“Phù phù phù phù…”
Mồ hôi hột lớn như hạt đậu nhỏ giọt xuống theo trán, rơi vào trên nệm da thú mềm mại, trong không khí tràn ngập mùi vị củi lửa thỉnh thoảng lại phát ra tiếng tia lửa lốp bốp rung động, lúc này hắn mới tỉnh táo.
Thì ra tất cả đều là một cơn ác mộng.
Dù là như thế Triệu Khách cũng không nhịn được thở ra một hơi thật dài, kế hoạch lần này nhìn như thuận buồm xuôi gió, thật ra từng bước gian nan.
Hắn chỉ may mắn nghĩ ra được sơ hở của quy tắc, nếu hắn nghĩ sai vậy kết cục không cần nói cũng biết.
Bốn người bọn họ là cao thủ đỉnh phong, thậm chí nắm giữ con tem hoàng kim gia trì đối mặt với Tội Bát La, lại bị đánh cho không hề có sức đánh trả.
Nếu không phải vị công chúa Đại Nguyên kia hi sinh thảm thiết, hoàn toàn tổn thương nặng thần kinh yếu ớt của Tội Bát La, cho bọn họ đủ thời gian chạy trốn, e rằng hiện tại không ai trong bọn họ có thể sống đến bây giờ.
Triệu Khách dùng hai tay nhẹ xoa mặt, ánh mắt quan sát xung quanh.
Trước mặt là trướng bồng đặc biệt của Đại Nguyên, bên cạnh đun một nồi nước sôi, khói xanh lượn lờ như tinh linh xuyên qua cửa sổ trên đỉnh chóp trướng bồng, uyển chuyển nhảy múa dưới ánh mặt trời.
Triệu Khách ngơ ngác nhìn một lúc mới chợt hiểu ra: “Thì ra ta thật sự còn sống.”
Hắn đưa tay véo mặt cảm nhận được cảm giác gai đau trên da mặt, cả người mới đứng lên từ trên giường.
Giấc ngủ như mộng như ảo đến tận lúc này mới chính thức tỉnh lại, cũng khó trách hắn lại như vậy, vẻ ung dung không vội trong mắt mọi người cũng là một loại kế hoạch.
Cũng không phải hắn thật sự ung dung, từ vẻ mặt đến mỗi một động tác đều như dây cót căng cứng trong đầu cưỡng ép hắn phải hoàn thành.
Chỉ cần đi nhầm một bước cũng đủ khiến hắn rơi vào vực sâu không đáy.
Cho nên khi hắn bình tĩnh lại, những áp lực này mới có thể như thủy triều lập tức cắn nuốt hắn.
“Lão đại!” Lúc này heo mập đi vào từ bên ngoài trướng bồng, thấy Triệu Khách tỉnh lại lập tức lộ vẻ vui mừng, bước lên phía trước nói: “Đệt, cuối cùng lão đại đã tỉnh, còn không tỉnh nữa ta cũng phải đi mời Triệu Mẫn quân chủ tìm thầy thuốc cho ngươi.”
“Ta ngủ bao lâu?”
Triệu Khách đưa tay xoa nhẹ huyệt thái dương, giấc ngủ này cũng không yên ổn nhưng lại ngủ rất nặng nề.
“Không lâu, vừa tròn cả ngày.”
Heo mập tính toán thời gian nói, sau đó lại kể trong lúc hắn ngủ thỉnh thoảng thì rít gào, nhấc chăn ra nhìn bên trong đã sớm thấm ướt mồ hôi, phải đổi đệm chăn đến ba bốn lần.
“Phù!”
Triệu Khách gật đầu: “Sau khi chúng ta đi ra ngoài, tiếp theo thế nào.”
“Hắc hắc, đương nhiên rất đặc sắc!” Heo mập mỉm cười thần bí, tất cả hành động đều tiếp tục phát triển theo kế hoạch của Triệu Khách.
Thì ra sau khi bọn họ rời khỏi cửa động, Triệu Khách đã hôn mê.
Bọn họ ngồi lên chiến mã của đám thân tín công chúa để bên ngoài lặng yên quay về doanh địa, về phần mấy vị thân tín còn lại mang theo video đã được sắp xếp lại vội vàng chạy về báo cáo.
Kết quả cũng có thể nghĩ đến, sau khi Hốt Tất Liệt thấy hình ảnh công chúa bị Tội Bát La chém thành muôn mảnh, suýt nữa tức giận ngất đi ngay tại chỗ.
Hắn ta nhận lệnh của Mông Ca Hãn đến chủ trì biện luận Phật Đạo, kết quả… Công chúa Đại Nguyên bọn họ lại bị chí tôn Phật môn Tội Bát La đương thời giết chết.
Điều này không chỉ gây bạo kích trên mặt tinh thần của Hốt Tất Liệt, còn hoàn toàn lật đổ quốc sách sùng Phật bỏ Đạo của Mông Ca Hãn.
Đây thật sự là sự sỉ nhục với toàn bộ gia tộc hoàng kim Nguyên tộc bọn họ.
Không có ai có thể chấp nhận việc một giáo phái dính máu tươi của gia tộc hoàng kim trở thành quốc giáo Đại Nguyên.
Sau khi Hốt Tất Liệt nổi giận càng muốn tập kết đại quân, chuẩn bị giết sạch toàn bộ tên trọc Phật môn.
Nếu không phải mấy vị mưu thần bên cạnh Hốt Tất Liệt đều đang khuyên ngăn, đoán chừng bây giờ đại quân đã giết qua đó.
Hốt Tất Liệt giận không nguôi được chỉ có thể giết chết toàn bộ thị vệ bên cạnh trước cho hả giận.
Nhưng Hốt Tất Liệt cũng không biết những thị vệ tuyệt đối trung thành này, tất cả đều là kẻ chết thay của đám người Triệu Khách.
Vị công chúa Đại Nguyên này là Triệu Khách để Lộ Hạo mê hoặc, cố ý dẫn vào trong sơn cốc để Tội Bát La giết.
Bây giờ công chúa vừa chết, bàn cờ của Tội Bát La cũng coi như bị hắn lật độ.
Hắn mặc kệ giữa ác niệm Đại Giác và Cát Mã Bạt Hi đã lấy tiêu chuẩn gì để đánh cược, dựa vào đó suy tính ra người thắng cuối cùng.
Hắn cũng mặc kệ làm vậy sẽ tạo ra sự đả kích mang tính hủy diệt lớn đến mức nào cho Phật môn.
Hắn chỉ có một suy nghĩ, các ngươi không phải cao cao tại thượng, tự nhận là người đánh cờ điều khiển chúng sinh trong thiên hạ sao? Cứt chó, chọc tới ta, lão tử sẽ lật đổ cả ván cờ của các ngươi.
Thử nghĩ mà xem, một khi kế hoạch phục hưng Phật môn bị xóa bỏ hoàn toàn, tất cả kế hoạch đã không còn ý nghĩa nữa.
Loại thành quả mấy đời người cố gắng này bị hủy hoại trong chốc lát, cho dù vị tuyệt đỉnh danh xưng Phật sống còn tại thế, chắc chắn tinh thần cũng hoàn toàn sụp đổ.
Một khi ý chí của hắn ta sụp đổ, ác niệm Đại Giác sẽ lấy được sự thắng lợi mang tính quyết định, đến lúc đó ý chí của Tội Bát La cũng hoàn toàn sụp đổ.