Nhưng hắn ta đã dấn thân vào dưới trướng ác niệm Đại Giác, nếu không thể giúp ác niệm Đại Giác giết chết tất cả mọi người trong trận thi đấu tranh bá này, điểm của mình sẽ về không.
Nghĩ đến đây, trong lòng Bàn Tam chửi đổng một trận nhưng cũng không dám không lên.
Hắn ta đứng dậy từ trên tảng đá, cất bước đi về phía Triệu Khách, nhìn như bước chân nhẹ nhàng lại mỗi một bước căng thẳng như nhảy múa trên lưỡi đao.
Thấy hắn ta cẩn thận như thế, Triệu Khách lập tức cười ha hả: “Chẳng trách người khác đều chướng mắt ngươi, ta nhìn ngươi cũng chỉ có chút bản lĩnh này, đám chuột nhát.”
Khuôn mặt Bàn Tam đen xì, không để ý đến lười mỉa mai khiêu khích của Triệu Khách, chỉ nói: “Hồng bà bà giết Đãng Trầm, hôm nay ta giết ngươi cũng coi là nhân quả báo ứng.”
“Vậy ngươi đến đi?”
Triệu Khách giang hai tay ra, khiêu khích Bàn Tam.
Nhưng hắn càng như vậy thì áp lực trong lòng Bàn Tam càng lớn, hắn ta không biết rốt cuộc Triệu Khách có lực lượng gì lại dám đứng ở chỗ này.
Đâu chỉ hắn ta, lúc này đám người quan chiến trong Quỷ thị cũng bắt đầu suy đoán đủ kiểu, thậm chí Quỷ thị đã mở ra đánh cược mới, cược thắng bại trận này.
Đáng tiếc, với thao tác vơ vét trước đó của Dương Vạn Tài, trên cơ bản điểm bưu điện của phần lớn người trong Quỷ thị đều bị vơ vét sạch sẽ.
Hiện tại ai còn có thể lấy ra 100 điểm bưu điện, cũng có thể gọi là thổ hào.
“Ra tay!”
Ác niệm Đại Giác thấy Bàn Tam chậm chạp không ra tay, lập tức thúc giục: “Ta thấy xung quanh không có mai phục gì, ngươi ra tay, ta ở bên cạnh áp trận giúp ngươi!”
Bàn Tam hơi nghi ngờ, nhưng ta lên dây không phải do hắn ta đẩy ba chặn bốn.
Tâm thần ngưng tụ, quyết đoán gọi ra một thanh như ý từ trong sách tem.
Thanh ngọc như ý này có vẻ ngoài nhẹ nhàng, khí tiên linh dày đặc, chính giữa như ý càng điêu khắc hai triện thượng cổ “Hỗn độn”.
Trên như ý xuất hiện ánh sáng bảy màu, áp lực nơi này đột nhiên tăng lên khiến người ta ngạt thở, nó nhanh chóng biến lớn phủ kín bầu trời, bóng tối vô biên, xuất hiện lực trường không thể tưởng tượng nổi giam giữ hư không.
Đây là át chủ bài của Bàn Tam con tem hoàng kim: 【 Hỗn độn như ý 】
“Giáng!!”
Trong chốc lát, trên như ý tỏa ra tia sáng, điềm lành rủ xuống như cửu thiên ngân hà chảy ngược, thần quang oánh nhuận rơi xuống chiếu vào trên người Triệu Khách.
“Chỉ có thế này??”
Triệu Khách cười lạnh, còn tưởng Bàn Tam có thủ đoạn kinh khủng gì, bây giờ nhìn lại cũng chỉ thế mà thôi, lại gọi ra Đại Hạ đỉnh.
Thân đỉnh thanh đồng không có ánh sáng lập lòe, nhìn phong cách cổ xưa mà tự nhiên.
Theo tôn đại đỉnh này của Triệu Khách tỉnh lại, thân đỉnh lập tức bắn ra ánh sáng xanh tràn đầy sức mạnh không gì sánh nổi, cứ như thức lại từ trong năm tháng cổ xưa, một lần nữa hóa thành thần khí hộ quốc Đại Hạ.
“Một đỉnh phá vạn pháp!” Triệu Khách ra tay hồn nhiên không kiêng dè chút nào, dường như căn bản không quan tâm cái gọi là áp trận bên cạnh của ác niệm Đại Giác, vừa ra tay đã để Đại Hạ đỉnh bộc phát ra kỹ năng mạnh nhất.
“Oanh!”
Đỉnh chấn động giữa trời, chấn vỡ thần quang của Hỗn độn như ý, như sao băng hủy thiên diệt địa đánh thẳng về phía Bàn Tam.
“Ngươi muốn chết!”
Trong lòng Bàn Tam căng thẳng lại vung Hỗn độn như ý lên, đột nhiên trước mặt Triệu Khách có thần quang sáng chói, từng tia sáng kỳ dị như chia cắt thế giới này khiến hư không xung quanh Triệu Khách hóa thành hỗn độn.
Đó là một mảnh thế giới mịt mờ, bên trên không ánh sáng, bên dưới không có tiếng động, không có thời gian, không có không gian, tất cả lực lượng đều hóa thành hư vô ở chỗ này.
Ngay cả thần quang trên Đại Hạ đỉnh cũng ảm đạm theo, dường như hoàn toàn bị áp chế, đánh mất vinh quang trấn quốc chi khí.
Trong lòng Triệu Khách giật mình, phát hiện tất cả tem của hắn đều hóa thành màu xám trắng, năng lực lại bị phong ấn.
Nhưng hắn không hề hoảng hốt mà lấy ra một đòn sát thủ khác của bản thân, con mắt dọc trước ngực Triệu Khách mở ra, trong đồng tử dọc lập tức xuất hiện một luồng thần quang.
【 Vạn Tượng chi đồng 】 là thứ hoàn toàn vi phạm ý chí không gian, lúc trước Triệu Khách hợp thành ngay cả không gian cũng muốn giáng xuống thiên phạt để hủy diệt nó.
Hiển nhiên thứ đồ chơi này xuất hiện hoàn toàn vi phạm quy tắc do không gian đặt ra.
Nếu không phải Triệu Khách dẫn thiên phạt đến Đại Đô, khiến Phật môn cưỡng ép cõng nồi, cộng thêm Đại Đô liên quan đến nội dung cốt truyện do không gian đặt ra, dẫn đến thiên phạt không thể hoàn toàn bổ xuống, nếu chuyển sang nơi khác Triệu Khách đã sớm bị vô cùng vô tận thiên phạt mạnh mẽ đánh chết.
Lúc này Vạn Tượng khai mục, có thể phá vỡ thiên hạ thần bí, không có nơi nào hắn không đi được, không vào được, lúc này cũng là như thế.
Nó bắn ra một sợi ánh sáng mạnh như thần kiếm khai thiên tích địa, chém ra hỗn độn trước mắt.
“Không tốt!”
Thấy ánh sáng hỗn độn lại bị cưỡng ép bổ ra, trong lòng Bàn Tam vừa giận vừa sợ, vung Hỗn độn như ý trên tay lên, như ý cũng biến hóa theo.
Nó lại hóa thành một thanh ngọc phủ ở trên tay Bàn Tam, ở trên lưỡi phủ khắc hai chữ 【 Khai Thiên 】.
Hỗn độn như ý, Khai Thiên ngọc phủ.