Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 343 - Chương 343. Cách Khe Hở Có Mắt (2)

Chương 343. Cách khe hở có mắt (2) Chương 343. Cách khe hở có mắt (2)

Trước đó ở trên bàn thờ từ đường Quang Chiếu tự, hắn đã thấy một dấu vết hình vuông, so sánh với vết tro bụi xung quanh dấu vết đó một chút, Triệu Khách có thể suy đoán đại khái, thứ này đã bị lấy đi một khoảng thời gian.

Bản thân nhiệm vụ này chỉ có một con đường chết, chắc chắn Hattori Hanzo sẽ không nói thật với đám người Triệu Khách, chỉ có thể đổi một cách khác để bọn họ đi thăm dò nhưng ninja đã mất tích kia.

Sau khi nghe Triệu Khách giải thích, Lộ Hạo không nhịn được mắng: “Ta đã biết tên kia không phải thứ gì tốt, hiện tại chúng ta phải làm thế nào? Có nên quay về chơi hắn một vố không?”

“Chơi?”

Triệu Khách liếc mắt đánh giá Lộ Hạo, trêu chọc nói: “Ngươi tưởng Hattori Hanzo dễ đối phó vậy sao?”

Trong không gian khủng bố lần này, người Triệu Khách kiêng dè nhất là tên khốn Hattori Hanzo này.

Lần trước gặp nhau, Ẩn Nặc thuật của hắn ta thật sự mạnh đến không phải người, hắn có Lôi Mẫu trợ giúp lại để một bóng người áp sát sau lưng hắn, khoảng cách giữa hai người chỉ khoảng năm mét.

Hắn lại hồn nhiên không phát hiện tất cả những điều này.

Chỉ dựa vào hai người họ? Một người nửa tàn phế, một người điểm bưu điện đã thấy đáy, chạy về đối phó với loại cao thủ như Hattori Hanzo? Lão thái thái đốt đèn đi nhà vệ sinh, muốn chết à!

Bị Triệu Khách liếc nhìn như vậy, Lộ Hạo suy nghĩ cũng khẽ nói: “Không phải chúng ta có giá trị tà ác à, hay là đến Giáp Hạ, xem có lấy được đồ tốt gì không?”

Sao Triệu Khách chưa nghĩ đến điều này chứ, nhưng bây giờ không thể thực hiện được chuyện này.

Bởi vì hắn dự định đi theo Viên Chân hòa thượng hai ngày trước, hắn đã học xong bát tự chân ngôn.

Tuy ở trước mặt Viên Chân, Triệu Khách luôn không thi triển được.

Nhưng đến đêm Triệu Khách sẽ vụng trộm chuồn đi luyện tập, tuy trong đó còn có môn đạo không suy nghĩ ra, nhưng đã có tác dụng thần kỳ không nhỏ.

Sở dĩ muốn giả vờ, cũng vì Triệu Khách muốn để Viên Chân dạy mình nhiều thứ hơn.

Loại cơ hội này có thể gặp không thể cầu, Triệu Khách cũng không muốn tự dưng buông tha như vậy.

“Đợi chút!”

Ngay lúc này, Viên Chân đột nhiên dừng bước, ánh mắt cảnh giác đánh giá xung quanh.

“Đại sư sao thế?”

Triệu Khách bị hành động đột ngột của Viên Chân dọa sợ, Hoàng kim đồng trên mắt trái quét qua xung quanh, đúng là không thấy một cái rắm nào, trong lòng nghi ngờ có phải con hàng này bị hoa mắt hay không.

Viên Chân nhìn quanh luôn cảm thấy trên dưới cả người không thoải mái, nhưng nghe Triệu Khách nói như vậy lại cảm thấy có thể mình quá đa nghi rồi.

Nhìn phía trước như có thôn làng, còn có khói lửa, hiển nhiên bên trong có nhà ở lại.

Thấy thế, Viên Chân nói: “Không sao, hình như phía trước có thôn làng, chúng ta vào thôn làng nghỉ ngơi một chút.”

Một đoàn người nói xong đi về phía trước, chỉ là không ai chú ý đến, trên chạc cây ở trên đỉnh đầu bọn họ có con chim không lông, đôi mắt tối om nhìn chằm chằm vào bóng lưng ba người họ.

“Cốc cốc cốc! Có ai không?”

Nhẹ nhàng gõ cửa phòng mấy lần, Viên Chân khẽ gọi về phía cánh cửa.

Tuy thôn làng trước mắt có mấy nhà khói lửa bốc lên, trông như đang nấu cơm đang làm đồ ăn, nhưng trong thôn hoang vu thật sự không có mấy người.

Cửa lớn từng nhà đóng chặt, nhìn dáng vẻ âm u đầy chết chóc trong thôn, Lộ Hạo nhún vai cảm giác nơi này còn hoang vu hơn cả căn phòng rách nát mà bọn họ ở lại trước đó, không có chút hơi người nào.

Triệu Khách dùng Hoàng kim đồng nhìn qua, có thể thấy một vài khí tức người sống nhưng rất yếu ớt, xem ra không phải lão nhân cũng bệnh tật, dường như trong thôn này không có người trẻ tuổi gì.

“Cạch!”

Lúc này, chỉ thấy cửa phòng nhẹ nhàng mở ra một cái khe, một bà lão thò đầu ra.

Ánh mắt đánh giá Triệu Khách và Viên Chân một chút lập tức sáng ngời, mở cửa phòng ra.

Chỉ là lúc này, sau khi ánh mắt bà lão nhìn đến Lộ Hạo, vẻ mặt lập tức thay đổi, “rầm” một tiếng đóng cửa phòng lại.

“Làm gì! Mặt ta có đen như vậy không?”

Khóe miệng Lộ Hạo giật một cái cảm thấy khó hiểu, hắn ta đã núp ở phía sau không thả một cái rắm nào, lại đụng phải toàn bụi.

“Đi thôi, đến nhà tiếp theo xem!”

Viên Chân cũng không nói gì, ba người đến nhà tiếp theo, lần này người mở cửa vẫn là một lão thái, cũng như trước đó, đợi sau khi thấy Lộ Hạo, vẻ mặt lão thái lập tức âm trầm hơn mấy phần, còn không nói lời nào đã muốn đóng cửa.

Nhưng lúc này Triệu Khách đột nhiên tiến lên, vững vàng giữ cửa, đôi mắt nhìn lão thái, trong mắt lóe lên một vòng ánh sáng tối tăm, lặng lẽ phát động Quỷ hoặc.

“Lão thái, ba người chúng ta vừa buồn ngủ vừa đói, có thể tá túc một đêm không.”

Trong ánh mắt của Triệu Khách, vẻ mặt bà lão dần dịu đi, chết lặng gật đầu, mở cửa phòng cho ba người đi vào.

Căn nhà này chỉ có hai gian phòng, tất nhiên Triệu Khách và Lộ Hạo một phòng, Viên Chân ngủ cùng phòng với lão thái.

Giày vò một ngày, Triệu Khách nằm xuống cũng hơi mệt rã rời, có lẽ vì vết thương đang khôi phục, gần đây tinh thần Triệu Khách luôn khá mệt mỏi, nhưng hắn vẫn chống đỡ ngồi dậy, lấy một miếng thịt bò đã nấu chín từ trong sách tem bắt đầu ăn.

Vì hắn không muốn tỉnh lại lúc nửa đêm vì đói.

Bình Luận (0)
Comment