“Ta đến là vì cứu ngươi, tình huống của tên Tội Bát La này không thích hợp, nghe ta đi nhanh lên, cùng ta đến Toàn Chân giáo đi, ngươi và ta hợp tác, sau khi ta trở thành chủ nhân Quỷ thị sẽ toàn lực ủng hộ ngươi.”
Bàn Tam mở miệng nói.
Đãng Trầm đã chết, trông như Bàn Tam không hề có chỗ dựa nhưng trên thực tế hắn vẫn được Đãng Trầm gửi gắm hy vọng, cũng nhọc lòng vì lần thi đấu tranh bá này.
Nếu không, sao có thể trở thành hạng nhất trên bảng điểm số.
Ngụ ý, chính là nhắc nhở hắn ta, tình huống của Tội Bát La quá phức tạp, Ngọc Hành tiếp tục ở lại bên cạnh hắn ta, làm không tốt sẽ bị coi như pháo hôi bất cứ lúc nào.
“Ha ha, quên đi, dù Tội Bát La như thế nào đi nữa, cuối cùng sẽ không tùy tiện ra tay với đệ tử Phật môn, nếu ngươi chỉ muốn nói như thế thì không cần phải nói tiếp nữa.”
Thấy mình không thể thuyết phục được, Bàn Tam cũng không định lãng phí thời gian.
“Tin hay không tùy ngươi, nhưng đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, thật ra nhiệm vụ của ngươi đã thất bại, không nhân cơ hội rời khỏi Phật môn thì ngươi tuyệt đối không có kết quả tử tế.”
“Nói chuyện giật gân!”
Ngọc Hành căn bản không tin Bàn Tam, nói xong cũng xoay người rời đi, trước khi đi còn không quên nhắc nhở Bàn Tam: “Ngươi vẫn nên lo lắng cho bản thân ngươi đi, vị trí hạng nhất cũng không dễ ngồi.”
“Hừ! Ngu xuẩn.”
Nhìn bóng lưng Ngọc Hành rời đi, sắc mặt Bàn Tam trở nên lạnh lùng.
Sau lưng Bàn Tam lại truyền đến một tiếng cười lạnh: “Không phải ngu xuẩn chỉ không đủ tin tưởng ngươi mà thôi, đổi lại là Tề Lượng tự mình đến, ta cảm thấy tỉ lệ thành công cao hơn ta.”
Trong bóng tối rừng cây, bóng dáng Cừu Bách Lăng dần trở nên rõ ràng.
Bây giờ hai người đã đạt thành hiệp nghị, tạm thời lấy mục tiêu chính là đối phó Tội Bát La, dù sao Tội Bát La một đường quét ngang, kết quả sau cùng có thể là môn phái mà tất cả mọi người phụ thuộc đều bị huyết tẩy.
Một khi môn phái bị hủy diệt, tất nhiên điểm tích lũy của bọn họ sẽ về số không, đến lúc đó e rằng không có ai là người cười cuối cùng.
Sở dĩ Bàn Tam đồng ý hiệp nghị này, cũng vì Cừu Bách Lăng đã kể hết kế hoạch và suy đoán của Triệu Khách cho Bàn Tam.
Đây cũng là lý do vì sao Bàn Tam lại nói với Ngọc Hành hòa thượng, nhiệm vụ của hắn ta đã thất bại.
Nhưng Ngọc Hành hòa thượng không tin vậy coi như hắn ta xui xẻo.
Ở một bên khác, Ngọc Hành hòa thượng cất bước quay về, vừa đi vừa suy nghĩ về lời nói của Bàn Tam.
Tuy lý trí nói cho hắn ta biết, lời nói của tên Bàn Tam này có độ tin cậy nhất định, nhưng trong lòng đầy địch ý với tên này đến mức mình không nghe lọt một câu nào của hắn ta.
Đúng lúc này, Ngọc Hành hòa thượng đột nhiên thay đổi sắc mặt, bên tai truyền đến một tiếng nhắc nhở.
【 Cảnh cáo! Chí tôn Phật môn Tội Bát La vì đánh chết công chúa Đại Nguyên, gây ra hậu quả nghiêm trọng không thể cứu vãn, khiến Phật môn đánh mất tư cách trong lần thi đấu tranh bá này. 】
【 Cảnh cáo! Cảnh cáo! Phật môn đã đánh mất tư cách trong lần thi đấu tranh bá này, mời người đưa thư gia nhập Phật môn nhanh chóng rời khỏi. 】
【 Cảnh cáo! Hiện tại Phật môn mà ngươi phụ thuộc đã ở trạng thái cực kỳ nguy hiểm, ngươi còn thời gian ba mươi giây lựa chọn có rời khỏi Phật môn hay không, xin hãy cẩn thận lựa chọn, đếm ngược bắt đầu… 】
Hết lần này đến lần khác tiếng cảnh cáo không ngừng truyền đến từ trong sách tem, cũng ngay lúc đó Tội Bát La ngồi xếp bằng trên mặt đất chậm rãi mở mắt.
Chỉ có điều đồng tử vốn nên trong veo không tỳ vết, bây giờ lại dần bị lít nha lít nhít tơ máu bao phủ, từng tia tà khí điên cuồng hung lệ phun trào ra từ trong mắt.
Hắn ta liền nhìn những tăng chúng bên cạnh, khóe miệng dần nhếch lên: “Hắc hắc, ta thắng!”
Lúc đang nói chuyện, Tội Bát La, không, phải nói là ác niệm Đại Giác nâng bàn tay lên, trong chốc lát một tay vồ nát đầu cao tăng còn đang nhắm mắt tĩnh tọa trước mặt.
…
Hai ngày trước…
“Sao nào, còn chưa quyết định?”
Triệu Khách thoải mái nằm trên ghế dựa mềm, sau khi thấu Triệu Mẫn quân chủ đi tới không khỏi ngồi thẳng người, đứng lên đi ra đón, dò hỏi nàng.
“Đâu có dễ dàng như vậy, ủng hộ biến Phật môn thành quốc giáo vốn là quốc sách, hiện tại xảy ra nhiễu loạn lớn như thế, nhưng muốn quyết định lật đổ quốc sách ban đầu, chuyện này cũng không phải dễ dàng như vậy.”
Tuy trong lòng Triệu Mẫn rất phản đối Mông Ca Hãn thúc đẩy quốc sách sùng Phật bỏ Đạo, nhưng trong lòng hiểu rõ điều này liên quan đến lợi ích, đối với Đại Nguyên thì luận nhân quả báo ứng của Phật môn càng phủ hợp với cách thống trị của Đại Nguyên.
Cho dù hiện tại Triệu Khách từng bước một lật đổ bàn cờ này, nhưng Hốt Tất Liệt vẫn không có cách nào thật sự hạ quyết tâm lật đổ quốc sách trước đó.
Đương nhiên muốn bảo vệ Phật môn là điều không có khả năng, dù sao người chết cũng là đại công chúa gia tộc hoàng kim, công chúa Nguyên triều cũng không phải loại không đáng tiền như Tống triều, cho dù là thân nữ nhi cũng có quyền lực đốc quân giám triều.
Dù sao dòng máu của gia tộc hoàng kim là huyết mạch cực kỳ quý giá, một vị công chúa chết trên tay chí tôn Phật môn, điều này chắc chắn sẽ khiến những gia tộc vốn đã phản đối phổ biến Phật môn bắt được đằng chuôi, điên cuồng công kích quốc sách này.