống đỡ, nếu là như vậy, dù hắn ta thân thông quảng đại chắc chắn cũng phải trả giá khổng lồ.
Nhưng đúng vào lúc này trưởng lão Ma Ni giáo như đột nhiên nhận ra điều gì đó, hoảng sợ ngẩng đầu lại thấy lôi quang trước mặt nhanh chóng bị thu nạp.
Dường như một quả bóng xì hơi từ quả cầu cỡ lớn đường kính khoảng mười thước ban đầu, trong chốc lát ngưng tụ thành kích cỡ móng tay ở trong lòng bàn tay Tội Bát La.
“Phong Lôi thần chưởng?”
Dường như Tội Bát La không thấy hài lòng với cái tên này, lắc đầu nói: “Thì ra Hóa lôi thủ của Ma giáo trước kia đã rơi vào trong tay Ma Ni giáo các ngươi, đáng tiếc, một môn tuyệt học thật tốt bị các ngươi thay đổi không ra đâu vào đâu!”
“Ma giáo!”
Lúc trưởng lão Ma Ni giáo nghe được hai chữ này sắc mặt thay đổi, đây là bí mật của Ma Ni giáo, hắn ta cũng không biết cụ thể, chỉ nghe sư phụ từng nói về chuyện này.
“Rốt cuộc ngươi là ai!”
Chuyện cơ mật như vậy, hơn nữa đều là chuyện cũ trăm năm trước, hai chữ Ma giáo này đã sớm bị người đời quên lãng, tại sao lại có người biết rõ ràng như vậy.
“Ta!”
Dường như Tội Bát La chìm vào trong suy nghĩ, cuối cùng khó xử lắc đầu nói: “Ta cũng không biết ta là ai, có lẽ… Ta là vong hồn đến đòi nợ vì năm đó đi.”
Tội Bát La nói xong câu này dùng cách giống như vậy, lại thể hiện ra chi tiết khác biệt, lòng bàn tay đẩy nhẹ một cái, vốn là lôi quang kích cỡ bằng móng tay, trong nháy mắt này như là sao băng xuyên thẳng qua ngực trưởng lão Ma Ni giáo.
Trong tích tắc ngắn ngủi vô số lôi đình khủng bố bùng lên trong cơ thể hắn ta, ngay sau đó thân thể của vị đại trưởng lão Ma Ni giáo này lập tức bị đốt thành tro bụi.
“Đại trưởng lão!”
Ở đằng xa, giáo chủ Ma Ni giáo nghiến răng rung lên “kèn kẹt”, trong mắt lóe lên lửa giận không cách nào ngăn cản.
Nhưng lại nghe Tội Bát La nói: “Năm đó ở Tây Vực, có một tông môn gọi là Trường Nhạc tông, lúc đầu là mấy vị cao thủ tứ phương xây dựng, sau đó những cao thủ này thu thập võ học Tây Vực, sau khi hội tụ một đường lại sáng tạo, từ đó danh chấn thiên hạ.”
Nhắc đến ba chữ Trường Nhạc tông này, dù là giáo chủ Ma Ni giáo hay Triệu Chí Kính, vẻ mặt đều trở nên rất phức tạp.
Tội Bát La lấy ra một bảng danh sách từ trong ngực, vừa gạch tên đại trưởng lão Ma Ni giáo, trong miệng tiếp tục nói: “Sau này tông chủ Trường Nhạc tông bị một vị hảo hữu giết chết, trong lòng bi phẫn dùng sức một người xông phá ba mươi sáu tông Tây Vực, từ đó về sau bắt đầu bị đội lên cái tên Ma giáo.”
Triệu Khách đứng đằng xa nghe đến đó trong lòng hơi động, nghĩ đến đống đổ nát đã được thấy ở sau núi Khai Linh bảo tự.
Kết hợp với câu chuyện mà Tội Bát La kể ra, trong lòng Triệu Khách hơi dao động đã vẽ ra một bản kế hoạch.
“Sau này, các tông Tây Vực biết chuyện tông chủ Trường Nhạc tông qua đời, căn cơ tông môn chao đảo, liền dựa vào điều này để ba mươi sáu tông bọn họ dẫn đầu, mời cao thủ trong thiên hạ phán xét, xem vị trí tông chủ Trường Nhạc tông nên là hoa rơi nhà nào.”
Giọng của Tội Bát La rất từ tính to rõ, dù cách nhau rất xa vẫn có thể nghe rõ ràng như ở ngay bên tai.
“Đừng nói nữa! Đó là Ma giáo!”
Một vị lão nhân tiến lên gầm thét, có người nhận ra hắn ta cũng là một vị cao thủ trong ba mươi sáu tông Tây Vực, số tuổi rất lớn, đã hơn bảy mươi.
Đáng tiếc Tội Bát La cũng không để ý đến hắn ta, tiếp tục nói: “Cũng chính vào ngày này, lúc ba mươi sáu tông nội đấu kịch liệt ở trong Trường Nhạc tông đã quyết đoán ra tay với Trường Nhạc tông, lửa lớn đốt núi, đốt đến ba ngày ba đêm. Vô số hài cốt Trường Nhạc tông bị đốt thành tro bụi ở trong biển lửa! Tàng kinh các của Trường Nhạc tông bị cướp sạch sẽ, sau cùng chỉ còn lại tường đổ tay cụt và xác chết đầy đất.”
Lúc này, Tội Bát La cất bản danh sách cầm trong tay, cười híp mắt đánh giá một đám người, người bị ánh mắt của hắn ta nhìn đến đều cảm thấy cả người lạnh băng.
“Các ngươi! Ai cũng không chạy được.”
Sát khí lạnh thấu xương như một cái động đen to lớn đánh tới, khiến không khí xung quanh như hóa thành chân không trong nháy mắt.
Tội Bát La trước mặt đâu phải Phật Đà gì đó, rõ ràng là ma quỷ leo ra từ trong địa ngục tìm bọn họ báo thù.
“Kế tiếp!”
Tội Bát La mặt không thay đổi nói, dường như không định tiếp tục lãng phí thời gian ít ỏi của hắn ta.