“Chút tài mọn!”
Thấy thế, ác niệm Đại Giác bĩu môi một cái, chỉ nói: “Ta tưởng Toàn Chân giáo tích lũy trăm năm sẽ có gì khác biệt, không ngờ cũng là kỹ xảo hạ lưu như vậy.”
Nói xong lại cầm cái buồm trên tay cất bước đi lên.
“Oanh!”
Thiên địa biến màu, gió mây biến đổi, vùng hư không này hiện ra hoa văn vô tận.
Một đạo hỏa quang huyết sắc lập tức bay vụt lên, ác niệm Đại Giác cũng tiện tay gọi ra Vạn hóa lô, bảo lô do huyết nhục tạo thành này treo ở trên đỉnh đầu của hắn ta.
Chỉ còn chờ huyết hỏa bay tới, miệng lô mở ra lại trực tiếp thôn phệ mất.
“Giết!”
Đám giáo chủ thấy thế nhao nhao niệm tụng pháp quyết, dẫn theo một đám đồ nhi toàn lực thúc đẩy trận pháp.
Trong chốc lát hỏa quang bay đầy trời, lại hóa thành vô tận quạ lửa rơi xuống, lít nha lít nhít vặn vẹo hư không, thời gian rối loạn.
Mặc dù trận pháp này mới thành hôm qua, nhưng cũng là một đám cao thủ tiếp thu ý kiến của quần chúng, tiến hành cải tạo Cửu hỏa sát trận mà thành.
Cho dù hơi không đủ nhưng cũng được gọi là sát trận hàng đầu.
Nhưng hết lần này tới lần khác cũng là chút không đủ này, lúc này ở trong mắt ác niệm Đại Giác, trận pháp này cũng chỉ thế mà thôi.
Đối mặt với ngàn vạn quạ lửa bay thấp, hắn ta vẫn cất bước đi về phía trước, giữa từng bước chân đều có hắc quang phun trào, lại hóa thành từng đóa hắc liên.
Lúc này Vạn hóa lô trên đỉnh đầu càng hiện lên huyết quang mơ hồ, miệng lô mở rộng, thậm chí ngàn vạn quạ lửa còn chưa tới gần đã bị thôn phệ vào trong lô.
“Hít!!”
Đám người Tề Lượng núp trong bóng tối thấy thế, trong lòng không khỏi lau mồ hôi lạnh cho đám người Ma Ni giáo chủ.
Hôm qua nghe bọn họ nói đến Cửu hỏa phi nha trận này, cửu hỏa không phải lửa, đốt mệnh, đốt vận, đốt tâm, sấy thần, thương tổn hồn, luyện phách, dù là cao thủ đỉnh cấp rơi vào trận pháp này, trong khoảnh khắc cũng hóa thành bạch cốt, hồn phi phách tán.
Vốn tưởng trận pháp này có thể lợi hại đến mức nào, kết quả nhìn lại, còn không làm bị thương cả một sợi tóc của ác niệm Đại Giác.
Trong lòng đám người Tề Lượng đều mắng chửi, thật sự không biết lúc này trong lòng đám người Ma Ni giáo chủ đã sắp sợ đến mất mật.
Bọn họ biết ác niệm Đại Giác rất mạnh, nhưng tuyệt đối không ngờ sẽ mạnh đến quá đáng như thế.
Chỉ sợ nếu Tội Bát La vẫn còn, muốn trấn áp ma đầu này e rằng cũng không phải chuyện dễ dàng.
“Chư vị đừng hoảng sợ làm loạn, làm hộ pháp cho ta, chỉ cần thêm một lát là được!”
Cũng may Triệu Chí Kính phát hiện tâm tư của đám người thay đổi, vội vàng mở miệng động viên.
Quả nhiên nghe Triệu Chí Kính nói xong, tâm thần cả đám người chấn động, lại ra tay cũng không còn chút kiêng dè nào, bắt đầu toàn lực thôi động trận pháp.
Trong chốc lát cả ngọn núi trông như đột nhiên bốc cháy, trên rừng núi có linh quang chớp động, từ xa nhìn lại lăng tiêu xông đỉnh như cả bầu trời cũng bốc cháy theo.
“Thật đặc sắc!”
Heo mập núp ở đằng xa nhìn tình cảnh như vậy, trong miệng hô to đặc sắc nhưng trong lòng lại run rẩy một trận.
Nếu đổi lại là mình đi vào, đoán chừng lúc này dủ trên người mang theo long khí, còn có thân thể cương thi, e rằng cũng không chống đỡ được mấy lần đã bị đốt thành tro bụi.
Triệu Khách và Vương Ma Tử ngồi ở một bên quan sát, thấy thế hai người nhìn nhau, trong lòng không khỏi thở dài.
Nhớ lúc đầu gặp ác niệm Đại Giác đã cảm thấy tên này khó giải quyết, nhưng hai người liên thủ vẫn đánh con hàng này đến không phân biệt được đông tây nam bắc.
Nhưng bây giờ sự cường đại của ác niệm Đại Giác đã có thể so sánh với thần linh.
Triệu Khách suy nghĩ lại, không tính Vô Tuế, lão đại ở trong không gian khác lại không có thực lực của ai có thể đạt đến thực lực của ác niệm Đại Giác.
“Đánh rắn không chết để lại hậu họa về sao.” Vương Ma Tử ngửa mặt lên trời thở dài, hối hận lúc ấy không thể điều tra cẩn thận một chút, hoàn toàn nhổ cỏ tận gốc.
Hiện tại trong lòng càng lo lắng cho sự an toàn của Cừu Bách Lăng.
Ngược lại Triệu Khách ngồi bên cạnh lại cười rộ lên: “Thật ra thế này cũng tốt, nếu không ngươi suy nghĩ chút đi, nếu không phải hắn khuấy động thế cục phong vân, hiện tại tình cảnh của chúng ta cũng không lạc quan giống vậy.”
Vương Ma Tử cẩn thận suy nghĩ, cảm thấy cũng đúng.
Dù sao thực lực của Phật môn quá mạnh, một đại hộ pháp Tam Giới hòa thượng, thêm đời thứ hai Bạch giáo có thể gọi là Phật sống đương thời.
Nếu không phải lão âm hiểm này khiến Phật môn xong đời, e rằng hiện tại phần lớn thế lực còn đang dựa vào dưới trướng Phật môn.
Cho đến lúc đó, dù là Triệu Khách cũng đừng hòng qua được cơn sóng dữ.
“Nói vậy, chúng ta vẫn phải cảm ơn hắn.” Vương Ma Tử cười nói.
“Vậy thì không cần, nhưng đây cũng là nhân quả báo ứng của Phật môn, nếu năm đó không phải Đại Giác hòa thượng gây chuyện, chôn xuống một cọc nhân quả này, Phật môn cũng không tổn thất như thế…”
Triệu Khách đang nói đột nhiên ngừng nói, ngẩng đầu nhìn về phía trụ sở Toàn Chân giáo.
Một loại dự cảm mãnh liệt đột nhiên đánh tới, khiến Vạn Tượng chi đồng của hắn cũng bất an nhảy lên.
Điều quỷ dị hơn là, lúc này trong sách tem của hắn lại tuôn ra một luồng xao động, gọi ra nhìn lại là con tem Quỷ tân nương kia.