Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 243 - Chương 243. Ngươi Không Chạy Được (2)

Chương 243. Ngươi không chạy được (2) Chương 243. Ngươi không chạy được (2)

Triệu Khách sẽ không keo kiệt một con tem, nếu nàng chịu thành thật ký khế ước với mình, Triệu Khách sẽ trả lại bộ da kia cho nàng.

Nhưng đã đến trình độ này rồi, hồ tiên này còn dám không thành thật, mơ tưởng dùng pháp thuật mê hoặc để mê hoặc hắn.

Nàng cũng không nghĩ thử xem, năng lực bị động của con tem “Linh hồ” kia là thủ hộ tinh thần, cho nên thần trí của Triệu Khách vẫn rất tỉnh táo.

Hắn nhìn qua một tấm gương, nữ nhân này đâu phải là mỹ nữ gì, căn bản là một bức tranh ghép.

“Ngươi đáng chết!”

Nữ nhân nằm rạp tứ chi trên mặt đất, sau cái mông có ba cái đuôi không ngừng lắc lư, cho dù không có da lông nhưng sau khi thu hồi nội đan, thực lực của nàng đã không còn nhỏ yếu như trước đó nữa.

Nhưng Triệu Khách đã dám thả nàng ra, còn giao nội đan cho nàng, sao lại không đề phòng chứ.

Đưa tay kéo rèm cửa một cái, chỉ thấy rèm cửa xung quanh nhanh chóng bị Triệu Khách kéo ra, ánh sáng chói chang bên ngoài lập tức chiếu sáng cả căn phòng.

Sở dĩ Triệu Khách lựa chọn căn phòng này, ngoại trừ việc khá dễ chịu còn có nhà bếp nhỏ và phòng khách, ngoài việc thích hợp sống lâu dài, còn vì ba mặt của căn phòng này có thể lấy sáng, được lắp đặt thủy tinh đặc biệt.

Nhìn từ bên ngoài không nhìn thấy tình cảnh trong phòng, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc lấy sáng, người trong phòng có thể trần truồng phơi nắng.

Lúc này bên ngoài là giữa trưa ánh nắng chói chang nhất, ánh nắng xuyên qua mặt kính thủy tinh lập tức chiếu sáng cả căn phòng không một góc chết.

“A!”

Thân thể nữ nhân nhào đến giữa không trung bị ánh sáng mạnh chiếu vào, nữ nhân lập tức hét thảm một tiếng, không rảnh tìm Triệu Khách báo thù, xoay người xông ra ngoài cửa.

“Ngươi chạy đi?”

Triệu Khách hơi vung tay, Hàng ma phi đao ở trong tay phóng ra như bay, đồng thời kích hoạt năng lực đặc thù Phi đao thuật, khúc xạ.

“Phanh phanh phanh phanh phanh!”

Tia sáng lạnh vòng quanh nữ nhân tăng tốc nhanh chóng không ngừng bắn ra, nhưng điều quái lạ là phi đao cũng không tổn thương nữ nhân.

Cửa phòng gần ngay trong gang tấc, nữ nhân bắt đầu tăng tốc muốn xông ra khỏi cửa phòng, chỉ có điều một tia sáng lạnh trong không khí khiến tinh thần của nàng đột nhiên chấn động, vội vàng thu tay về.

“Muộn rồi!”

Chỉ thấy Triệu Khách đứng ở phía sau kéo một phát, một sợi tơ gần như trong suốt nhanh chóng bị kéo căng trong lòng bàn tay Triệu Khách, một cái lưới lớn nhanh chóng thành hình ở trong không khí, đang nhanh chóng thu nạp lại.

Đối với việc vận dụng phi đao và tơ đao, Triệu Khách đã càng ngày càng thuần thục, lợi dụng việc bắn nhanh ra để chế thành một tấm lưới lớn, lúc này lưới lớn thu lại, nữ nhân đâm đầu vào trong lưới, huyết nhục cả người bị lưới đao cắt xuống, trong nháy mắt đã nổ thành một đoàn huyết vụ.

Triệu Khách bước nhanh về phía trước, đưa tay chộp một cái: “Phệ hồn thuật!”

“Xé đi!”

Trong lòng bàn tay Triệu Khách vỡ ra một vết rách, một đầu lưỡi vừa đen vừa thô đưa ra, há miệng hút vào, lực hút cường đại khiến đoán huyết nhục trước mắt nhanh chóng biến thành màu đen.

Một đoàn máu thịt đen sì bị lôi kéo ra từ bên trong, mặc cho hồn phách của nàng giãy giụa như thế nào cũng vô dụng, đầu lưỡi cuốn một cái rồi nuốt vào trong miệng.

“Kẽo kẹt kẽo kẹt…”

Sau khi cái miệng rộng ra sức nhấm nuốt, há miệng: “Phì!”

Quả cầu nhỏ màu xanh lại bị phun ra, sau đó như còn chưa thỏa mãn chẹp miệng, rồi mới biến mất trong lòng bàn tay Triệu Khách.

Triệu Khách nhặt lên nhìn, phát hiện bạch hồ không ngừng va chạm vào quả cầu sinh mệnh, muốn lao ra từ nơi này, nàng rất rõ ràng hậu quả khi lại rơi vào tay Triệu Khách.

Người này bụng dạ ác độc, làm việc luôn không để lại lối thoát, bản thân bỏ lỡ cơ hội chạy trốn, căn bản không thể có lần thứ hai.

Không có linh hồn, chỉ thấy cặp huyết nhục trước mắt lập tức biến thành một đống tro bụi màu đen, Triệu Khách cầm cây chổi gảy mấy cái, lại tìm được một viên nội đan từ bên trong.

Con hồ ly tinh này đã không biết điều, hắn cũng không cần giữ lại viên nội đan này nữa, lại ném vào trong sách tem định tìm thời gian rảnh rỗi, sẽ ném thứ đồ chơi này vào Quỷ thị để bán đi.

“Cốc, cốc, cốc, tiên sinh, xin hỏi ngài có ở đó không?”

Lúc này, ngoài cửa vang lên một tràng tiếng gõ cửa, Triệu Khách cau mày biết tiếng động vừa rồi quá lớn.

Đợi chút nữa lại dạy dỗ ngươi.”

Tiện tay đặt hạt châu ở trên mặt bàn ngoài ban công, Triệu Khách đi lên trước kéo cửa ra.

“Chào tiên sinh, ta là Giám đốc bộ phận phòng khách, xin hỏi tiếng động vừa rồi phát ra từ phòng ngài sao?”

Nữ nhân trước mắt hơn ba mươi tuổi nhưng chăm sóc rất tốt, làn da trắng mịn, lúc nói chuyện ánh mắt nhìn thoáng qua sau lưng Triệu Khách, chỉ là bị thân thể hắn cản trở không thể nhìn rõ tình huống ở bên trong.

“Ồ, thật xin lỗi, vừa rồi ta dùng lò vi sóng trong nhà bếp hâm nóng đồ, kết quả không cẩn thận làm nổ, yên tâm, ta sẽ bồi thường theo giá trị.”

Bình Luận (0)
Comment