Tiểu binh ngạc nhiên chưa từng thấy vật này, cầm lên cẩn thận nhìn, đúng lúc ấy ánh mắt tiểu binh đột nhiên nhìn thấy trên mặt đất có một xác chết bị đánh nát nửa người trên, bắp đùi nửa người dưới bị xé ra, thứ đồ chơi dưới đũng quần bị rách một lỗ.
“Ọe!!”
Tiểu binh thấy thế giật giật khóe môi, lập tức hiểu rõ mình đang cầm thứ đồ chơi gì ở trên tay, vội vàng ném nó xuống đất.
Lau tay lên ngực mình mấy lần, càng nghĩ càng buồn nôn.
Đúng lúc này, tiểu binh lập tức ngơ ngác, chậm rãi đi đến một bụi cỏ, đưa tay đẩy bụi cỏ ra chỉ thấy một chiếc quan tài đỏ thẫm như ẩn như hiện ở trong bụi cỏ.
Hoa văn theo phong cách cổ xưa, bốn góc quan tài còn có sợi dây sắt bị gãy mắt.
“Sao ở đây lại có một cái hòm?”
Hiển nhiên trong quan niệm của tiểu binh này còn chưa nhận ra đây là một cái quan tài, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mép quan tài, cảm giác lạnh buốt như đang sờ lên tảng băng, lạnh đến gai tay.
“Này!”
Quay đầu gọi đồng bạn của mình, phát hiện những người khác còn đang xử lý xác chết.
Thấy thế, tiểu binh này không nhịn được lắc đầu, nhìn quan tài dưới tay không nhịn được nuốt nước bọt, ngón tay khẽ chạm vào mép quan tài, chỉ thấy một cái khe dần bị đẩy ra.
Nhìn khe hở bị đẩy ra, hơi thở tiểu binh lập tức trở nên gấp gáp, nghiến răng một cái đẩy mạnh ra, chỉ thấy quan tài mở ra, bên trong trống rỗng không có gì hết.
“Phù!”
Thấy thế, gánh nặng trong lòng tiểu binh được mở ra, thở hắt ra, nói thầm: “Ai lại ném chiếc quan tài này ở đây!”
Tiểu binh xoay người định tiếp tục xử lý những xác chết này, dù sao đã không còn sớm nữa, hắn ta cũng không muốn qua đêm ở chỗ này.
Nhưng ngay trong tích tắc hắn ta xoay người, trước mắt đột nhiên xuất hiện một bóng đỏ, còn chưa chờ hắn ta thấy rõ đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy đầu tiểu binh đột nhiên vỡ ra.
“Tạch tạch tạch…”
Phần đầu bị bóp giữa ngón tay mảnh khảnh kia phát ra một tràng tiếng vang rợn người, mắt phương nhìn thoáng qua, khoảng hư không đó như dừng lại, chỉ thấy váy đỏ lộng lẫy lơ lửng ở giữa không trung, đôi chân trần nhẹ nhàng giẫm lên bùn đất, màu da trên mu bàn chân như trong suốt, mơ hồ hiện ra mấy sợi gân xanh, ngón chân non mềm như măng nhọn, đẹp tự nhiên mà thành, nhẹ giẫm lên vũng bùn đất đai, lại không dĩnh chút bụi bặm nào.
Ngón tay nhẹ nhàng cong lên, chỉ thấy một đoàn thịt nát trôi nổi trên mặt đất, thịt nát nhúc nhích giữa không trung như đang sống, trên miếng thịt này còn bao trùm một tầng Hủ âm phấn màu trắng, nhưng nữ nhân hoàn toàn không để ý, ngón tay bóp một cái, chỉ thấy máu thịt bắt đầu vặn vẹo biến thành một con chim thịt đỏ như máu, mọc ra cánh, bay ra giữa không trung.
Ở bên khác, Triệu Khách càng chạy càng xa, Oa quốc khan hiếm sản vật, trong núi rừng cũng không có hoa quả ngon miệng gì, cứ đi về phía trước, Triệu Khách đột nhiên cảm giác trên vai đau rát, kéo áo ra nhìn.
Chỉ thấy một đốm đen như mực nước thẩm thấu ra từ làn da trên vai trái của hắn.
“Đáng chết? Không phải đã bị cắn mất rồi sao??”
Triệu Khách nhìn đốm đen này không nhịn được nhíu mày, trước đó ở Quang Chiếu tự, vai trái của hắn bị quái vật kia cắn một cái, thật sự bị cắn xuống một miếng thịt.
Ngay cả vết thương bị xác nữ trong quan tài đỏ thẫm cắn ở trên vai vào trước đó cũng bị kéo xuống, sao bây giờ lại xuất hiện đốm đen nữa, nhưng hình như nhạt hơn trước đó rất nhiều.
Nghĩ đến đây, trong đầu Triệu Khách vô thức nhớ đến chiếc quan tài đỏ thẫm kia, lập tức rùng mình một cái, luôn cảm thấy trong lòng rợn rợn.
Quay đầu nhìn lại, sau khi thấy một căn phòng cũ nát ở phía trước, lại nhìn sắc trời đã sắp tối đen, Triệu Khách dứt khoát quyết định nghỉ ngơi ở trong căn phòng cũ nát này một chút.
Đi lên trước, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng, trong nháy mắt cửa phòng ngã mạnh xuống đất, một luồng tro bụi thật dày bay lên.
Xem ra căn nhà này đã lâu không có người ở, hoàn toàn bị bỏ hoang.
Nhưng cũng may có thể tránh gió, ít nhất vẫn tốt hơn ngủ trên đồng cỏ ẩm ướt ở bên ngoài, tối hôm qua ngủ trên bãi cỏ khiến Triệu Khách thấy rất khó chịu.
Ngay lúc Triệu Khách chuẩn bị đi vào, sau lưng đột nhiên vang lên một tiếng rít: “Đợi chút, đừng đi vào!”
Triệu Khách quay lại nhỉ chỉ thấy một bóng người nhảy ra từ trong bụi cây, đầu người này trụi lủi, hình như là một tăng lữ, lúc này đang liều mạng vẫy tay với Triệu Khách, bảo hắn đừng đi lên trước.
Triệu Khách thấy thế lập tức đề phòng, xoay người nhìn căn nhà sau lưng lưng, sau khi cẩn thận nhìn lại Triệu Khách lập tức ngơ ngác!
Trước mắt đâu phải căn phòng gì, căn bản là một cái động tối om, trên mặt đất rải rác hài cốt, có thể thấy ngoại trừ xương người còn có một số xương động vật thú hoang.
Trong động tối om căn bản không thấy đáy, nếu vừa rồi hắn cứ đần độn u mê đi vào, e rằng cũng không có kết quả gì tốt.
Vừa nghĩ đến đó, trên trán Triệu Khách đổ mồ hôi lạnh, vội vàng lùi mấy bước quan sát hang động trước mắt, Hoàng kim đồng trên mắt trái lóe lên, mơ hồ có thể thấy được hình như trong động có một cái bóng mơ hồ đang nhìn hắn chằm chằm.
“Tính kế ta!”