Mỗi một tấc da thịt tiếp xúc đều là một sự hưởng thụ trên mặt xúc giác.
Ánh mắt Tội Bát La mơ hồ một lúc ngắn ngủi nhưng sau đó lại cười lạnh nói: “Nếu ta là Phật thì ngươi không sống được, nếu ta là ma thì ngươi trốn không thoát, thích chơi thì ta chơi với ngươi!”
Nói xong đã thấy đôi mắt Tội Bát La lúc sáng lúc tối, trong chốc lát sắc mặt Lộ Hạo bên cạnh đã trở nên trắng bệch.
Sâu trong tròng mắt chiếu rọi ra Tu la khăng khít, ngước mắt nhìn ra xa thấy vô số bóng dáng đắm chìm trong bể dục, nam nữ đều ở trong đó vui thích đắm chìm, dần mất phương hướng hóa thành bạch cốt khô sọ.
“Để ta tới!”
Đại Hạ đỉnh chấn động mạnh, một bóng người bay ra từ trong đỉnh, chính là Vương Ma Tử vẫn trốn trong Đại Hạ đỉnh.
Hắn ta vẫn trốn trong Đại Hạ đỉnh chưa từng xuất hiện, là Triệu Khách dặn dò hắn ta nghỉ ngơi dưỡng sức.
Bây giờ là trạng thái đỉnh phong, khí tràng trên người như cuồng ma khiến người ta cảm thấy ngạt thở.
Bàn về thực chiến chính diện, thậm chí thực lực của Vương Ma Tử còn cao hơn Triệu Khách, nếu dưới điều kiện như nhau Triệu Khách chắc chắn không phải đối thủ của Vương Ma Tử.
Hắn ta rống to một tiếng như ma tính đại phát, toàn bộ mái tóc dựng thẳng, sát ý vô tận, nâng quyền chùy rơi, có một loại lực lượng long trời lở đất.
Thấy quyền ảnh do Vương Ma Tử đánh tới, dù là Tội Bát La cũng không khỏi trở nên nghiêm túc.
Dù sao hắn ta đối mặt với Vương Ma Tử là cao thủ trong trạng thái toàn thịnh đỉnh phong, huống chi đôi bao tay kia của hắn ta càng là con tem hoàng kim hiếm thấy.
“Oanh!”
Pháo quyền huy động, quyền còn chưa tới, gió mạnh cuồng bạo đã đón đầu che mặt đập tới.
Tội Bát La thấy thế ngón tay vồ vào hư không, như nhanh như chậm chộp về phía trước.
Tình cảnh quỷ dị xuất hiện, chỉ nhẹ nhàng vồ một cái mà quyền cương đập tới trước mắt đã đột nhiên sụp đổ.
Đây vốn là vô thượng bí kỹ của Thiên Ưng giáo Liệt không trảo, nhưng ở trên tay Tội Bát La đã vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết của các đời Thiên Ưng giáo chủ.
Nhưng sau khi Tội Bát La ra tay lại cũng không thể không gián đoạn Mê hồn loạn tâm chú chuyên tâm đối phó Vương Ma Tử, điều này khiến Lộ Hạo bắt lấy cơ hội, theo đó tránh ra khỏi huyền ảo bể dục.
“A!!”
Thoát khỏi sự trói buộc huyền ào, Lộ Hạo thật sự đầu đầu muốn nứt ra, ngã trên mặt đất hét thảm, trong đôi mắt hiện đầy tơ máu.
Rõ ràng chỉ trong tích tắc ngắn ngủi, nhưng ở trong nhận thức của Lộ Hạo thì dài dằng dặc như mình đã vùng vẫy trong bể dục mấy năm.
Cả người rã rời nằm rạp ở trên mặt đất, mất một lúc lâu mới dần khôi phục sức mạnh.
Quay đầu nhìn đã thấy Tội Bát La và Vương Ma Tử đánh thành một đoàn, bản thân Vương Ma Tử là cao thủ cận chiến đỉnh phong, cộng thêm con tem hoàng kim gia trì đủ để khiêu chiến bất kỳ một người dự bị nào.
Nhưng hắn ta đối mặt với Tội Bát La được gọi là thần linh nhân gian tuyệt đối không phải hư danh, đối mặt với quyền pháp mưa rền gió dữ, Tội Bát La chỉ một tay đã hời hợt hóa giải.
“Quá chậm, sự nhận biết của ngươi với quyền pháp vẫn còn thô thiển.”
Ánh mắt Tội Bát La đầy khinh thường khiến áp lực của Vương Ma Tử tăng lên gấp bội, đây đã là quyền đầu mà hắn ta dùng tốc độ cao nhất huy động đến cực hạn, nhưng tay của Tội Bát La chỉ nhẹ nhàng vung lên, rõ ràng chậm như ốc sên lại hoàn toàn đón đỡ được quyền đầu của hắn ta.
Lấy chậm đánh nhanh, đây tuyệt đối là sự nghiền ép trên mặt thực lực.
“Thái cực quyền?”
Vương Ma Tử càng đánh áp lực càng lớn, nhìn chưởng pháp như nhanh như chậm của Tội Bát La, cùng lúc đón đỡ nắm đấm của mình còn có thể ổn định Đại Hạ đỉnh của Triệu Khách, không khỏi đầu đau như cái đấu.
“Thái cực quyền? Chưa từng nghe đến nhưng tên cũng không tệ.”
Ánh mắt Tội Bát La lấp lóe như một lần nữa tìm được trạng thái lúc đầu, đột nhiên trở tay đẩy ra, áp lực như dời núi lấp biển lập tức đánh tới, trong chốc lát Vương Ma Tử như diều bị đứt dây, ngã thẳng xuống đất.
Lực lượng khổng lồ đẩy hắn ta đụng nát không biết bao nhiêu tảng đá, cày ra một cái hố sâu ở trên mặt đất rồi mới dừng lại, trong chốc lát Vương Ma Tử phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt như tờ giấy vàng.
Đồng thời một tay khác của Tội Bát La vỗ mạnh vào trên Đại Hạ đỉnh, thôi động tốc độ của Đại Hạ đỉnh tiến mạnh lao ngược về phía Triệu Khách.
“Ngươi tưởng ngươi hiểu rõ quy tắc có thể làm loạn bước tiến của ta sao? Quân cờ chung quy vẫn là quân cờ, nhảy ra khỏi bàn cờ, vậy ngươi cũng chỉ có thể đợi ở trong hộp cờ.”
Đại Hạ đỉnh đụng ngược về, vẻ mặt Triệu Khách thay đổi, liên tiếp hai lần kịch chiến khiến hắn đã lấy ra hết át chủ bài, phần lớn năng lực đều rơi vào trạng thái cold-down.
Hắn chỉ có thể gọi ra Quỷ hổ cản ở trước mặt.
“Cạch!”
Một tiếng vang nặng nề, khải giáp đen kịt của Quỷ hổ ầm vang nổ nát vụn dưới Đại Hạ đỉnh, Triệu Khách lập tức bị đụng đến nôn ra máu.
“Chết đi!”
Tội Bát La thấy thế hai tay vồ vào Triệu Khách, hắn ta muốn tự tay xé nát tên dám khiêu chiến quy tắc này.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, đúng vào lúc này bên tay lại nghe tiếng rống giận dữ tràn ngập nam tính của Lộ Hạo: “Đi đại gia ngươi!”