Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2454 - Chương 2454 - Trả Nợ? Nằm Mơ! (3)

Chương 2454 - Trả nợ? Nằm mơ! (3)
Chương 2454 - Trả nợ? Nằm mơ! (3)

“Đừng nóng vội, đừng nói vội, các ngươi muốn nhìn thánh vật cũng không thể để ta chổng đít lên cho các ngươi xem chứ, rất chướng tai gai mắt, rất không văn minh, các ngươi làm vậy cũng là không tôn trọng thánh vật.”

Triệu Khách thấy thế chỉ có thể tiếp tục lừa gạt.

Lúc nói lời này còn không ngừng nháy mắt với Đại Tát Mãn, dường như chuyện này vẫn cần Đại Tát Mãn đồng ý.

Nhưng Đại Tát Mãn lại không định làm theo lời Triệu Khách.

“Muốn tắm rửa thì chúng ta có thể đi ra sau tắm rửa, vì sao còn phải vào trong đỉnh của ngươi, tiểu tử, ngươi đừng giở thủ đoạn với chúng ta!”

Đại Tát Mãn rất đề phòng Triệu Khách.

Thật ra trong lòng hai người đều có bí mật, Triệu Khách có kế hoạch của Triệu Khách, Đại Tát Mãn có kế hoạch của Đại Tát Mãn.

Trong tình huống không can thiệp vào chuyện của nhau, hai người vẫn duy trì sự ăn ý không ai hỏi han quá nhiều.

Nhưng càng là lúc này đôi bên lại càng đề phòng đối phương hơn, đây cũng không phải sự đề phòng ác ý mà là đề phòng thiện ý, Triệu Khách không muốn Đại Tát Mãn dính vào.

Đại Tát Mãn cũng hy vọng dùng cách của mình để bảo vệ ngọn lửa Triệu Khách.

Thấy thế, Triệu Khách không khỏi lời lẽ chính nghĩa nói: “Đây là thánh vật, là Thánh nữ tự cắn cho ta…” Nói đến chỗ này Triệu Khách đột nhiên cảm thấy kỳ quái, lập tức sửa lại: “In dấu lên!”

“Chưa nói phía dưới tối như bưng, không có cái gì, đây là không tôn trọng Thánh nữ.”

Triệu Khách càng nói càng hưng phấn, ngay cả Đại Tát Mãn cũng cảm thấy có lý.

“Đừng nói ta không cho các ngươi cơ hội, dù sao ta đã chuẩn bị kỹ càng ở bên trong, mọi người vừa tắm rửa vừa quan sát thánh vật, đợi tắm rửa xong thắp hương, mỗi người đều có cơ hội sờ thánh vật một cái!”

Vì để mấy lão gia hỏa này tin tưởng hơn chút, Triệu Khách cũng nghiến chặt răng lấy ra tất cả vốn liếng.

Quả nhiên nghe thấy có thể vuốt ve thánh vậy, đôi mắt mấy lão Tát Mãn bắn ra tia sáng xanh.

Đại Tát Mãn do dự một chút, suy nghĩ xem có nên đồng ý chuyện này không.

Thấy thế, Triệu Khách nghiêm mặt nói: “Này, lão gia hỏa, nếu ngươi không đồng ý thì thôi đi, đây vốn là việc rất cao thượng, để các ngươi làm thành như vậy lại thành hoạt động trong rừng cây nhỏ không thể để người khác biết.”

Nghe Triệu Khách nói vậy, sắc mặt Đại Tát Mãn lập tức trở nên khó coi.

Lạc ấn do Thánh nữ để lại là thánh vật chí cao vô thượng, tuyệt đối không thể chịu chút hoen ố nào.

“Vào!”

Đại Tát Mãn cắn răng một cái, quyết định tin tưởng Triệu Khách một lần.

Vì Đại Tát Mãn cũng không nghĩ ra được Triệu Khách còn có thể có bao nhiêu các, dù sao trong khoảng thời gian này hắn ta đã thấy rõ mỗi một hành động của Triệu Khách, căn bản không có khả năng chống lại Tội Bát La.

Trừ khi bọn họ ra tay, nếu không Triệu Khách không có phần thắng.

Nghĩ thông suốt điểm mấu chốt trong này, lúc này Đại Tát Mãn mới dẫn theo tất cả trưởng lão tiến vào Đại Hạ đỉnh.

Đợi sau khi những trưởng lão này tiến vào Đại Hạ đỉnh, Triệu Khách nhanh chóng thu hồi Đại Hạ đỉnh vào trong sách tem, bĩu môi nói: “Muốn ta trả nợ? Nằm mơ!”

Trả nợ?

Đó là chuyện không có khả năng.

Từ lúc bắt đầu Triệu Khách căn bản không nghĩ đến việc trả nợ, hắn cũng không muốn để đám lão già Đại Tát Mãn đã gần chết đến nơi đi liều mạng giúp hắn.

Ít nhất ở thời điểm này, Triệu Khách không cảm thấy để bọn họ đi liều mạng có thể tạo được hiệu quả gì.

Sau khi thu lại Đại Hạ đỉnh, Triệu Khách lấy ra Sinh mệnh liễu yên cán từ trong sách tem, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve tẩu thuốc này, ngón tay nhẹ nhàng lấy một túm thuốc lá sợi vo thành một đoàn rồi cho vào trong ống khói.

Ngón tay Triệu Khách chụm lại, một ngọn lửa nhẹ nhàng nướng thuốc lá sợi.

“Xì xì…”

Nhẹ hít một hơi, bên tai vang lên tiếng thuốc lá sợi bị đốt thành than, gió lạnh diễn tấu trên khuôn mặt Triệu Khách, theo đó lại bụi mù lượn lờ.

Trong chốc lát Triệu Khách nhớ đến rất nhiều chuyện, trong phòng bếp đầy mùi khói lửa, trong nồi đất hầm canh thịt bò, cùng với món ruột rượu vang đỏ hương thơm say lòng người trong lò nướng, trong nóng rực lại tỏa ra hương vị đặc biệt mê người.

Có lẽ ngay từ đầu hắn chưa từng nghĩ sẽ có một ngày hắn trở thành người đưa thư, cũng không ngờ trong thế giới này lại phấn khích như thế.

Hắn nhớ đến lúc đầu gặp một nhà Hùng Nhị, so với Hùng Nhị cường đại trong núi rừng, Hùng Đại đã dung nhập với xã hội loài người, dụ dỗ lừa gạt những người bị lợi ích che mờ mắt tiến vào trong núi sâu, trở thành khẩu phần lương thực của nhà mình nhưng hắn ta cũng không thể trở về rừng núi, vì hắn ta đã quên đi quy tắc trong núi rừng.

Triệu Khách lại nhớ đến một gia đình bị thân ca ca bán cho Bạch gia làm âm hồn.

Có vài người trong nghèo khó vẫn giữ được tình thân trân quý nhất, có vài người lại coi phần thân tình này là thẻ đặt cược có thể bán đi.

Một ngày nào đó, một người trung niên tự mang theo nguyên liệu nấu ăn, dẫn lão phụ thân nhà mình đến nhà hàng của hắn.

Hắn ta tiêu tốn rất nhiều tiền của chỉ vì để lão phụ thân ăn thêm một miếng cá.

Tòa nhà quỷ dị vặn vẹo như trong gương.

Trong sự mưu sát và tính toán, một nam nhân tên là Diêu Quân đã thành công từ bỏ tất cả biến thành một hình bóng, sống trong một thế giới hình chiếu.

Bình Luận (0)
Comment